Lý Minh Đường nhìn bóng dáng Lý Thần và Hoắc An Lan đã đi xa, nụ cười trên mặt dần biến mất, sau đó chuyển sang méo mó và gớm ghiếc.
“Anh Lý, tôi thực sự muốn giết chết thằng nhà quê này!”, Lưu Tử Hào nghiến răng nghiến lợi nói. . truyện kiếm hiệp hay
“Tôi còn muốn hơn anh!”
Lý Minh Đường hừ lạnh một tiếng, ngạo mạn nói: “Đợi đấy, sẽ đến lúc hắn phải chết thôi, bây giờ cho hắn đắc ý một chút”.
Lưu Tử Hào nghĩ một chút rồi hỏi: “Hắn nói mình kiếm được tiền tỷ trên thị trường chứng khoán, còn muốn cứu thị trường, việc này có thật không?”
Lý Minh Đường nghiến răng nói: “Ước chừng cũng kiếm được chút tiền, nhưng chắc chắn không nhiều tới mấy tỷ đâu, nghe hắn chém gió, cứu thị trường á? Nằm mơ đi!”
Lý Minh Đường nghĩ tới những thông tin mà mình nghe được lúc bố nói chuyện trong phòng đọc sách, trong lòng đột nhiên nhiệt huyết hẳn lên.
Anh ta biết rằng bố mình hình như đang làm việc lớn gì đó có liên quan đến cuộc khủng hoảng kinh tế này.
Tuy nhiên bí mật này Lý Minh Đường sẽ không nói với bất kỳ ai.
Nghĩ đến đây, anh ta liền cười nhạo một tiếng, Lý Thần có giỏi thế nào, chẳng lẽ đọ lại được với nhà họ Lý anh ta sao?
“Ngày mai, chúng ta sẽ rút hết tiền tiết kiệm ra tiếp tục bán khống, tận dụng cơ hội ngàn vàng này, chúng ta sẽ trở nên giàu có sau một đêm!”
Nghe thấy câu này, Lưu Tử Hào bị dọa một phen, nói: “Toàn bộ tiền sao? Liệu có nguy hiểm quá không?”
“Anh sợ cái gì!”
Lý Minh Đường trừng mắt nhìn Lưu Tử Hào: “Anh cứ nghe tôi là được rồi, tôi có nguồn tin chính thức, khủng hoảng tài chính lần này không đơn giản, giờ vẫn còn sớm, thằng nhà quê đó muốn đấu với tôi, đợi lần này khi tôi kiếm đủ rồi, đến lúc đó sẽ giết chết hắn!”
Lưu Tử Hào nghĩ một chút, cắn răng nói: “Được, vậy tôi sẽ nghe lời anh, ngày mai dồn hết tiền vào thị trường!”
Sau khi rời cảng Victoria, bởi vì sự xuất hiện của đám người Lý Minh Đường khiến Lý Thần và Hoắc An Lan mất hứng, vì vậy họ trực tiếp quay về nhà.
Đêm nay ở Hồng Kông không biết có bao nhiêu người mất ngủ.
Cả thành phố chìm trong bóng tối u uất và ảm đạm.
Nhưng Lý Thần hiếm khi ngủ được một giấc ngon như vậy.
Vài ngày trước đây không thể nghỉ ngơi tốt vì còn phải để tâm đến thị trường chứng khoán Mỹ, lúc nào cũng phải chuẩn bị sẵn tinh thần cho sự bắt đầu của vụ nổ bong bóng Internet.
Bây giờ bong bóng đã vỡ, toàn bộ cơn bão đã bao trùm bầu trên phía trên Hồng Kông.
Giấc ngủ này Lý Thần ngủ rất sâu, mãi đến ngày hôm sau mới bị đồng hồ báo thức đánh thức.
Sau khi tắm rửa sạch sẽ, ăn sáng đơn giản, Lý Thần ra phòng khách.
Lúc này Trương Tự Hưng và đoàn đội của ông ấy đều đã vào vị trí.
Thấy Lý Thần đi vào, mọi người đều ý thức đứng dậy chào hỏi.
Dựa vào thành tích rực rỡ hôm qua, lúc này Lý Thần đã trở thành một vị thần chứng khoán trong mắt bọn họ.
Giờ đây cho dù Lý Thần nói với họ rằng mặt trời là hình vuông, họ cũng đều sẽ nghiêm túc ngẩng đầu lên nhìn.
“Bố tôi và sếp Lâm đi tới chỗ Lý Gia Thành rồi, có lẽ là để thảo luận về các biện pháp ứng phó”.
Hoắc An Lan nhìn thấy Lý Thần đi tới liền nói.
Lý Thần gật đầu, nói: “Chắc khoảng tầm trưa sẽ có tin tức”.
Trong lúc nói chuyện, thị trường đã mở rồi!
Đồng thời, thị trường chứng khoán Hồng Kông mở cửa cũng thu hút sự quan tâm của hàng nghìn người.
Giờ phút này, toàn bộ Hồng Kông đều chìm trong im lặng, mọi người đều đang chuyên tâm theo dõi biến động của thị trường chứng khoán.