Mục lục
Chàng Rể Đệ Nhất Hoàng Thiên Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 442:

 

Hoàng Thiên vừa nói xong là cúp điện thoại luôn.

 

Bây giờ Hoàng Thiên đã hoàn toàn nhìn rõ, cái tên ông Kha Phù này đang giở trò.

 

Hoàng Thiên đã đoán đúng, cái tên ông Kha Phù này đang giở trò.

 

Lúc này ông Kha Phù đang ở trong một tòa nhà bình thường ngay phía đối diện, ông ta đang híp mắt nhìn về phía biệt thự của nhà họ Khương.

 

Nhìn thấy Hoàng Thiên bị đám người Đường Chủ Cổ vây lại, trên mặt hiện lên một nụ cười đắc ý.

 

“Thanh Trúc, em xem đi, không ngoài dự liệu của anh, đúng không? Hôm nay cái thằng nhóc Hoàng Thiên kia phải ném mạng ở đây!”

 

Ông Kha Phù cười tủm tỉm ôm lấy Lăng Thanh Trúc, bộ dạng cực kỳ hưng phấn.

 

Lăng Thanh Trúc cười híp cả mắt, ưỡn ẹo trong ngực ông Kha Phù.

 

“Ha ha, ông Phù thật giỏi, không những không đắc tội Hoàng Thiên mà còn khiến Hoàng Thiên đi gặp Diêm Vương.”

 

Lăng Thanh Trúc cười ha hả nói.

 

Ông Kha Phù được người tình bé nhỏ khen ngợi thì càng thêm đắc ý.

 

“Ha ha ha! Nhìn tình huống thế này thì Hoàng Thiên chết chắc rồi, hội Chó Hoang giết Hoàng Thiên, nhà họ Hoàng ở Hà Nội sẽ tha cho hộ Chó Hoang sao? Đến lúc đấy hội Chó Hoang sẽ bị nhổ tận gốc!”

 

Ông Kha Phù vô cùng đắc ý nói với Lăng Thanh Trúc.

 

Lăng Thanh Trúc gật đầu, cười quyến rũ nói: “Đúng đó ông Phù, đúng là một hòn đá ném trúng hai con chim, vừa khiến Hoàng Thiên ngỏm củ tỏi, lại vừa nhổ được cái đỉnh trong mắt mang tên Khương Lạp…”

 

“Hừ hừ, mẹ nhà nó cái tên Hoàng Thiên, nó dám đánh ông đây trước mặt tất cả mọi người! Thù này ông đây nhớ cả một đời!”

 

Ông Kha Phù nghiến răng nghiến lợi quát.

 

“Đúng vậy đó ông Phù, cái tên Hoàng Thiên này chẳng biết trời cao đất rộng là gì cả, không những hai lần đánh ngài mà còn đem anh họ Trịnh Hải và cháu họ Trịnh Hiếu Phong của em đến Châu Phi làm lao động khổ sai, thù này em vẫn còn nhớ kỹ!”

 

Trong mắt Lăng Thanh Trúc hiện lên một tia độc ác, người phụ nữ này đủ ẩn nhãn, từ trước đến giờ toàn giả bộ như không có viêc gì, nhưng trong lòng cô ta hận chết Hoàng Thiên.

 

“Cung cưng cứ yên tâm, lần này chúng ta sẽ ngồi xem nó chết như thế nào, ha ha ha!

 

Chờ Hoàng Thiên bị hội Chó Hoang giết chết, chúng ta sẽ ra tay diệt hội Chó Hoang để báo thù cho Hoàng Thiên, cái lão già Hoàng Văn Thành kia chắc chắn sẽ phải cảm ơn chúng 18: Ông Kha Phù càng nói càng đắc ý, ông ta tự cảm thấy bội phục trí thông minh của mình.

 

 

Đường Chủ Cổ sắc mặt âm trầm, trong tay cầm một thanh đao, bất kỳ lúc nào cũng có thể ra tay.

 

Hoàng Thiên cũng đã chuẩn bị xong, anh ta nhìn Tiêu Văn Hạ một cái, ra hiệu anh ta cũng chuẩn bị liệu mạng.

 

Tiêu Văn Hạ hiểu rõ ý của Hoàng Thiên, anh ta lấy ra một thanh đoản đao, bất kỳ lúc nào cũng có thể liều mạng!

 

Thật ra đi vào hoàn cảnh bây giờ, nói gì cũng không thỏa đáng, có thể mở được đường máu thì coi như sống, nếu không chỉ có thể chết ở đây.

 

Đường Chủ Cổ đã muốn ra mệnh lệnh giết từ lâu, nhưng mà Khương Văn Vinh vẫn còn nằm trong tay của Hoàng Thiên, ông ta vẫn có chút dè chừng.

 

“Tôi hỏi lại cậu lần cuối, rốt cuộc có giao người hay không?”

 

Đường Chủ Cổ nổi giận nói, ánh mắt hung dữ nhìn Hoàng Thiên.

 

“Có giỏi thì ông cho người lên đây, tôi đảm bảo cậu chủ của các người là người người chết đầu tiên !”

 

Hoàng Thiên đột nhiên đưa chân đạp lên cổ của Khương Văn Vinh, cảnh cáo Đường Chủ Cố.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK