Mục lục
Chàng Rể Đệ Nhất Hoàng Thiên Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 430:

 

Ha ha, có phải là tức muốn ói máu không?”

 

Khương Văn Vinh cười nắc nẻ, điệu cười vô cùng gian ác.

 

Tâm lý của Hoàng Thiên mạnh hơn người bình thường rất nhiều, anh biết Khương Văn Vinh đang cố ý khiêu khích anh, vậy nên anh càng phải cố bình tĩnh hơn.

 

“Tân họ Khương kia, mày sẽ chết khó coi lắm đấy” Hoàng Thiên vứt lại một câu này, sau đó tắt điện thoại.

 

“Cậu Thiên, tên nhóc họ Khương đó nói gì vậy?” Tiêu Văn Hạ hỏi Hoàng Thiên.

 

“Anh phải giữ liên hệ với anh Việt mọi lúc mọi nơi, đợi sau khi anh ấy đến tỉnh thành rồi thì lập tức tụ họp với chúng ta.” Hoàng Thiên nói với Tiêu Văn Hạ.

 

“Tôi hiểu rồi” Tiêu Văn Hạ gật đầu.

 

Hoàng Thiên không nói gì thêm, anh cảm thấy tình hình hiện tại rất phức tạp.

 

Khương Lạp bị mấy người áo đen thần bí cứu đi mất, cũng không biết mấy người đàn ông áo đen đó có phải người của hội Chó Hoang không nữa.

 

Một trong những người áo đen mặt quỷ gọi Khương Lạp là “anh Lạp”, Hoàng Thiên đoán những người mặt quỷ này có lẽ không phải người của hội Chó Hoang.

 

Lúc này Hoàng Thiên cũng chẳng có tâm tư nghĩ mấy điều này, anh gọi điện cho ông Kha Phù.

 

“Ông Kha Phù, ông có biết nhà của Khương Lạp ở đâu không?” Sau khi điện thoại được kết nối, Hoàng Thiên hỏi ông Kha Phù.

 

Ông Kha Phù ở đầu bên kia điện thoại rõ ràng rất nhiệt tình, ông ta nói với Hoàng Thiên: “Cậu Thiên! Cậu phải tới nhà của Khương Lạp sao? Cái này được, để tôi đưa cậu đi!”

 

“Ông quay về tỉnh thành rồi sao?”

 

Hoàng Thiên nhíu mày, anh cũng không nói rõ đã xảy ra chuyện gì, anh luôn cảm thấy ông Kha Phù này khiến người ta rất bất an, là người vô cùng nguy hiểm…

 

“Đúng vậy đó cậu Thiên! Cậu đang ở đâu? Bây giờ tôi qua đó tìm cậu ngay!” Ông Kha Phù rất niềm nở, ông ta chủ động nhắc tới việc qua đó tìm Hoàng Thiên.

 

“Thời gian không kịp nữa rồi, ông nói cho tôi biết địa chỉ là được!” Hoàng Thiên rất gấp, anh không muốn trì hoãn thêm một phút nào nữa, bởi vì giờ đây em gái anh đang ở bên cạnh sói ác.

 

Ông Kha Phù vẫn rất mau lẹ, ông ta nói địa chỉ nhà Khương Lạp cho Hoàng Thiên, sau đó nói với anh: “Cậu Thiên, có phải cậu đã ra tay với người của hội Chó Hoang phải không?”

 

“Cứ coi là vậy đi.” Hoàng Thiên thấp giọng nói, trong giọng nói tràn đầy sát khí.

 

“Vậy thì tốt quá rồi! Cậu Thiên, nuôi quân một nghìn năm dùng trong một giờ. Cậu xem ông Kha Phù tôi làm thế nào là tốt! Tôi lập lức đi tập hợp người lại, giúp cậu phá hủy hội Chó Hoang!” Ông Kha Phù vô cùng kích động nói.

 

Hoàng Thiên hơi nhíu mày, mặc dù nói lời trên miệng ông Kha Phù khiến người ta rất hợp tai nhưng Hoàng Thiên lại không tin tưởng được lão già này.

 

Sau khi tiếp xúc một thời gian, Hoàng Thiên đã nhìn rõ ông Kha Phù là dạng người như nào rồi.

 

Lúc này ông Kha Phù chủ động xin đi giết giặc như thế, Hoàng Thiên cứ luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm.

 

“Cảm ơn ý tốt của ông nhiều, nhưng tự tôi có thể làm được.” Hoàng Thiên khéo léo từ chối, sau đó anh nhanh chóng lên xe, lái thẳng đến nhà Khương Lạp.

 

Tiêu Văn Hạ cũng lên xe, lúc nào anh ta cũng giữ liên lạc với Lã Việt, anh ta đưa mười mấy đàn em đi theo sau Hoàng Thiên, lái xe đến nhà họ Khương.

 

Hoàng Thiên bật google map lên, ấn theo địa chỉ ông Kha Phù nói, chưa tới mười phút sau anh đã tìm thấy nhà họ Khương.

 

Chỗ này không phải nơi xa xỉ lộng lẫy gì, nó thuộc vùng ngoại ô, nhưng bù lại lại rất thanh tĩnh, xem ra Khương Lạp vẫn rất biết hưởng thụ cuộc sống, lại còn xây nhà ở đây nữa.

 

Anh nhìn về phía trước, một tòa biệt thự hai tầng nguy nga sừng sững đặt tại đó, từ bên ngoài nhìn vào liền thấy chủ nhân nơi này rất tinh tế.

 

Diện tích biệt thự cũng không hề nhỏ, phải lên tới hơn một nghìn mét vuông, nơi này còn chưa được coi là đất thổ cư trong thành phố mà giá trị đã lên tới mấy chục ngàn tỉ rồi.

 

“Cậu Thiên, hay là chúng ta đợi anh Việt đến rồi cùng đi vào.” Sau khi Tiêu Văn Hạ xuống xe, anh ta đi tới bên cạnh xe Hoàng Thiên, khuyên bảo.

 

Thật ra điều Tiêu Văn Hạ suy xét cũng rất thấu đáo, bởi vì nơi này dù sao cũng là nhà của Khương Lạp, là căn cứ của hội Chó Hoang!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK