Chương 448:
Hoàng Thiên nhìn thấy Khương Lạp dám la lên như vậy, anh lập tức nghiến răng!
Hoàng Thiên không muốn gây ra quá nhiều chết chóc và bị thương cho anh em bên dưới, cho nên mới cố hết sức để tránh chém giết đổ máu, nhưng Khương Lạp thật sự là không phối hợp!
Lúc này Hoàng Thiên không nói theo mã tấu bước nhanh tới bên cạnh Khương Lạp!
“Tao cho mày nói lung tung này!”
Hoàng Thiên tức giận quát, sau đó mạnh mẽ chém vào trên cánh tay của Khương Lạp!
“Auaaa.
Khương Lạp đau đớn liên tục kêu rên, ánh mắt hoảng sợ e ngại nhìn Hoàng Thiên, ông ta không ngờ Hoàng Thiên nói chặt là chặt Hoàng Thiên không muốn nuông chiều Khương Lạp, lúc này lại là hai cái mã tấu chém vào bên trên hai cái đùi của Khương Lạp.
Khương Lạp đau đến mức co giật. Nếu như không có cấp dưới của Lã Việt giữ chặt ông ta thì ông ta đã xụi lơ trên mặt đất từ lâu rồi.
“Bảo tất cả cấp dưới của mày cút đi!”
Hoàng Thiên tức giận nói.
“Vâng vâng vâng..”
Khương Lạp hung hăng gật đầu, sau đó nói với Đường Chủ Cố đang tới gần: “Chủ Cố, ông dẫn anh em rời khỏi đây ngay, để tất cả họ về nhà..”
Lúc nói ra những lời này, Khương Lạp gần như sắp khóc, làm ông trùm mà phải tới mức này, ông ta thật sự rất là bực bội!
Đường Chủ Cổ đang muốn một mất một còn với Hoàng Thiên, nhìn thấy bộ dáng sợ hãi của Khương Lạp, Đường Chủ Cổ tức giận đến mức suýt nữa chửi đổng “Chết tiệt! Ông là ông trùm cái lông gà ấy? Với cái dáng vẻ bị đồn ép như vậy của ông, sau này ông không còn là anh cả của tôi nữa!”
Đường Chủ Gổ tức giận không nhẹ, chỉ vào mũi của Khương Lạp nói lời cay độc.
“Con mẹ nó…”
Khương Lạp bị mảng đến mức trợn trằng mắt, suýt nữa nghẹn mà chết.
Nhưng mà ông ta cũng không còn mặt mũi mà dạy dỗ Đường Chủ Cổ, bởi vì biểu hiện của ông ta lúc này thật sự là đáng xấu hổ.
Đường Chủ Cổ mảng xong, đông đảo thành viên của hội Chó Hoang cũng vô cùng thất vọng về Khương Lạp.
Trước kia bị Khương Lạp hù dọa không nhẹ, còn tưởng rằng ông trùm này rất ghê gớm, náo loạn một lúc hóa ra lại là một thứ đồ chơi bị dồn ép sợ đến mức như vậy!
Âm thanh chửi đổng lập tức không ngừng vang lên bên tai, phần lớn thành viên của hội Chó Hoang đều đang mảng Khương Lạp mất mặt, không có ai phục Khương Lạp.
Trái tim Khương Lạp cũng đang chảy máu, ông trùm như ông ta thực sự là quá thất bại!
Hoàng Thiên cũng không ngờ sẽ có hiệu quả như vậy, anh thật sự cảm thấy hơi dở khóc dở cười.
Nhìn thấy những thành viên của hội Chó Hoang xúc động tức giận. Hoàng Thiên cao giọng nói: “Nếu như mọi người không muốn lăn lộn với Khương Lạp nữa thì có thể đến chỗ tôi, Hoàng Thiên tôi chäc chắn sẽ không bạc đãi mọi người!”
Một câu nói của Hoàng Thiên làm cho hơn một trăm thành viên hội Chó Hoang vừa rồi còn đang hò hét ầm ï trong nháy mắt tất cả đều yên tĩnh.
Họ đều đang tính toán có nên tiếp nhận đề nghị của Hoàng Thiên hay không, Hoàng Thiên nhìn đám người không nói gì, lúc này ánh mắt rơi vào trên người Đường Chủ Cổ.
“Đường Chủ Cổ, ý của ông thế nào?”
Hoàng Thiên hỏi Đường Chủ Cổ.
Đường Chủ Cổ vô cùng khinh bỉ Khương Lạp, ông ta cũng không muốn có một ông trùm mất mặt như vậy.