Chỉ cần sát giá sàn là thu lại hết, có bao nhiêu ăn bấy nhiêu.
Lúc này, tất cả các nhà đầu tư và tổ chức bán lẻ đều có thể nhìn ra được.
Người này nhất định là thần thánh phương nào đó đang muốn thao túng cổ phiếu của công ty bất động sản Thiên Long!
Giơ ngón tay cái lên, giá cổ phiếu biến động hoàn toàn theo ý muốn của Lý Thần.
Lúc này, Lý Thần dường như đã trở thành thần của cổ phiếu bất động sản Thiên Long.
Anh muốn cổ phiếu của Thiên Long tăng thì cổ phiếu của Thiên Long sẽ tăng.
Anh muốn nó giảm thì thần tiên cũng không thể nào cứu vãn được.
Trừ khi đối phương rút hết tiền của giao dịch, nếu không thì đừng hòng mà chơi lại được.
Nhưng khi Lý Thần nhìn vào tài khoản của mình vẫn còn 2 tỷ, chứng tỏ đúng là không ai có thể chơi lại được.
Những tổ chức đó có trong tay số tiền khổng lồ, nhưng liệu họ có mạo hiểm đâm đầu vào chỗ chết vì công ty không hề thân thích với mình này không?
Không thể nào.
Sợ rằng phải nhân cơ hội này hít một ngụm máu.
Cùng lúc đó, tại một biệt thự ở tỉnh, Hà Chí Thành nhận được một cuộc gọi.
Giọng nói đầu dây bên kia vừa kinh hãi vừa lo lắng: “Cậu Hà, cậu mau nhìn cổ phiếu của Thiên Long đi, sắp kịch sàn rồi! Hôm nay chúng ta tổn thất mất 200 triệu!”
“Gì cơ? Tổn thất mất 200 triệu!”
Hà Chí Thành lập tức nổi giận lôi đình, đang yên đang lành sao lại đột nhiên tổn thất mất 200 triệu?
Nhà họ Hà có tiền, Hà Chí Thành cũng có chút tiền, nhưng cũng không thể vung tay quá trớn được!
Sự cố đột ngột ập tới giống như một chiếc búa nặng nề đập vào ngực của Hà Chí Thành.
Anh ta không thể hiểu được, kế hoạch vẫn đang diễn ra rất thuận lợi, sao hôm nay đột nhiên lại xảy ra phong ba bão táp thế này.
Người ở đầu dây bên kia vẫn lải nhải không ngừng, Hà Chí Thành hét lớn: “Được rồi! Câm miệng! Sợ cái gì mà sợ, trời còn chưa sập!”
“Đợi tôi xem xét tình hình rồi báo tin cho anh sau”.
Sau khi cúp máy, Hà Chí Thành vội vàng bật máy tính lên.
Mặc dù đã có chuẩn bị, nhưng khi nhìn đường tăng trưởng cực nhanh cách đây nửa tiếng, ngay sau đó lại lập tức lao xuống như mặt trời lặn.
Khuôn mặt Hà Chí Thành liền xám xịt như tro tàn.
“Khốn kiếp, đây rõ ràng là có người đang muốn chơi mình!”, Hà Chí Thành mở tài khoản ra, anh ta nghiến răng tức giận khi nhìn thấy con số tổn thất lên tới tám chữ số trong tài khoản.
Tập đoàn Tô Thị.
Không thể nào.
Hà Chí Thành lập tức phủ nhận suy đoán này, dòng tiền của tập đoàn Tô Thị đã bị anh ta cắt đứt hoàn toàn, không thể có nhiều tiền như vậy được.
Hơn nữa bọn họ cũng không thể biết được chuyện anh ta đã đầu tư 600 triệu vào công ty bất động sản Thiên Long.
Chuyện này đến người nhà anh ta cũng không có mấy người biết.
Vậy thì rốt cuộc là ai?
Lẽ nào là một người anh em đang cạnh tranh vị trí người thừa kế với anh ta?
Hà Chí Thành lắc đầu khó hiểu, anh ta không quan tâm rốt cuộc ai là người đứng đằng sau giật dây, dù chỉ là trùng hợp hay là một âm mưu, bản thân cũng phải lập tức nghĩ cách ứng phó.
Nếu không 600 triệu này sẽ tan thành mây khói mất.
Nghĩ đến đây, Hà Chí Thành lập tức gọi điện thoại.
“Tôi đã xem tình hình rồi, lập tức điều động nguồn tiền từ tài khoản của tôi, tầm khoảng 80 triệu tệ, trước tiên hãy kéo giá lên đã!”
…
“Giá cổ phiếu tăng rồi”.
Tô Đông Thăng và Tô Vãn Thanh đồng thời quay lại khi nghe thấy câu nói của Lý Thần.
Thị trường rất rõ ràng, một số tiền lớn hàng chục triệu đã đầu tư vào cổ phiếu của Thiên Long, khiến giá cổ phiếu đang ngấp nghé ở mức kịch sàn tăng lên một lượng lớn.
Xu thế này vẫn đang tiếp tục.
“Xem ra anh ta đã có phản ứng rồi”.
Lý Thần không ngạc nhiên khi Hà Chí Thành có thể phản ứng lại nhanh như vậy, bên cạnh anh ta nhất định phải có đoàn đội chuyên nghiệp, nếu không thì đánh giá thấp anh ta rồi.
Tuy nhiên, vậy thì sao chứ?
“Lý Thần, bây giờ chúng ta phải làm sao? Tiếp tục hạ giá xuống à?”, Tô Vãn Thanh hỏi.