Mục lục
Chàng Rể Đệ Nhất Hoàng Thiên Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 454:

 

Kha Phù kia, dám không nể mặt anh đến thế, đây đâu phải là đánh Đường Chủ Cổ, mà là đang đánh thẳng vào mặt anh!

 

“Các anh em của ông đâu?”

 

Hoàng Thiên trầm giọng hỏi Đường Chủ Cố.

 

Anh ta thở hắt ra ều bị đàn em của Kha Phù đánh cho tan tác hết, có rất nhiều người đã bị thương, giờ đều trốn cả rồi.”

 

Hoàng Thiên nghe thế thì gật đầu, nghĩ thầm Đường Chủ Cổ này không chống nổi đại dương!

 

Đừng thấy Khương Lạp sắp chết mà khinh thường, thực ra ông ta có năng lực lãnh đạo rất mạnh, khi ông ta còn nằm quyền đã dẫn dãt hội Chó Hoang leo lên đầu Kha Phù.

 

“Khương Lạp và Khương Văn Vinh đâu rồi?”

 

Hoàng Thiên nghĩ ngợi một chốc, hỏi Đường Chủ Cổ Đường Chủ Cổ nghe thế thì hơi giật mình, vội đáp: “Khương Lạp đã dẫn theo Khương Văn Vinh trốn sang tỉnh khác rồi, cậu Thiên không cho ông ta ở lại đây, ông ta nào dám dây dưa chứ?”

 

Vậy thì vẫn như trong dự liệu của Hoàng Thiên, dù Khương Lạp có to gan đến mấy cũng không dám không nghe lời.

 

“Cậu Thiên, hay là cậu quay về tỉnh thành đi. Các anh em cần có anh! Hơn nữa địa bàn nữa, đều đang chờ cậu đến tiếp nhận. Ngoài ra thì Khương Lạp còn bốn người tình nữa, bọn họ cũng sẽ qua đây với cậu.”

 

Đường Chủ Cổ bắt đầu nói luyên thuyên, anh ta sợ Hoàng Thiên sẽ không đi nên lấy những thứ đó ra để dụ dỗ Hoàng Thiên.

 

Hoàng Thiên nghe thì không còn gì để nói. Những cái khác thì cũng thôi, còn thêm cả bốn cô tình nhân của Khương Lạp nữa.

 

*Chốc nữa tôi sẽ cho người dẫn ông đến bệnh viện điều trị, đêm nay ông hãy ở lại chỗ này nghỉ ngơi tử tế đi”

 

Hoàng Thiên vỗ vai Đường Chủ Cổ, nói với ông ta.

 

Đường Chủ Cổ gật đầu liên tục. Rồi lại hỏi: “Thế bao giờ cậu về tỉnh thành vậy cậu Thiên?”

 

“Sáng mai đi.”

 

Hoàng Thiên nói xong thì rời khỏi phòng làm việc của Tiêu Tấn.

 

Đường Chủ Gổ vui mừng khôn xiết, chỉ cần Hoàng Thiên quay lại tỉnh thành thì ông ta có thể báo thù được rồi, lão Kha Phù kia chắc chẳn sẽ xong đời!

 

Dù chân chưa đi lại được bình thường nhưng Đường Chủ Cổ vân ân cần tiền Hoàng Thiên ra tận cửa.

 

“Đưa ông ta đến bệnh viện đi.”

 

Trước khi Hoàng Thiên rời đi, nói với Tiêu Tấn.

 

“Anh Thiên cứ yên tâm, tôi sẽ làm”

 

Tiêu Tấn gật đầu.

 

Hoàng Thiên không nói thêm gì nữa, lái xe rời khỏi đây, quay về nhà.

 

Một đêm không có chuyện gì xảy ra, sáng hôm sau, Hoàng Thiên nói lời giữ lời, lái xe đến trung tâm giải trí.

 

Tối qua Lã Việt cũng ở lại chỗ này, anh ta đã triệu tập nhân thủ đến, có thể cùng Hoàng Thiên quay về tỉnh thành bất cứ lúc nào!

 

“Anh Thiên, tôi đã tập hợp các anh em đến đây rồi”

 

Lã Việt thấy Hoàng Thiên đã đến, tranh thủ đến ghé vào cửa sổ, nói với Hoàng Thiên.

 

Hoàng Thiên quan sát một chút, hai ba mươi chiếc ô tô dừng ở trước cửa trung tâm giải trí, bên cạnh mỗi chiếc đều có bốn năm đàn em của Lã Việt đứng bên, khoảng hơn trăm người.

 

Hoàng Thiên hơi nhíu mày, vì anh không định phô trương đến như vậy.

 

Chuyến đi lần này không phải là thu phục hết đám người của Kha Phù, đàn em của Kha Phù đông như thế, chẳng lẽ có thể một lưới tóm gọn được sao?

 

Chuyện đó không có khả năng, vậy nên Hoàng Thiên đã sớm dự tính, lần này đi chỉ có một mục tiêu duy nhất, đó chính là Kha Phùt “Không cần nhiều người như vậy đâu, đưa mấy người đi cùng là được rồi.”

 

Hoàng Thiên nói với Lã Việt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK