Chương 3.
Bao nhiêu kinh nghiệm bao nhiêu kỹ thuật gom góp bấy lâu bỗng nhiên bị quên sạch, cô bây giờ lại cứ tưởng mình là gái mới lớn, nằm im chờ đợi người đàn ông này thực hiện từng bước một.
" Thôi chết mẹ rồi, tỉnh táo lại đi Thu ơi "
Thế nhưng mà khả năng tình trường của người đàn ông này không phải tệ, nếu không muốn nói là quá giỏi. Môi anh ta bắt đầu di chuyển xuống tới cổ , di chuyển tới đâu là để lại dấu vết tới đó, không hề cảm thấy đau, trái lại còn muốn những hành động ấy diễn ra mãi và không cần dừng lại.
Cơ thể Thu lúc này trở nên nóng bừng, hơi thở gấp gáp cảm tưởng như mình sắp kiệt sức đến nơi, cứ thế run rẩy qua mỗi đợt chuyển động của bàn tay người đàn ông ấy.
Bàn tay di chuyển đến nơi tư mật rồi bất ngờ di chuyển vào bên trong khiến cho Thu giật mình, lúc này thì mọi thứ diễn ra hoàn toàn theo bản năng, cô không kiềm chế được nữa lại phát ra những âm thanh khiêu gợi.
- um... ahhhh...
Những thứ ấy càng khiến cho không gian xung quanh trở nên ám muội . Lúc này qua ánh đèn mờ ảo trong căn phòng Thu nhìn thấy ánh mắt của anh ta đục ngầu chứa đầy dục vọng. Cũng không có gì phải ngạc nhiên cả, vì nếu như anh ta không cần thì đâu gọi cô làm gì.
Thu đã sớm cảm nhận được thứ cứng ngắc ở bên trên thân thể mình, đoán sơ cũng phải 20 cm cũng không chừng, dù là chưa tận mắt nhìn thấy nhưng qua cảm nhận cô cũng biết nó không phải thuộc cỡ vừa.
Tự nhiên môi của Thu bị cắn mạnh một cái khiến cho cô đau nhói, không phải là một tên biến thái thiên về bạo lực đấy chứ? Mở miệng ra nói chuyện thì lập tức bị đôi môi ấy bao trọn , nuốt hết những lời cô định nói vào bên trong, một âm thanh cũng không thể phát ra ngoài, ngoại trừ những tiếng rên rỉ nhẹ.
Đôi chân Thu đột nhiên bị tách ra, và cô cũng ngay lập tức đoán được diễn biến tiếp theo sẽ là gì. Nhưng mà Thu không thể biết trước được một điều, khi cái thứ đó cho vào bên trong cô đã lập tức cảm thấy đau nhói. Lần này xong rồi, xong thật rồi, chính là loại hàng hóa quá cỡ, cô chắc chắn sẽ bị hành cho tới chết đi sống lại.
Mấy phút đầu tiên còn có thể miễn cưỡng mà chịu đựng, nhưng càng lâu thì cô lại càng cảm thấy khó chịu, lúc này thì đành mở miệng ra van xin.
- làm ơn... Có thể nhẹ nhàng một chút được không? Nó... nó thực sự quá cỡ rồi.
Không có tiếng trả lời, chỉ có hơi thở dốc, có những giọt mồ hôi ướt nhẹp và sau đó thì di chuyển cũng nhẹ nhàng hơn, cô cũng không còn cảm thấy đau nữa.
Chết tiệt, lại bắt đầu cảm thấy hưng phấn mới khổ chứ, cảm giác giống như đang được nâng niu chiều chuộng, đến mức đầu óc cứ thế quay vòng vòng.
Xúc cảm là thứ vốn dĩ không thể nào che giấu, cơ thể cứ thế run lên từng đợt, quả thật nhịn không nổi.
Ở phía trên vẫn nhịp nhàng di chuyển, tay Thu bám chặt lấy cơ thể của anh ta, từ trong miệng cô phát ra những âm thanh kích tình điên đảo.
_ahhhh, ummmmkkk... &&(*:*l"
Nếu có thể thì cô vẫn muốn được cùng người đàn ông này thêm nhiều lần nữa. Nhưng mà cô biết, điều ấy vốn dĩ là không thể.
Nói đi thì cũng phải nói lại, công việc mà cô đang làm, thân phận mà cô đang mang nó thực sự rất thấp hèn, vốn dĩ không có quyền đòi hỏi cũng không có quyền sánh ngang với bất cứ một công việc nào trong xã hội này. Bất cứ khi nào người ta cũng có thể chửi rủa, có thể đối xử tùy theo tâm trạng của họ, cô có nghĩ gì, có muốn gì cũng hoàn toàn không được đáp ứng.
Nếu đã là một đêm duy nhất thì cứ thế cuồng nhiệt dâng hiến , cảm thấy thích một người không sai, chỉ cần không cho người ta biết cảm xúc trong lòng mình là được.
Lúc này thì Thu chủ động đổi vị trí, là cô ở bên trên thân thể cường tráng của người đàn ông ấy, cũng là cô mang lại cho người đàn ông ấy những cảm giác mà anh ta không thể nào quên được.
Nếu nói về thứ mà Thu tự tin nhất thì cô có thể nói tới dáng vóc của mình, khuôn ngực tròn trịa, vòng hai nhỏ nhắn còn vòng 3 thì vô cùng bốc lửa. Nước da Thu trắng mịn, cộng thêm khuôn mặt baby nữa, nhìn rất giống một cô sinh viên năm nhất ngây thơ và trong sáng.
Nếu như số phận không đưa đẩy thì có lẽ cô cũng không đi tới bước đường này.
Đến chính bản thân người đàn ông ấy cũng không hiểu tại sao mình lại giống như một con dã thú điên cuồng loạn mê loạn . Vốn dĩ là hôm nay tâm trạng của anh rất tệ, lúc Thu tới còn không hề có ý định muốn chạm vào cơ thể của cô, thậm chí còn có cả một chút chán ghét nữa.
Nhưng đến khi Thu gối đầu lên chân của anh ta ngủ, đến khi khuôn mặt nhỏ nhắn của Thu áp vào bụng anh ta, hơi thở nhẹ nhẹ cứ thế phả vào đó, rồi dần dần thì vật dưới thân anh cũng không còn nghe lời, nó cương cứng khiến anh cảm thấy khó chịu. Cơ thể Thu lại tỏa ra một mùi hương thơm man mát, thứ hương thơm khiến cho người ta cảm thấy thư giãn, không hề lẫn lộn với bất cứ một mùi hương nào.
Cơ thể nhỏ nhắn cùng với nước da mềm mại, khiến anh không có cách nào dừng được kích thích dục vọng trong cơ thể. Không biết bình thường Thu là con người như thế nào, nhưng trong giây phút ở cùng anh thì anh lại có cảm giác cô không phải trong ngành, sao cứ cảm giác cô là một con người ngây ngô, không một chút giả tạo.
Nhưng mà tất cả những suy nghĩ ấy đều nhanh chóng bị gạt ra khỏi đầu. Tình một đêm thì không thể trở thành bất cứ một mối quan hệ nào khác và sau này chắc chắn cũng không có chuyện gặp lại. Thế nên suy nghĩ chỉ mang thêm rắc rối, không được bất cứ một thứ gì cả.
Đến 6 giờ sáng tất cả mọi thứ mới dừng lại, sức lực của Thu dường như bị vắt kiệt, cảm thấy bản thân mình cũng kiên cường quá đi. Từ ngày bắt đầu bước chân vào cái nghề này cô chưa từng gặp một người đàn ông nào như thế cả, vừa khỏe vừa dai.
Người đàn ông ấy đi vào bên trong nhà tắm, một lúc sau đi ra đã quần áo chỉnh tề.
- anh đi luôn sao?
- ừ.
Tự nhiên Thu lại nói ra một câu vô cùng ngớ ngẩn , mà chính cô cũng chẳng biết tại sao.
- chúng ta có gặp lại không?
Đôi mắt người đàn ông ấy thoáng qua một chút kinh ngạc, nhưng chỉ là thoáng qua thôi sau đó lập tức trở lại bình thường.
- chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại.
Một chút hụt hẫng, nhưng rồi Thu cũng phải nhanh chóng gạt bỏ nó rồi mỉm cười.
- nói cho tôi biết tên của anh có được không?
- không cần biết tên của tôi làm gì cả. Kể cả khuôn mặt này, cũng mau chóng quên nó đi. Sau này cho dù có gặp lại, cũng không cần phải tỏ ra quen biết.
Tuyệt tình thật, lạnh lẽo thật, nhưng lại khiến cho người ta lưu luyến, lại muốn chạy thật nhanh tới ôm một cái. Thu vẫn nghĩ rằng cái cảm giác này là do anh ta quá hào phóng, không phải bắt nguồn từ trái tim, tuyệt đối không phải.
Trở về xóm trọ với thân thể mệt nhoài. Lúc đi thì quần là áo lượt, lúc về phờ phạc tả tơi.
Mới sáng sớm mà mấy chị em đã tập trung bên phòng của chị Phượng, không biết tổ chức hội gì mà đông đủ thế. Thu buồn ngủ quá rồi, nhưng các chị em trong xóm cứ lôi cô vào hỏi chuyện cho bằng được.
Con Hằng uống miếng cà phê rồi châm điếu thuốc, nó bảo.
- đêm hôm đi ăn mảnh một mình không gọi chị em gì cả.
Thấy chị em ai cũng nhiệt tình nên cơn buồn ngủ cũng nhanh chóng qua đi, kiếm được nhiều tiền tâm trạng cũng tốt nên Thu trêu lại.
- Không lẽ năm chị em kéo nhau tới đó rồi vắt hết sức của người ta sao?
- Ối giời ơi. Mới có một lần qua đêm với nhau mà đã bênh vực rồi. Thế có lấy số điện thoại để hẹn lần sau không?
- đến cả cái tên còn không biết nữa nói gì đến số điện thoại.
- thế cả đêm cứ hoạt động mà không mở miệng ra nói chuyện à? Hàng hóa thế nào? Có ngon không?
Tất cả mọi người dồn ánh mắt về phía cô khiến cho cô phát ngại.
- ngon.
- bằng nào? Bằng cổ tay không?
Biết là mọi người trêu nên Thu cũng không trả lời, chị Phượng mới bảo.
- nghiện lại còn ngại. Thôi giải tán đi, phòng đứa nào đứa đấy về , con Thu cũng về nghỉ ngơi đi. Nhìn mặt mày là chị biết đêm hôm qua làm việc vất vả đến mức nào rồi.
Ở xóm này không ai ở chung với ai cả, mặc dù thu nhập cũng không phải ở mức dư giả. Ai cũng muốn có không gian riêng với lại cũng không muốn ở chung tránh xảy ra những chuyện không mong muốn.
Trong xóm mỗi người đều có một hoàn cảnh, ai cũng là người cùng cực lắm mới phải bước chân vào cái nghề này. Chứ nếu ăn chơi đổ đốn, chắc chắn cũng không có những giây phút phải tìm đến bia rượu để quên đi số phận nghiệt ngã.
Ngày mai rồi sẽ phải tiếp những vị khách mới, vui thì không có, buồn bã nghiệt ngã có thừa. Nhiều người vẫn cứ nghĩ công việc này nhàn nhã lắm, cứ nghĩ chỉ cần cởi quần ra là có thể kiếm được tiền, nhưng góc khuất phía sau đó, những giọt nước mắt liệu có ai thấu?
Cơn buồn ngủ ập tới, cô cảm thấy mệt mỏi quá rồi, không muốn chống đỡ cũng chẳng muốn làm gì cả, cứ thế ngủ một mạch đến chiều, bỏ cả bữa trưa , ngủ để quên hết sự đời.
Cho đến khi bên ngoài có tiếng ồn ào, tiếng phấn khích ở ngoài sân khiến cho cô không thể ngủ thêm được nữa.
Cô đi ra ngoài, chị em đã tập tụ đông đủ, nét mặt ai nấy cũng hớn hở. Con Hằng nhìn thấy Thu thì vội vàng lôi tay cô tới.
- Mày biết tin gì chưa?
- vừa ngủ dậy có biết cái gì đâu. Book được khách sộp à ?
- còn hơn cả như thế. Ngày mai toàn thể chị em mình sẽ đi dự tiệc.
- tiệc gì ? Có cả chỉ dành cho chị em mình nữa à?
- Cái con này, sao cứ tự khinh thường bản thân mình thế. Không những được đi dự tiệc mà còn có cả trai nữa, đảm bảo vừa đẹp vừa ngon, nhìn thấy một cái cứ phải gọi là đắm đuối hết cả tâm hồn.
Danh Sách Chương: