“Ông nói cái mẹ gì vậy, họ Vương kia, mấy chuyện quỷ này đều do ông gây ra hết. Bây giờ ông lại vác xác tới đây nói rằng muốn mua lại, ông coi chúng tôi là cái gì! Tôi nói cho ông biết, không có cửa đâu”.
Vương Đại Đông lạnh lùng cười một tiếng, nói: “Người trẻ tuổi, đầu tiên, tôi không hiểu ý cậu nói mọi chuyện đều là do tôi gây ra nghĩa là gì. Tôi đâu có làm gì Tencent các cậu đâu, tình cảnh bây giờ của các cậu chẳng qua là do các cậu không có bản lĩnh mà thôi”.
“Thứ hai, người thức thời là người xuất chúng, hiện tại Tencent các cậu khó mà bảo vệ được mình còn định giãy giụa làm gì? Bây giờ Sina muốn thua mua chính là cơ hội của các cậu!”
Mã Hoa Đằng nhìn chằm chằm Vương Đại Đông, nén cơn giận trong lòng, nói một cách cứng rắn: “Chúng tôi từ chối lời đề nghị của ông, nếu như chỉ có chuyện này thôi thì chủ tịch Vương đến từ đâu xin mời về chỗ đó, không tiễn”.
Sắc mặt Vương Đại Đông lập tức sầm xuống, lạnh lùng nói: “Các cậu đừng có không biết điều như vậy, cứ tiếp tục thế này thì Tencent có thể kiên trì được bao lâu nữa?”
“Sina là cổng thông tin hàng đầu trong số bốn cổng thông tin lớn cả nước, hiện đã đạt được thỏa thuận với ngân hàng đầu tư Goldman Sachs, một khi chúng tôi lên sàn thành công, giá trị thị trường sẽ lên đến vài tỷ”.
Đối với Vương Đại Đông, trong vòng vài tháng có thể hoàn vốn toàn bộ số tiền 10 triệu là một kế hoạch kinh doanh rất hiệu quả.
“20 triệu, con số lớn đấy”, Lý Thần cười nhẹ nói.
Vương Đại Đông cười khẩy một tiếng, lạnh nhạt nói: “Người trẻ tuổi, cậu phải hiểu hiện tại Tencent đang gặp phải tình huống gì, nếu tình trạng này tiếp tục, Tencent có thể duy trì bao nhiêu ngày nữa? Nói không chừng ngày mai sẽ phá sản”.
“Nếu như ngày đó thật sự tới, 10 triệu của cậu sẽ không cánh mà bay. Nhưng bây giờ, cậu hoàn toàn có thể thu tiền về, lẽ nào không nên cảm ơn tôi vì đã cho cậu cơ hội này sao?”
Lý Thần thở dài, nói: “Xin lỗi, sếp Vương, tôi là kiểu người không thấy thỏ thì sẽ không thả chim ưng, cho dù là mất trắng cũng sẽ không tạm thời nhân nhượng vì lợi ích trước mắt”.
“Có 10 triệu thôi mà, tôi mất được”.
Nghe thấy lời này của Lý Thần, sắc mặt của Vương Đại Đông lập tức sầm xuống.
“Lý Thần, cậu đừng có không biết tốt xấu!”
“Để mua lại toàn bộ Tencent, Sina đã chuẩn bị 20 triệu”.
Sau đó, Vương Đại Đông ném tập tài liệu lên bàn, trong lòng rất đắc ý.
Bây giờ là năm 2000, có bao nhiêu triệu phú ở trong nước?
Một Tencent bán được 20 triệu, đây đã là giá trên trời rồi.
Điều này đồng nghĩa với việc những người trẻ tuổi này sẽ sớm trở thành triệu phú.
Trước đây Lý Thần dùng 10 triệu để mua cổ phiếu của Tencent và nắm giữ 51% cổ phần của công ty, chuyện này cũng trở nên rầm rộ hơn sau khi Tencent dần phổ biến, chẳng phải là bí mật quân sự gì.
Lời này vừa nói ra, Tằng Lợi Khánh đã không thể kìm chế được nữa rồi.
“Ông nói cái mẹ gì vậy, họ Vương kia, mấy chuyện quỷ này đều do ông gây ra hết. Bây giờ ông lại vác xác tới đây nói rằng muốn mua lại, ông coi chúng tôi là cái gì! Tôi nói cho ông biết, không có cửa đâu”.
Vương Đại Đông lạnh lùng cười một tiếng, nói: “Người trẻ tuổi, đầu tiên, tôi không hiểu ý cậu nói mọi chuyện đều là do tôi gây ra nghĩa là gì. Tôi đâu có làm gì Tencent các cậu đâu, tình cảnh bây giờ của các cậu chẳng qua là do các cậu không có bản lĩnh mà thôi”.
“Thứ hai, người thức thời là người xuất chúng, hiện tại Tencent các cậu khó mà bảo vệ được mình còn định giãy giụa làm gì? Bây giờ Sina muốn thua mua chính là cơ hội của các cậu!”
Mã Hoa Đằng nhìn chằm chằm Vương Đại Đông, nén cơn giận trong lòng, nói một cách cứng rắn: “Chúng tôi từ chối lời đề nghị của ông, nếu như chỉ có chuyện này thôi thì chủ tịch Vương đến từ đâu xin mời về chỗ đó, không tiễn”.
Sắc mặt Vương Đại Đông lập tức sầm xuống, lạnh lùng nói: “Các cậu đừng có không biết điều như vậy, cứ tiếp tục thế này thì Tencent có thể kiên trì được bao lâu nữa?”
“Sina là cổng thông tin hàng đầu trong số bốn cổng thông tin lớn cả nước, hiện đã đạt được thỏa thuận với ngân hàng đầu tư Goldman Sachs, một khi chúng tôi lên sàn thành công, giá trị thị trường sẽ lên đến vài tỷ”.