Mục lục
Chàng Rể Đệ Nhất Hoàng Thiên Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 473:

 

Chăm sóc, chiếu cố ư, anh đây không phế cậu đi là may lắm rồi, chứ đừng tưởng bở.

 

“Nói đi, tìm tôi có việc gì?” Hoàng Thiên , không có tâm trạng đứng vòng vo với Hầu Cảnh Văn, hỏi thẳng vấn đề.

 

“Anh Thiên, nghe nói anh đã tiêu diệt hội Chó Hoang ở tỉnh này, xử lý ông trùm Khương Lạp của hội Chó Hoang một trận, con trai Khương Văn Vinh càng thảm hơn nữa, bị anh chém cho mấy nhát?” Hầu Cảnh ‘Văn tao nhã thở ra một làn khói, sau đó chậm rãi hỏi Hoàng Thiên.

 

Cuối cùng Hoàng Thiên mới dám khẳng định, tên Hầu Cảnh Văn này là do người ra mặt Vinh!

 

Khương Lạp và Khương Văn Nhưng có điều, lá gan của tên nhóc Hầu Cảnh Văn này cũng lớn thây, dám một mình tìm đến cửa, điều này khiến Hoàng Thiên hơi bất ngờ.

 

“Cậu nói không sai, làm sao, nhận ủy thác của Khương Lịch đến làm phiền tôi sao?” Sắc mặt Hoàng Thiên hơi trầm lại, hỏi Hầu Cảnh Văn.

 

“Ha ha, anh Thiên chỉ đoán trúng được một nửa. Nếu như tôi thật sự làm theo ý của Khương Lịch, anh và vợ anh bây giờ đã bị bom nổ chết rồi.” Hầu Cảnh Văn nói đến đây, đôi mắt ánh lên vẻ tàn nhẫn trông rất dọa người.

 

“Câu nói này nghe có vẻ thật sự rất đau lòng! Vậy nên Hoàng Thiên tôi phải cảm ơn cậu vì đã không giết chúng tôi sao?” Sắc mặc Hoàng Thiên rất khó coi, trừng mắt hỏi ngược lại Hầu Cảnh Văn.

 

Có một số người trời sinh nhìn như.

 

không biết giận nhưng bên ngoài lại tỏa ra một khí chất rất bức người, uy nghiêm, đó chính là giống Hoàng Thiên lúc này!

 

Mặc dù Hầu Cảnh Văn hiểu biết sâu rộng, tố chất tâm lý cũng rất mạnh, nhưng giây phút cảm nhận được khí thế mạnh mẽ toát ra từ trên người Hoàng Thiên khiến tên nhóc đó cũng không khỏi rùng mình.

 

Khốn kiếp, tên họ Hoàng này thật sự cũng không đơn giản!

 

Trong đầu Hầu Cảnh Văn nghĩ thầm, anh ta trấn an tinh thần, cười hi hi nói với Hoàng Thiên: “Dù sao trong lòng Hoàng Thiên anh cũng có tư tưởng đó, lúc nãy tôi vốn dĩ có thế đồn cậu vào chỗ chết, nhưng tôi không làm như vậy!”

 

Hoàng Thiên nghe thấy Hầu Cảnh Văn cú lải nhải ở đây khiến anh rất khó chịu.

 

Từ trong lời nói của Hầu Cảnh Văn, Hoàng Thiên có thế cảm nhận được ý tứ đe dọa, tên Hầu Cảnh Văn này cứ luôn vòng vo mà uy hiếp anh!

 

Hơn nữa, Hoàng Thiên cũng cảm nhận được nguy cơ rất cao, như lời Hầu Cảnh Văn đã nói, tính mạng của bản thân và Lâm Ngọc An, đều nằm bị Hầu Cảnh Văn khống chế trong tay!

 

Hoàng Thiên đây cũng không dễ dành khoan nhương như vậy, lúc này trong lòng Hoàng Thiên đã nổi lửa lên.

 

Cuối cùng Hoàng Thiên cũng đã biết được mục đích Khương Lạp đến thành phố Bắc Ninh, tên này đến vì Tất Siêu.

 

Hôm qua, sau khi giao Tất Siêu cho Tiêu Văn Hạ, Hoàng Thiên đưa Lâm Ngọc An vê nhà, thực tình không biết Tiêu Văn Hạ xử trí Tất Siêu ra sao.

 

Chắc hẳn Tiêu Văn Hạ không thả Tất Siêu đi, bằng không Khương Lạp cũng sẽ không đích thân đến tận nơi đòi người.

 

“Ha ha, ông đến đòi tôi người? Tôi còn định tìm ông đấy.”

 

Hoàng Thiên cười lạnh tanh, nói với Khương Lạp.

 

Khương Lạp nhướng mày và bảo: “Tìm tôi? Cậu tìm tôi làm gì?”

 

“Về sau hãy quản thúc đám đàn em của ông cho chặt, nếu còn chạy tới thành phố Bắc Ninh gây rối, thì đừng trách tôi nặng tay.”

 

Hoàng Thiên sâm mặt lại, cảnh cáo Khương Lạp.

 

Mẹ kiếp!

 

Vừa nghe Hoàng Thiên nói vậy, Khương Lạp lập tức giận xì khói.

 

“Tên nhãi ranh này là cái thá gì? Dám lên mặt dạy đời tao? Lập tức giao Tất Siêu ra đây cho tao, nếu không tao sẽ khiến mày không thể bước ra khỏi căn phòng này!”

 

Khương Lạp trừng mắt dữ tợn, không nể nang gì Hoàng Thiên nữa.

 

Ông Kha Phù ở bên cạnh chứng kiến tất cả. Ông ta hiểu Khương Lạp khá rõ, biết Khương Lạp chuẩn bị ra tay rồi đây!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK