• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Tới đứng ở trước cổng rồi mà mất một lúc mới dám vào. Cô lo sợ cũng phải thôi, vì cuộc sống của cô đã trải qua quá nhiều biến cố, có được cuộc sống như bây giờ chính là may mắn, mà cô lại sợ cuộc đời của mình không thể cứ mãi may mắn như thế.

Bước vào bên trong, tâm trạng cứ hoang mang hoảng loạn thế nào cô cũng không biết nữa.

- mọi người gọi em tới có chuyện gì không vậy ạ ?

- Làm cái gì mà hoang mang thế ? Không phải chuyện gì quá xấu đâu gọi đến bàn chút việc thôi.

- Có chuyện gì vậy ạ?

- một người đàn ông tên Thiên Vũ đã tới đây.

Nhắc tới Thiên Vũ là Thu lại bắt đầu cảm thấy lo lắng.

- anh ta tới đây làm gì?

- thì đưa cho con Hằng một số tiền rồi bảo cho mày vào khách sạn đấy.

- Anh sẽ đưa em vào khách sạn làm gì?

- Ô cái con này mày ăn gì mà mày ngu hẳn ra thế hả? Tưởng sống cuộc sống yên ổn định thì phải khôn ra chứ sao lại ngu đi? Đưa vào nhà hàng để thịt mày chứ làm cái quái gì nữa.

- chắc có nhầm lẫn gì chứ em với anh ta chỉ quen biết sơ sơ , sao có chuyện anh ta muốn ngủ với em được?

- mày không nói thì người ta tưởng mày ngu mà mày nói ra thì người ta biết là mày ngu hẳn đấy con ạ. Sao mày không nghĩ là nó với anh Hoàng của mày có thù oán. Hoặc là nó muốn cướp tất cả những thứ thuộc về anh Hoàng của mày.

Thu suy nghĩ thì cũng thấy đúng thật. Cô chẳng có bất cứ thứ gì thế nhưng anh ta lại luôn tìm cách tiếp cận. Hơn nữa bây giờ anh ta lại có mối quan hệ khá thân thiết với Trinh. Lẽ nào anh ta và Trinh hợp tác để hại cô và Hoàng sao? Nếu như vậy thì anh sẽ gặp rắc rối mất.

- Bây giờ em phải làm thế nào? Em thấy rối quá.

- Ừ thì người trong cuộc lúc nào chẳng thế. Con Hằng nó nói chuyện với thằng đấy rồi nên chắc chắn là nó biết rõ hơn chị em mình.

Nãy giờ Hằng không nói chuyện là bởi vì đang suy nghĩ. Thấy chị em nhắc đến mình nên mới quay sang bảo.

- không vào hang cọp thì không bắt được cọp con đâu. Mục đích của bọn này là giăng lưới cho con Thu sập bẫy. Nếu mà không tỉnh thì chắc chắn sẽ mất hết tất cả.

Càng nghe mọi người nói cô lại càng cảm thấy hoang mang. Lúc bắt đầu mọi thứ chẳng qua chỉ là một bản hợp đồng. Cho dù cô có tình cảm với Hoàng hay không thì hết hạn hợp đồng cô cũng có ý định sẽ rời đi.

Thế nhưng mà tình hình thay đổi. Không phải là cô đang nhắc tới chuyện Hoàng sẽ có tình cảm với cô hay không . Mà là người con gái xuất hiện bên cạnh Hoàng lúc này khiến cho Hoàng cảm thấy mệt mỏi và luôn muốn đuổi cô ra khỏi cuộc sống của Hoàng, người đàn ông sẽ giúp cô thoát khỏi thân phận gái gọi.

Lý do gì khiến cho cô từ bỏ đi nguồn sống của mình? Trong khi cô không có cướp cái gì của ai cả, cô không phải là con giáp thứ 13 trong cuộc tình của họ. Vì đơn giản một điều thời điểm hiện tại Trinh là người đơn phương. Người mà mỗi lần nhìn thấy sẽ khiến cho Hoàng cảm thấy mệt mỏi.

Cô giữ Hoàng , giữ mối quan hệ này có gì là sai? Vậy thì chẳng có lý do gì khiến cô phải từ bỏ nó cả.

- mọi người nghĩ cách giúp em với. Em muốn thoát khỏi cuộc sống này. Người đồng ý giúp em chỉ có anh ấy. Có lẽ người tốt nhất mà em gặp trong cuộc đời này cũng chỉ có anh ấy thôi.

- Cơ hội tốt chỉ có ngu mới bỏ lỡ. Như bọn tao muốn gặp được một người như người đàn ông đó cũng khó. Có duyên có nợ thì mới gặp.

Vậy là chị em bắt đầu bàn kế hoạch. Đương nhiên kế hoạch nào thì cũng chỉ có giá trị tương đối chứ không thể chắc chắn 100% là sẽ thắng. Thế nhưng mà cô quyết tâm bảo vệ cuộc sống hiện tại của mình, cũng quyết tâm làm được.

Thu trở về nhà cố gắng nấu bữa tối nhanh nhất có thể. Vừa làm xong cũng là lúc anh trở về.

Lúc này trong nhà không có ai khác ngoài anh và cô, cũng đã một thời gian cô chẳng thể nào thể hiện tình cảm của mình với anh được. Chẳng cần suy nghĩ nhiều, cô đi đến chỗ anh rồi vòng tay ôm lấy anh. Lúc anh còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đôi môi cô đã hôn lên môi anh rồi. Cô nhìn sâu vào ánh mắt của anh , khẽ thì thầm.

- Em Nhớ Anh...

Không có một chút giả dối nào trong câu nói này cả. Cũng không phải sợ anh bỏ rơi nên tìm cách lấy lòng anh. Là cô đang muốn nói ra tiếng lòng của mình, muốn anh hiểu là có nhớ anh đến mức nào.

Anh nhìn cô, anh lo lắng, anh gặng hỏi.

- Hôm nay ở nhà có chuyện gì xảy ra sao?

Cô không muốn kể với anh bất cứ chuyện gì cả. Cũng không muốn tạo thêm cho anh áp lực. Chỉ muốn mỗi khi anh trở về nhà là sẽ thấy được cảm giác yên bình, chứ không phải một người con gái luôn mang lại cho anh những rắc rối.

- không có chuyện gì xảy ra cả. Em nhớ anh thôi.

Anh cũng nhớ cô, có những lúc chỉ muốn bỏ hết công việc để về nhà với cô. Có người bảo với anh đó là cảm xúc nhất thời, là khi con người ta còn muốn khám phá nên mới có thứ cảm xúc điên cuồng như thế. Nhưng anh biết là không phải, anh nhớ cô là bởi vì trong trái tim của anh luôn có cô.

Như nhớ ra chuyện gì đó anh mới hỏi Thu.

- Hôm nay em có đi đâu không?

Cô cũng vô tư kể cho anh là đã đến xóm trọ gặp mấy chị em trong xóm. Anh cũng không phản đối hay nói gì cả.

Thực ra thì cô đi đâu anh biết hết. Cũng không có ý định điều tra hay theo dõi gì cô cả. Chỉ là điện thoại của cô anh có cài định vị , vì muốn bảo vệ cô nên thi thoảng anh xem cô đang ở chỗ nào.

Cô gái của anh luôn là người nói thật lòng. Từ lúc ở cạnh anh chưa từng nói dối hay làm gì khiến cho anh cảm thấy đau lòng. Cũng chưa từng hối hận.

Trinh vẫn ở cùng với Thiên Vũ trong khách sạn , cả buổi cứ thấy anh ta trầm ngâm suy nghĩ, khiến cho cô ta cảm thấy tò mò.

- anh đã nghĩ ra kế hoạch gì sao?

- có chuyện này muốn hỏi em. Em muốn lấy cậu ta vì yêu hay vì cái gì khác ? Hay chỉ đơn giản là muốn có được?

- vì như thế và còn vì nhiều thứ khác nữa.

Một cái nhếch mép thay cho tất cả những gì mà anh ta muốn nói. Con người ta đúng là lòng tham không đáy, có được thứ này rồi thì sẽ muốn có được nhiều hơn, nhiều hơn nữa.

- thái độ của anh như thế là sao?

- suy cho cùng thì cậu ta cũng chỉ là một kẻ bất hạnh. Nếu lấy em rồi thì sẽ như thế nào nhỉ?

- Ý anh nói là tôi không xứng với anh ấy à?

- anh đương nhiên không có ý đó. Anh với em là cùng một loại người nên sẽ không có chuyện hạ thấp hay dìm nhau. Chỉ có điều người cậu ta yêu thương thì cậu ta lại không lấy được, hơi buồn cho cậu ta.

- anh lo cho bản thân mình đi, lo làm gì cho người khác.

- vậy thì anh lo cho mình nhé.

Và rồi bọn họ lại như những kẻ khát tình lao vào nhau. Từ lúc mà Trinh tới thì họ đã quấn lấy nhau cả mấy lần, cũng không cảm thấy chán hay là tội lỗi gì cả. Chắc có lẽ hai con người này hợp nhau, đều thủ đoạn và đáng khinh.

Người ta sẽ thường chỉ hướng suy nghĩ tiêu cực đến một đứa con gái làm gái gọi, vào trong mắt họ Trinh chính là nạn nhân. Ngay cả trong mắt mẹ Hoàng thì cũng như thế, dù bà ấy không đi điều tra thân phận của Thu , thì đối với bà ấy cô cũng chỉ là một đứa con gái rẻ mạt. Chính những điều ấy khiến cho anh luôn cảm thấy đau lòng.

Anh nhìn Thu gấp từng chiếc áo cho anh, còn cẩn thận cho nó vào trong tủ mà cảm thấy nhói .

Cô gái này đã chịu quá nhiều bất hạnh, bây giờ cũng chỉ vì gặp anh mà tiếp tục gặp sóng gió. Anh không phải là không làm gì, cũng không phải một kẻ không có bản lĩnh, càng không phải kẻ không bảo vệ được cô. Ngày hôm nay anh đã gặp mẹ của anh, cuộc nói chuyện ấy đã khiến mọi thứ trở nên tệ hại. Là trước khi anh về nhà, anh muốn rõ ràng về mối quan hệ giữa anh và Trinh nên đã tới gặp mẹ. Vừa nhìn thấy anh bà ấy đã hỏi , thái độ cũng không tốt.

- con tới đây làm gì?

- con muốn nói chuyện với mẹ.

- có chuyện gì thì nói đi.

- mẹ có cần dùng thái độ căng thẳng như thế này với con không?

- với người khác thì không nhưng với con thì phải như thế. Nếu con nghe lời mẹ đối xử tốt với con bé một chút thì mẹ đâu có như thế này. Là con ép mẹ trước.

- Cô ấy sẽ phải đi khỏi nhà của con.

- sau đó?

- sẽ không có sau đó. Trước đây cô ấy không cần con thì bây giờ cũng nên như vậy. Con đã sống cuộc sống không có cô ấy thì mãi mãi sau này cũng không cần nữa.

- còn con nhỏ giúp việc kia thì sao? Không lẽ con cần nó? Con đừng quên ai là người cho con cuộc sống như bây giờ. Là mẹ đã trải qua bao nhiêu vất vả nuôi con khôn lớn. Mẹ cho con được thì mẹ lấy lại được.

- mẹ có thể lấy lại tất cả những gì mình muốn kể cả cơ thể này của con.

Ánh mắt anh lúc này trở nên sắc lạnh. Anh không muốn vì bất cứ chuyện gì khiến cho mẹ anh buồn, nhưng cũng không thể nào vì thế mà biến mình trở thành con rối chỉ biết nghe theo lời của mẹ , một chút chính kiến cũng không có.

Là một thằng đàn ông mà không thể bảo vệ người con gái bên cạnh mình chính là một kẻ bất tài vô dụng không có giá trị.

- mẹ muốn lấy thứ gì ở trên người của con? Chân tay, mắt mũi , hay là tim?

- con...

Có nằm mơ mẹ của Hoàng cũng không nghĩ là con trai mình lại có thể nói ra mấy lời như thế với mình. Bà ấy tức giận lắm, muốn ngay lập tức trút giận lên đầu Thu. Nhưng anh nhanh hơn một bước, anh nói với bà ấy .

- Nếu như mẹ đã biết thì con cũng không cần giấu. Cô ấy là người phụ nữ của con, là người con muốn bảo vệ. Con với cô ấy bây giờ là một , trước khi mẹ muốn làm gì cô ấy nhất là làm tổn thương cô ấy thì mẹ hãy nghĩ tới con. Con người ta một khi bị dồn vào đường cùng thì sẽ bất chấp hết tất cả. Hoặc là mẹ để con làm theo những gì mà con muốn. Hoặc là mẹ sẽ mất con mãi mãi.
 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
Huy30 Tháng chín, 2022 08:13
BÌNH LUẬN FACEBOOK