Mục lục
Chàng Rể Đệ Nhất Hoàng Thiên Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 329

Lão đại của bọn họ cũng đã thừa nhận, huống hồ là bọn họ.

 

Cho nên mười mấy tên sát thủ đều chung một ý nghĩ đó là không chống lại, bọn họ ngồi xổm dưới đất như cụ già.

 

“Đưa ông ta lên xe, xuất phát.”

 

Hoàng Thiên chỉ Tần Song Ưng, ra lệnh với Tiêu Văn Hạ.

 

Tiêu Văn Hạ không nói gì, bảo thuộc hạ mang Tần Song Ưng bắt lên xe.

 

Tần Khải, con trai Tần Song Ưng cũng bị bắt bên xe. Côn có cả Trương Lan Phượng và Trần Giang cũng bị bắt tạm giữ trên xe, Hoàng Thiên không nói gì, hai người bọn họ đừng như nghĩ tới được thả.

 

Còn những tên đàn em của Tân Song Ưng kia, Hoàng Thiên không thèm để ý, mặc kệ bọn họ ở nơi này.

 

 

Sắc mặt Hoàng Thiên trầm xuống, bước nhanh tới cổng sân.

 

Mấy người thuộc hạ tới mở cửa nhưng thấy của đã bị người bên trong khóa lại, ổ khóa to khoảng một nắm tay.

 

“Gọi người trong ra mở cửa!”

 

Hoàng Thiên quay đầu quát Tân Song Ưng.

 

Hai chân Tân Song Ưng không đứng vững, ông ta đang căng thẳng cực độ.

 

Lâm Ngọc An là con bài chủ chốt trong tay ông ta, nếu Hoàng Thiên cứu được Lâm Ngọc An rồi thì sẽ chẳng ngần ngại gì mà xử lý ông ta, thậm chí còn có thể tùy ý mà làm thịt.

 

Cho nên dù trong lòng Tần Song Ưng không muốn, nhưng không dám chống đối lại với Hoàng Thiên, bởi vì ông ta không thể chịu nổi sự hành hạ của Hoàng Thiên.

 

“Được, cậu Thiên, bây giờ tôi gọi ngay cho bọn họ.”

 

Tân Song ưng vội đồng ý, lấy điện thoại gọi ngay cho người của ông ta.

 

Ngay sau đó, đèn trong nhà sáng lên, một người đàn ông đầu húi cua chạy ra.

 

Nhưng khi ra ngoài quan sát thì tên đầu húi của kinh hãi!

 

Vì có nhiều xe và nhiều người tới như vậy, tất cả ai ai cũng đều cầm súng trường tự động, trận chiến này cũng quá lớn rồi.

 

Người đàn ông đầu húi cua nhìn thấy Tần Song Ưng thì ngơ ngác, chỉ thấy Tân Song Ưng bị đánh sưng vù cả mặt, cả người trong trạng thái nửa sống nửa chết.

 

Trời ạ, là ai đã đánh ông Tân như thế?

 

Tên đầu húi cua có hàng trăm câu hỏi trong đầu, gấp gáp hỏi thăm Tần Song Ưng: “Ông chủ, ngài, ngài không sao chứ…”

 

“Bớt con mẹ nó nói nhảm! Mau mở cửa ral”

 

Tần Song ưng chỉ có thể giải bộ hung dỡ để che giấu cái hành động thẹn quá hóa giận.

 

Còn nữa, thành viên trong tổ chức sát thủ Ưng Hồn cũng e ngại Tân Song Ưng.

 

Thấy Tần Song ưng nổi đóa, người đàn ông đầu húi của không dám ho he lời nào nữa, lấy chìa khóa mở cửa.

 

Kẹt, cửa được mở ra.

 

Trong lòng Hoàng Thiên rất gấp gáp, anh không nói nửa lời, bước nhanh đi vào.

 

Người đàn ông tóc húi của thầy Hoàng Thiên tự nhiên xông vào mà boss anh ta không bảo gì!

 

“Ê ê ê, anh là ai ê ai cho anh tự ý xông vào?”

 

Người đàn ông đầu húi của lớn tiếng gọi Hoàng Thiên, với tay định cản Hoàng Thiên lại.

 

Bộp!

 

Tiêu Văn Hạ giơ tay, hung hăng tát một cái thật mạnh vào mặt tên đầu húi của!

 

Tên yếu đuối này bị tát xoay mặt một vòng, không đợi tên đầu húi cua phản ứng lại, Tiêu Văn Hạ đã sách cổ anh ta theo sau Hoàng Thiên.

 

Người đàn ông đầu húi của muốn chống lại nhưng anh ta làm gì có sức mạnh lớn hơn Tiêu Văn Hạ, anh ta bị túm sách lên rất nhẹ nhàng.

 

Hoàng Thiên đi tận phía trước, qua một hành lang, anh nghe thấy bên trong một phòng nhỏ có phát ra tiếng cười thô thiển của một người đàn ông.

 

“Ha ha ha! Tôi nói này người đẹp, nếu không phải cuộc gọi kia của ông chủ thì bây giờ cô đã là phụ nữ của ông đây rồi.”

 

“Anh vô liêm sỉ! Thả tôi ra ngay, nếu chồng tôi mà tìm được anh, chắc chắn sẽ không tha cho anh!”

 

Giọng nói của Lâm Ngọc An truyền ra, giọng nói cô run rẩy, có vẻ là nức nở nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK