Mục lục
Chàng Rể Đệ Nhất Hoàng Thiên Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 452:

 

“Rất thảm? Là thảm đến mức nào?”

 

Hoàng Thiên hơi nhíu mày, anh cũng thắc mắc.

 

“Anh Thiên, không thì tôi đưa anh đến gặp người ta nhé. Để anh tự đánh giá.”

 

Lã Việt nói “Đừng đến chỗ tôi, tôi sẽ đến chỗ anh.”

 

Hoàng Thiên ngẫm nghĩ rồi đáp.

 

“Vâng thưa anh Thiên, tôi đang ở trung Lã Việt trả lời.

 

“Đợi tôi ở đó.”

 

Hoàng Thiên nói xong thì cúp máy.

 

Lâm Ngọc An không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng hồi sáng Hoàng Thiên đã đi đâu không biết. Đến lúc về sắc mặt cũng không thích hợp, Lâm Ngọc An đã nhìn ra, nhất định hôm nay đã xảy ra chuyện gì đó.

 

“Chồng à, muộn rồi anh còn muốn ra ngoài sao?”

 

Lâm Ngọc An không yên tâm, hỏi Hoàng Thiên. Thực ra cô mong Hoàng Thiên có thể ở nhà cùng với cô.

 

Hoàng Thiên cũng muốn được ở nhà với Lâm Ngọc An, nhưng không có cách nào.

 

khác, vẫn phải đi gặp Đường Chủ Cổ kia một lần mới được.

 

Anh sẽ về sớm thôi, nếu em mệt thì đi nghỉ trước đi”

 

Hoàng Thiên dịu dàng nói với Lâm Ngọc An, rồi hôn lên gương mặt cô.

 

Trên mặt Lâm Ngọc An toát lên vẻ ngọt ngào, sau khi trở thành vợ chồng quả là không như trước, cô phát hiện ra mình càng ngày càng yêu Hoàng Thiên nhiều hơn.

 

“Ừ, vậy anh đi cẩn thận nhé, về sớm chút.”

 

Lâm Ngọc An nhẹ nhàng dặn Hoàng Thiên.

 

Hoàng Thiên gật đầu, sau khi ăn tối xong thì ra khỏi nhà ngay, lái xe thẳng đến trung tâm giải trí.

 

Đến nơi, đã thấy Lã Việt và Tiêu Tấn đang đứng chờ sẵn ở cửa Lã Việt vừa định tiến lên tiếp đón, Hoàng Thiên đã khoát tay: “Người đâu rồi? Dẫn tôi qua đó đi”

 

“Vâng.”

 

Lã Việt đáp ứng, đi sau lưng Hoàng Thiên cùng Tiêu Tấn, vào văn phòng của Tiêu Tấn.

 

Còn các đàn em của Lã Việt đều đứng sau lưng, nhưng họ không được đi vào trong phòng, chỉ có Lã Việt và Tiêu Tấn vào cùng Hoàng Thiên mà thôi.

 

Vừa vào trong, Hoàng Thiên đã thấy kinh hãi Chỉ thấy một người đàn ông trung niên đang ngồi trên ghế, cả người máu me be bét.

 

Người đó có bộ râu cá trê, tay phải còn quấn tây…

 

Nhìn lên trên mặt, quả đúng là quá thảm!

 

Mắt đã bị đánh sưng húp, miệng cũng méo xệch đi, nhiều mảnh xanh tím xuất hiện trên mặt. Đó còn chưa kế đến những vết máu.

 

Dù đã bị đánh thành ra như vậy, nhưng Hoàng Thiên vẫn nhận ra đây chính là Đường Chủ Gổ.

 

Đường Chủ Cổ liếc nhìn Hoàng Thiên, như nhìn thấy người thân, kích động đến mức nước mắt rơi như mưa.

 

“Cậu Thiên!”

 

Đường Chủ Cố xúc động đứng bật dậy, khập khiễng đến bên cạnh Hoàng Thiên.

 

Hoàng Thiên thực sự được mở rộng tâm mắt, Đường Chủ Cổ bị đánh thảm quá, đã “Ông Cổ đừng kích động, ngồi xuống rồi nói tiếp.”

 

Hoàng Thiên tranh thủ thời gian, nói với Đường Chủ Cố.

 

Ông ta không thể không kích động, hiện giờ trong lòng ông ta đang chứa một bầu tâm sự muốn nói với Hoàng Thiên.

 

Vậy nên Đường Chủ Cổ không ngồi xuống, bờ môi ông ta run run, nói với Hoàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK