Mục lục
Chàng Rể Đệ Nhất Hoàng Thiên Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 453:

 

Thiên: “Cậu Thiên, cậu phải ra mặt thay tôi và các anh em!”

 

Hoàng Thiên thấy Đường Chủ Cổ thành ra như vậy, đúng thật có chút dở khóc dở cười.

 

Nhưng người ta đã bị đánh thành ra thế kia, Hoàng Thiên không cười nổi, thấy rất thông cảm.

 

Lúc sáng, Đường Chủ Cổ còn uy phong biết bao nhiêu, bây giờ lại ở trong tình cảnh khốn cùng như thế này!

 

“Ông Cổ, tôi hỏi ông một câu này, ông thực sự muốn cùng lăn lộn với Hoàng Thiên tôi đây sao?”

 

Hoàng Thiên nghiêm túc hỏi ông ta.

 

Đường Chủ Cố nghe thấy nao nao, khẳng định: “Đương nhiên là thật! Cậu Thiên không tin tôi sao?”

 

Hoàng Thiên nhìn anh ta chăm chằm, nếu chỉ nhìn nét mặt thì Hoàng Thiên nhận thấy Đường Chủ Cổ rất có lòng quy thuận.

 

“Tốt lắm, nếu ông đã nói vậy thì sau này anh chính là anh em của Hoàng Thiên! Nói đi, ai đã đánh ông thành ra như v: Hoàng Thiên hỏi Đường Chủ Cố.

 

Trong lòng Đường Chủ Cổ nghẹn một bụng tức, ông ta cắn môi, nói: “Là Kha Phù làm! Lão già chết tiệt đó, nhận cơ hội Chó Hoang sụp đổ thì chạy đến cướp địa bàn của tôi, khiến cho tôi và các anh em phải chạy.

 

sang tỉnh khác, nếu không ông ta sẽ đuổi tận giết tuyệt…

 

Nói đến đây, Đường Chủ Cổ giận đến mức mặt tái đi, tay run lấy bấy, như đã đến bờ vực bùng nổ Hoàng Thiên đứng một bên lắng lặng nghe, từ đầu đến cuối đều không lên tiếng.

 

Cũng không hề thấy bất ngờ.

 

Bởi vì anh đã đoán được từ trước, tám chín phần mười là do Kha Phù gây ra!

 

Khương Lạp và hội Chó Hoang trong tay ông ta, chỉ trong nửa năm đã chèn ép Kha Phù không thể ngóc đầu lên được.

 

Hiện giờ Hoàng Thiên đã nhổ tận gốc hội Chó Hoang, hiện giờ Kha Phù là lớn nhất ở nơi này. Ông ta há có thể ngồi yên được sao?

 

Nhất định phải nhân cơ hội này mở rộng địa bàn rồi, thậm chí còn muốn nuốt hết toàn bộ.

 

những gì mà Chó Hoang từng sở hữu.

 

“Cậu Thiên à, sao cậu lại không nói gì?

 

Tôi và hơn trăm anh em của tôi đều là người của cậu rồi! Các địa bàn mà chúng tôi quản lý kia giờ cũng đều là của cậu hết, chẳng lẽ anh định mặc kệ sao?”

 

Đường Chủ Cổ thấy Hoàng Thiên không tỏ vẻ gì, cuống quýt không chịu được, bèn kích động hỏi.

 

Sao Hoàng Thiên có thể mặc kệ được?

 

Dù vẫn còn chưa hiểu quá rõ về Đường Chủ Cổ, không biết người này có thực sự trung thành hay không, nhưng hội Chó Hoang để lại một miếng bánh kem lớn như thế, nhất lịnh Hoàng Thiên phải có được nó.

 

Nếu không thì nó sẽ rơi vào tay Kha Phù, đến lúc đó lão già kia lại càng được thể tác oai tác quái!

 

“Ông Cổ cứ yên tâm, tôi sẽ lo vụ này. Giờ ông nói cho tôi biết, là ai đánh ông thành ra như vậy?”

 

Hoàng Thiên bình tĩnh hỏi Đường Chủ Cổ.

 

Đường Chủ Cố nghe vậy, giận đến xanh mặt.

 

“Cậu Thiên, là tại lão già Kha Phù chết tiệt đó, tự mình ra tay đánh tôi! Cánh tay tôi đây cũng bị ông ta đánh gãy, mẹ cha nó, thù này không báo không được!”

 

Đường Chủ Cổ nghiến răng nghiến lợi.

 

“Ông có nói với ông ta là ôg nhập hội với tôi không?”

 

Hoàng Thiên sầm mặt xuống, hỏi tiế.

 

Đường Chủ Cố như chỉ chờ Hoàng Thiên hỏi câu này, lập tức nói ngay: “Tôi nói chứ!

 

Tôi bảo ông ta rằng tôi là người của cậu Thiên rồi! Nhưng ông ta vẫn không quan tâm, tôi càng nói ông ta càng đánh mạnh…

 

Hoàng Thiên nghe xong thì không ý kiến gì, nhưng lúc này, anh thực sự đã rất bực mình!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK