Đám quản lý như cá được thả khỏi bể, tất cả đều vô thức liếc nhìn Lý Thần và Vương Đại Đông khi bước ra ngoài.
Một vị vua mới lên ngôi với vẻ oai phong lẫm liệt.
Một kẻ cúi đầu ủ rũ bị rút sạch quyền lực.
Cùng với việc các quản lý rời đi, thì cơn động đất lập tức lan toả ra toàn bộ các tầng nhà của công ty Sina.
Sau đó là lan truyền ra bên ngoài và gây chấn động toàn bộ đất nước.
Bên trong phòng hội nghị, Vương Đại Đông thất thần đi ra ngoài. Ông ta biết giờ đây không còn chỗ của mình ở Sina nữa.
“Ông Vương đợi đã", Lý Thần lên tiếng gọi Vương Đại Đông.
Thấy cách xưng hô của Lý Thần đã thay đổi, Vương Đại Đông nghiến răng, quay lại nói: “Giờ cậu còn muốn sỉ nhục tôi sao?”
Lý Thần gật đầu nói: “Giải tán cuộc họp”.
Đám quản lý như cá được thả khỏi bể, tất cả đều vô thức liếc nhìn Lý Thần và Vương Đại Đông khi bước ra ngoài.
Một vị vua mới lên ngôi với vẻ oai phong lẫm liệt.
Một kẻ cúi đầu ủ rũ bị rút sạch quyền lực.
Cùng với việc các quản lý rời đi, thì cơn động đất lập tức lan toả ra toàn bộ các tầng nhà của công ty Sina.
Sau đó là lan truyền ra bên ngoài và gây chấn động toàn bộ đất nước.
Bên trong phòng hội nghị, Vương Đại Đông thất thần đi ra ngoài. Ông ta biết giờ đây không còn chỗ của mình ở Sina nữa.
“Ông Vương đợi đã", Lý Thần lên tiếng gọi Vương Đại Đông.
Thấy cách xưng hô của Lý Thần đã thay đổi, Vương Đại Đông nghiến răng, quay lại nói: “Giờ cậu còn muốn sỉ nhục tôi sao?”
Vương Đại Đông thậm chí còn cảm thấy mình giống như một con rối trong tay Lý Thần vậy. Anh ấy muốn thế nào thì mình phải làm theo như thế.
“Tôi…”, Vương Đại Đông siết chặt nắm đấm, nhìn phòng hội nghị và cả phòng làm việc rộng rãi sáng rực bên ngoài với vẻ không nỡ.
Đây chính là tâm huyết của ông ta.
“Tôi đồng ý”, Vương Đại Đông nhắm mắt, lên tiếng.
Lý Thần khẽ mỉm cười đưa tay ra trước Vương Đại Đông.
Vương Đại Đông chìa tay ra nắm lấy hai tay Lý Thần.
Hai người đàn ông nhìn nhau, Vương Đại Đông kìm nén sự thù hận và tức giận vào trong, chỉ để lại ánh mắt phức tạp.
Xưa kia có Việt Vương chịu khổ nhẫn nhục, giờ Vương Đại Đông cũng sẽ chịu thua, chịu nhục tạm thời để báo thù.
Lý Thần thản nhiên nói: “Tôi muốn mời ông Vương làm giám đốc quản lý mới của Sina, không biết ông có hứng thú không?”
Vương Đại Đông kinh ngạc khi nghe thấy vậy. Ông ta nhìn chăm chăm Lý Thần, đôi mắt ánh lên vẻ nghi ngờ.
“Cậu không định đuổi tôi ra khỏi Sina sao?”
Điều này không chỉ có Vương Đại Đông nghi ngờ mà đến cả Mã Hoa Đằng cũng tò mò nhìn Lý Thần như muốn biết tại sao.
Lý Thần bình thản nói: “Tôi không có thiện cảm lắm với tính tình của Vương Đại Đông ông, nhưng không thể phủ nhận là một người sáng lập thì quy mô và thành tựu hiện tại của Sina không thể tách rời khỏi năng lực của chính ông.
“Ông tưởng tôi thu mua Sina chỉ vì muốn xả tức và đuổi ông đi sao? Quá ấu trĩ, ông có lợi cho công ty, tôi sẽ cân nhắc tới việc giữ ông lại. Nếu không, dù mối quan hệ có tốt tới đâu thì tôi cũng sẽ đá ông ra ngoài.
Lý Thần đứng dậy, đi tới trước mặt Vương Đại Đông và tiếp tục nói: “Giờ Sina đã đổi chủ nhưng Sina vẫn là Sina, tôi vẫn hi vọng ông có thể dẫn dắt Sina tiếp tục phát triển”.
Vương Đại Đông khẽ run rẩy, những chuyện xảy ra hôm nay thật quá sức bất ngờ. Vương Đại Đông cảm giác giống như mình đang đi tàu lượn cao tốc, tim cứ liên tục phập phồng.
Lúc ông ta đang đắc ý nhất thì Sina bị Lý Thần thu mua.
Lúc ông ta tức giận, thất vọng nhất thì Lý Thần lại cho ông ta một cơ hội.