Mục lục
Chàng Rể Đệ Nhất Hoàng Thiên Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 311: Đêm nay mày sẽ phải trả giá đắt

Đối với hai tên sát thủ này, Hoàng Thiên cũng không có hận thù đến mức đấy.

Có lẽ bởi vì biểu hiện lúc trước của họ không tệ lắm, Hoàng Thiên cũng đã đồng ý với họ, sẽ suy xét cho họ một con đường sống.

“Hai chúng mày định làm gì?”

Gương mặt Hoàng Thiên u ám, anh hỏi hai tên sát thủ.

Hai tên sát thủ nhìn nhau, rồi nói với Hoàng Thiên: “Anh Hoàng. Chỉ cần anh có thể tha chết cho chúng tôi, chúng tôi sẽ nghe theo lệnh anh.”

Những lời này khiến Hoàng Thiên rất thoải mái.

“Vậy được thôi, chỉ cần mày nói cho tao biết ông chủ sau lưng bọn mày là ai. Hiện tại anh ta ở đâu, tao sẽ tha chết cho bọn mày.”

Hoàng Thiên suy nghĩ một lát, rất nghiêm túc nói.

Cái này…

Hai tên sát thở đồng thời hít một hơi thật sâu. Hai người họ đều chết lặng.

Không ngờ Hoàng Thiên lại đưa ra yêu cầu như vậy, cái này quá khủng khiếp rồi.

Tổ chức sát thủ Ưng Hồn là một tổ chức sát thủ có tiếng ở Việt Nam, rất bí ẩn và quyền lực.

Ông trùm của tổ chức này rất độc ác và tàn nhẫn, gã ta đơn giản giống như một con quỷ giết người.

Hơn nữa, tổ chức có những quy tắc rất nghiêm ngặt đối với các thành viên sát thủ, một khi vi phạm, họ sẽ chết rất đau đớn.

Quy tắc đầu tiên của tổ chức sát thủ này là không được phản bội đồng đội của mình trong bất kỳ hoàn cảnh nào, chứ đừng nói đến phản bội ông chủ?

Nếu một thành viên phản bội ông chủ, thì không chỉ thành viên sát thủ sẽ chết, mà cả gia đình của anh ta, đều chết thảm hại và đau đớn.

Cho nên khi hai tên sát thủ này nghe thấy yêu cầu của Hoàng Thiên, đều im lặng, ngẩn người.

“Thế nào, hai người không đồng ý sao?”

Ánh mắt Hoàng Thiên loé lên, trầm giọng hỏi.

Hai tên sát thủ không nói lời nào, đều sợ hãi toát mồ hôi lạnh.

Bọn họ không dám làm mất lòng Hoàng Thiên, cũng không dám phản bội ông chủ của bọn họ, thật sự là tiến thoái lưỡng nan.

Nhưng Hoàng Thiên đã hạ quyết tâm, ngoại trừ Lương Hà Giang và Phan Liệt thì ông chủ của tổ chức sát thủ Ưng Hồn này càng không phải là cái thứ tốt đẹp gì!

Vì tiền mà đã sai hai tên sát thủ này đến ám sát bọn họ, nếu không phải lực lượng đặc nhiệm của Vũ Thanh phát hiện ra thì không biết Hoàng Thiên và Lâm Ngọc An đã chết như thế nào rồi!

Khi nghĩ đến điều này, Hoàng Thiên không nén được cơn giận. Anh sớm muộn cũng phải bắt được ông chủ của tổ chức sát thủ Ưng Hồn này.

Thấy hai tên sát thủ hồi lâu vẫn chưa chịu lên tiếng, Hoàng Thiên ra lệnh cho mấy người lính đặc công: “Đào hố chôn sống hai người bọn họ đi!”

“Vâng!”

Mấy người lính đặc công đồng thanh nhất trí, lập tức dùng xẻng công binh, chuẩn bị đào hối!

Ôi mẹ ơi…

Hai tên sát thủ sợ hãi đến mức trực tiếp quỳ xuống, việc này còn đáng sợ hơn nhiều so với việc bắn chết bọn họ, bọn họ sẽ bị chết vì ngạt thở!

“Cầu xin anh Thiên, anh đừng tàn nhẫn như vậy….”

Một tên sát nhân quỳ trên mặt đất kêu thảm thiết, sốt sắng ngẩng đầu nhìn Hoàng Thiên.

“Hử, tàn nhẫn? Lúc trước bọn mày chuẩn bị giết chết tao thì không tàn nhẫn à?”

Hoàng Thiên tức giận nói.

“Chúng tôi thật không phải là con người mài! Anh Hoàng, anh tha mạng…”

Tên sát thủ vừa hét lên vừa dùng tay tát vào mặt chính mình, âm thanh vang †o.

“Bây giờ mới biết sợ? Chết tiệt, là một tên sát thủ, mày nên chuẩn bị tâm lý sẽ bị giết chết bất cứ lúc nào chứ. Nếu tham sống sợ chết như vậy, còn dám trở thành sát thủ à?”

Một bộ đội đặc công khinh thường mắng.

Cả hai tên sát thủ đều hoảng sợ đến phát sốt, những kẻ này còn đáng sợ hơn cả sát thủ trong tổ chức của bọn họ nữa, hai người bọn họ thật sự sợ hãi.

“Hai chúng mày nghe cho rõ. Tao chỉ hỏi mày một lần cuối cùng này nữa thôi. Ông chủ của chúng mày là ai? Hiện tại đang ở đâu?”

Hoàng Thiên lớn tiếng hỏi.

Hai tên sát thủ biết không thể im lặng được nữa, chôn sống đó, bọn họ ai mà chịu được cơ chứ?

“Ông chủ của chúng tôi là Tân Song Ưng, hiện tại ông ta đang ở trụ sở của tổ chức sát thủ Ưng Hồn…”

Một tên sát thủ thấp giọng đáp lại, sau khi nói xong lời này, gã như một quả bóng cao su bị xì hơi xẹp xuống, ủ rũ.

“Anh Thiên, trụ sở của tổ chức sát thủ Ưng Hồn cách thành phố Bắc Ninh không xa.

Nếu anh cần, chúng tôi có thể chỉ đường cho anh, nhưng anh phải hứa sẽ thả chúng tôi ra sau khi làm xong việc.”

Một tên sát thủ khác lo lắng nói với Hoàng Thiên.

“Chỉ cần chúng mày không giở trò quỷ, tao có thể tha cho bọn mày.”

Hoàng Thiên trực tiếp đồng ý.

Hai tên sát thủ đều thở phào nhẹ nhõm, lau mồ hôi lạnh trên đầu, cảm giác như vừa trải qua một cơn ác mộng.

Không cần nói thêm, Hoàng Thiên cũng biết đêm dài lắm mộng, hai tên sát thủ đã đi rất lâu rồi mà còn chưa quay về, Tần Song Ưng, ông chủ của tổ chức sát thủ Ưng Hồn rất có thể đang nghỉ ngờ.

Tốt nhất là trong lúc Tân Song Ưng chưa phát hiện ra, ra tay tiêu diệt ông ta ngay trong đêm nay là tốt nhất.

Nghĩ đến đây, Hoàng Thiên nháy mắt với người lính đặc công, ra hiệu bọn họ áp giải hai tên sát thủ lên xe.

Người lính đặc công áp giải hai tên sát thủ lên xe và lái xe rời khỏi đây.

nhưng thực tế đây là một biệt thự tư nhân tương đối kín đáo.

Khung cảnh xung quanh của biệt thự khá đẹp, cách đây không xa là một thị trấn nhỏ, vị trí của biệt thự này cũng không tệ.

Hoàng Thiên xuống xe, đến trước xe limo.

Một đặc công mở cửa xe limo, Hoàng Thiên nhìn hai tên sát thủ đang bị giam giữ.

“Biệt thự này là trụ sở của tổ chức sát thủ sao?”

Hoàng Thiên hỏi.

Một tên sát nhân vội vàng gật đầu nói với Hoàng Thiên: “Anh Thiên, đây là nhà ông chủ Tần Song Ưng của chúng tôi. Mỗi lần chúng tôi nhận nhiệm vụ ám sát đều đến đây.”

“Trói và bịt miệng bọn họ lại.”

Hoàng Thiên ra lệnh của các đặc công.

Hai đặc công lập tức hành động, dùng dây thừng trói tay và chân của hai tên sát thủ lại, khiến chúng không thể động đậy rồi dùng băng keo bịt miệng chúng lại.

“Khóa xe và đi theo tôi.”

Hoàng Thiên trầm giọng nói, dẫn đầu đi về phía biệt thự.

Các thành viên lực lượng đặc công nhanh chóng di chuyển, sau khi khóa xe, bọn họ đi theo Hoàng Thiên về phía lối đi ở phía trước biệt thự.

Nếu là người thường mà biết đây là trụ sở của một tổ chức sát thủ thì làm sao dám xông vào?

Nhưng Hoàng Thiên có tự tin này, đứng trước cửa biệt thự, trực tiếp đẩy cửa bước vào.

“Đứng lại! Mày là ai?”

Một người đàn ông hét to, sau đó xuất hiện hai người đàn ông mặc vest đen lao ra từ bóng tối và cảnh giác nhìn Hoàng Thiên.

Sau khi họ nhìn thấy mấy người lính đặc công trang bị súng trường tự động sau lưng Hoàng Thiên, sắc mặt hai người mặc vest đen lập tức thay đổi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK