Ngày hôm sau, kì kinh nguyệt của tôi lại tới, tôi đành phải chịu đựng cơn đau đầu và đau bụng đi tới phim trường.
Vừa vào phim trường đã thấy Vu Lệ Lệ, cô ta còn ra vẻ như rất thân thiết với tôi: “Chị Ngân Hằng, tối qua chị ngủ có ngon không?”
Đương nhiên tôi không thể để cho cô ta đắc ý được, vì vậy mỉm cười: “Đương nhiên ngủ ngon rồi, tôi ngủ vô cùng thoải mái, không biết cô có ngủ nổi không đó... ”
Nói xong tôi hất tóc bước đi.
Một lúc sau tôi ngồi xuống nghỉ ngơi, Thư đưa cho tôi một tờ đơn đăng kí. Tôi liếc nhìn, bên trên có dòng chữ “Đăng kí làm người mẫu show diễn thời trang Niko”.
Thư nói: “Chị Hằng, chị đừng ngại phiền, chị nhìn xem, tất cả mọi người đều điền vào đơn rồi, đây là ý của Mễ Ninh Khanh, cô ta muốn đối xử với mọi người như nhau.”
Tôi gật đầu, bắt đầu nghiêm túc điền đơn đăng kí, đây là chuyện vui duy nhất trong hai ngày nay của tôi.
Cố Thành Phan một mình ngồi trên ban công, nhìn mặt trời ngả dần về phía tây.
Anh nhíu mày, sớm biết trước thì khi đàm phán giao dịch này anh sẽ không yêu cầu Trình Ngân Hằng chụp hình nữa.
Nhưng mọi chuyện đều đã xảy ra rồi, anh phải nghĩ ra một kế hoạch để đối phó với Vu Lệ Lệ mới được.
Lúc này, chuông điện thoại reo lên, là Mễ Ninh Khanh gọi tới.
“Alo, Ninh Ninh!” Cố Thành Phan luôn dịu dàng với Mễ Ninh Khanh, trong sự dịu dàng của anh còn có sự đau lòng mà Mễ Ninh Khanh chưa bao giờ phát hiện ra.
Giọng của Mễ Ninh Khanh vang lên, có lẽ tâm trạng của cô ta không tệ: “Anh Thành Phan, đầu tháng em sẽ về, anh có tới sân bay đón em không?”
Cố Thành Phan mỉm cười, dường như anh lại trở thành chàng trai đơn thuần năm mười lăm tuổi: “Đương nhiên rồi, công chúa về nước, sao anh lại không tới đón chứ?”
Mễ Ninh Khanh yên tâm cúp điện thoại, cô ta là người đầu tiên gọi điện thoại cho Cố Thành Phan.
Vừa cúp điện thoại, Trình Ngân Hằng lại gọi điện tới.
“Alo, có chuyện gì vậy?” Cố Thành Phan hỏi, nhưng bởi vì đuối lý nên giọng điệu của anh vô cùng dịu dàng.
Nhưng Trình Ngân Hằng lại không nể tình chút nào: “Tám giờ, gặp nhau ở nhà của anh, chúng ta cần phải nói chuyện.” Nói xong cô lập tức cúp điện thoại, ừm, cô là người thứ hai gọi điện thoại cho Cố Thành Phan.
Nước X, sau khi Mễ Ninh Khanh cúp điện thoại thì có người gõ cửa.
“Vào đi.” Hẳn là trợ lý của cô ta, không biết đã điều tra mọi chuyện thế nào rồi.
Quả nhiên, trợ lý đẩy cửa bước vào, hắn ta cung kính đặt tập tài liệu lên bàn làm việc: “Niko, chuyện cô giao cho tôi điều tra tôi đã điều tra được rồi.”
Dừng một chút, hắn ta nói tiếp: “Cô gái kia tên Trình Ngân Hằng, tháng bảy năm nay đã đăng kí kết hôn cùng cậu Cố, nhưng Phạm Đình không đồng ý nên cho tới bây giờ vẫn chưa tổ chức tiệc cưới, càng không công khai với giới truyền thông.”
“Được, tôi biết rồi.” Mễ Ninh Khanh gật đầu: “Đúng rồi, làm phiền tra giúp tôi chuyện của Vu Lệ Lệ, cảm ơn!”
Trợ lý gật đầu, bước ra khỏi cửa.
Mễ Ninh Khanh mở tập tài liệu ra, chợt thấy Trình Ngân Hằng có chút giống với cô ta, nhất là má lúm đồng tiền trên mặt.
Trình Ngân Hằng ở thành phố G là ngôi sao đang nổi, cũng là người phát ngôn của công ty quốc tế Thượng Viên, bộ phim gần đây nhất là “Không Thành”, tiếp theo là bộ phim “Người theo đuổi ước mơ”, vai diễn Niko, cũng đăng kí tham gia tuyển chọn người mẫu cho show diễn thời trang của Niko.
Trên mặt Mễ Ninh Khanh nở nụ cười: “Trình Ngân Hằng, tôi rất muốn xem thử cô là thần thánh phương nào.”
Đúng tám giờ, tôi theo lời hẹn đi tới, nhưng lúc này Cố Thành Phan lại đang nhàn rỗi ngồi ăn bò bít tết.
Tôi đi thẳng vào vấn đề: “Cố Thành Phan, tôi cảm thấy hợp đồng hôn nhân giữa chúng ta không cần thiết phải tiếp tục nữa.”
Cố Thành Phan đặt dĩa xuống, lau tay: “Trình Ngân Hằng, em thật sự coi tôi là bàn đạp sao?” Ánh mắt Cố Thành Phan vô cùng bình tĩnh, không nhìn rõ vui buồn.
Bàn đạp? Đúng vậy, ngay từ đầu thật sự là bàn đạp... Anh và tôi đến với nhau cũng chỉ theo nhu cầu mà thôi, nhưng bây giờ tôi đã có tình cảm rồi, không thể nào coi như không thấy gì được.
Tôi cười: “Xin hỏi anh Cố, tôi còn có lợi ích gì trong chuyện này?”
Cố Thành Phan nói: “Em có lợi ích gì không thì tôi không biết, chẳng qua tôi nghe nói gần đây em muốn xin làm người mẫu của Niko, em thật sự rất muốn sao?”
Cố Thành Phan có thể dễ dàng biết được tôi muốn gì, đồng thời cho thuốc đúng bệnh, nhưng lần này, tôi sẽ không khuất phục.
Tôi khẽ mấp máy môi: “Muốn hay không muốn cũng đâu có quan trọng!”
“Thật sao?” Cố Thành Phan đứng lên, lại gần cô nói: “Được, chỉ là em đừng quên, Trình Ngân Hằng, em có nhược điểm nằm trong tay tôi... ”
Trình Ngân Hằng như bừng tỉnh, lúc trước, khi cô và Cố Thành Phan làm giao dịch thì cô đã từng đồng ý cho Cố Thành Phan chụp ảnh nude của cô.
Cố Thành Phan cười gian xảo: “Hơn nữa em đừng quên, tôi có thể đưa em lên, thì cũng có thể kéo em xuống.”
Tôi không ngờ Cố Thành Phan sẽ uy hiếp tôi, tôi cho rằng... cho rằng ít nhất anh cũng có một chút tình cảm đối với tôi...
Xem ra không phải, không có tình cảm nào cả, là do tôi nghĩ nhiều rồi.
Tôi nghẹn giọng nói ra mấy chữ: “Được, tôi biết rồi.” Nói xong, tôi chuẩn bị cất bước rời đi.
“Dừng lại.” Cố Thành Phan gọi tôi lại: “Nếu hôm nay em ra khỏi nơi này thì tôi không dám hứa trước trang nhất ngày mai không phải là cảnh em và Vu Mạnh thân mật đâu... ”
Tôi tin, Cố Thành Phan là kẻ không có tính người như vậy, thật sự có thể làm ra loại chuyện này, cho nên tôi lập tức thu chân, bước trở về.
Nhưng tôi không nhìn anh, trực tiếp đi vào phòng ngủ.
Vào phòng ngủ, tôi mạnh mẽ chốt cửa lại, không nhịn được mà khóc lên. Khóc mệt, tôi nằm trên chiếc giường có mùi vị quen thuộc kia để ngủ.
Cuối tháng là buổi họp báo của “Không Thành”, tôi là một trong số diễn viên chính nên đương nhiên không thể vắng mặt.
Nhưng cả buổi họp báo tôi chỉ đứng ở một bên xem bọn họ ầm ĩ, tôi thật sự không có tâm trạng chơi đùa cùng bọn họ.
Cuối cùng, đến khâu phóng viên đặt câu hỏi.
“Cô Trình Ngân Hằng, cô Vu Lệ Lệ, bên trong bộ phim hai người đóng vai bạn bè tốt sống chết có nhau, xin hỏi bên ngoài quan hệ của hai người như thế nào?” Vấn đề phóng viên này đưa ra thật sự rất nhàm chán.
Nhưng tôi vẫn mỉm cười trả lời: “Rất tốt! Sau này tôi và cô Vu Lệ Lệ còn tiếp tục hợp tác nữa.”
Vu Lệ Lệ cũng cười trả lời: “Cảm ơn mọi người đã quan tâm, trong tương lai, rất có thể chị Ngân Hằng sẽ trở thành chị dâu của tôi đó!”
Vu Lệ Lệ lại nói hươu nói vượn gì đó, tôi muốn ngăn cản cô ta nhưng đã không kịp nữa. Đám phóng viên đánh hơi được chuyện này lập tức hỏi: “Xin hỏi có phải là anh Vu Mạnh không? Trước đó tin đồn Trình Ngân Hằng và Cố Thành Phan ở cùng nhau là thật hay giả?”
Tôi vội vàng lắc đầu: “Không phải, không phải... ”
Đám phóng viên lập tức chuyển micro về phía tôi, tôi đang định giải thích thì lại nhìn thấy Vu Mạnh bước vào.
Micro đồng loạt chuyển hướng về phía Vu Mạnh, tôi hi vọng Vu Mạnh có thể giúp tôi giải thích, vì vậy tôi dùng ánh mắt tràn đầy hi vọng nhìn anh ấy.
Anh ấy nhìn tôi một cái, sau đó lập tức nói với phóng viên: “Đúng vậy, hiện giờ tôi đang theo đuổi cô Trình Ngân Hằng, chỉ là cô ấy có đồng ý hay không thì tôi cũng không dám chắc.”
Cả hội trường xôn xao, tôi muốn làm rõ mọi chuyện thì lại bị Vu Mạnh kéo đi.
Tôi hất tay anh ấy ra, tức giận nói: “Vu Mạnh, sao anh phải nói anh đang theo đuổi em trước mặt mọi người chứ? Anh đến đây để kéo thêm phiền phức cho em sao? Hay là anh và Vu Lệ Lệ đã sớm bàn bạc xong, cố ý muốn chỉnh em?”
Tôi hỏi rất nhiều vấn đề, nhưng vẫn không cách nào bình tĩnh lại được. Tôi đứng vững, chờ câu trả lời của Vu Mạnh.
“Đúng là anh đang theo đuổi em, chỉ là em mãi không đồng ý mà thôi.” Giọng của Vu Mạnh rất thành thật, nhưng anh ấy không phải người ích kỷ vì lợi ích riêng như thế.
Cho nên tôi hỏi tiếp: “Thật sao? Vậy thì tốt, hiện giờ em sẽ nói rõ với phóng viên rằng giữa hai chúng ta không có chuyện gì cả, để bọn họ đừng phỏng đoán vớ vẩn.”
Vu Mạnh kéo tôi lại: “Ngân Hằng, em đừng manh động.”
Nói xong, anh ấy mở điện thoại di động ra, trên màn hình là bức ảnh chụp trần như nhộng của tôi. Anh ấy giải thích: “Anh không biết ai gửi cho anh, nhưng người đó nói rõ rằng anh nhất định phải thừa nhận có quan hệ với em, anh sợ người đó làm loạn nên mới nhờ Lệ Lệ diễn một màn như thế... ”
Cảm giác này đúng là sét đánh ngang tai, tôi không ngờ Cố Thành Phan lại hèn hạ như vậy, có lẽ anh sợ tôi thật sự hủy bỏ hợp đồng hôn nhân nên mới dùng thủ đoạn này để uy hiếp tôi.
Điều đáng ghê tởm hơn chính là anh vì muốn thoát khỏi tai tiếng với tôi mà đã lợi dụng Vu Mạnh, đúng là một kẻ dối trá khiến người khác buồn nôn, lãng phí cả tình cảm tốt đẹp mà tôi đã dành cho anh.
Tôi quyết định đi tìm anh.
Sau khi Trình Ngân Hằng đi, Vu Lệ Lệ mới đi từ chỗ tối tới: “Anh trai tốt của em, thật sự là vì em muốn tốt cho anh mà thôi.”
Vu Mạnh giận dữ: “Rốt cuộc ảnh này từ đâu mà có? Rốt cuộc em muốn làm gì? Lệ Lệ, em muốn gì anh cũng có thể cho em, nhưng em đừng hãm hại Ngân Hằng nữa, hại cô ấy thì cũng hại cả em đó.”
Vu Lệ Lệ bất dắc dĩ cười cười: “Em muốn anh Thành Phan yêu em, anh có thể cho em không? Còn nữa, chỉ cần cô ta rời khỏi anh Thành Phan thì đương nhiên em sẽ không làm gì cô ta cả.”
Nói xong, Vu Lệ Lệ lập tức rời đi.
“Lệ Lệ, đừng phạm thêm sai lầm nữa... ” Vu Lệ Lệ vội vã bước đi, không hề quay đầu lại.