Chương 464:
“Hoàng Thiên, là tự cậu tìm đến cái chết!
Cậu nghĩ Kha Phù tôi không dám phế cậu sao?”
Ông Kha Phù quát vào mặt Hoàng Thiên với vẻ mặt tức giận, rồi vẫy tay ra hiệu cho đám thuộc hạ: “Lên! Đánh gãy hai chân Hoàng Thiên cho tao!”
Mấy chục tên thuộc hạ của ông Kha Phù vừa nghe lệnh thì lập tức tấn công Hoàng Thiên.
Bùm!
Cùng lúc đó, cửa phòng riêng bị đạp mạnh một cái, toàn bộ cánh cửa bị văng ra ngoài. Đánh gục mấy tên thuộc hạ của ông Kha Phù.
Tất cả thuộc hạ của ông Kha Phù đều bị dọa cho một trận khi nghe thấy tiếng ầm này, rồi bọn họ nhìn về phía cánh cửa.
Chỉ liếc nhìn một cái, thì bọn họ đều ngẩn người ra …
Chỉ nhìn thấy mười mấy người mặc quân phục tác chiến đặc chủng, họ đều được trang bị vũ trang đầy đủ mà xông vào.
“Không được nhúc nhích! Tất cả mau ôm đầu ngồi xuống!”
“Hai tay ôm đầu ngồi xuống!”
“Ai chống lại sẽ bị bản chết tại c| Một số nhân viên đặc chiến hét lớn để cảnh cáo hơn bốn chục tên thuộc hạ của ông Kha Phù.
Mặc dù mấy tên thuộc hạ của ông Kha Phù ngày thường cũng rất mạnh, nhưng không ai trong số họ từng gặp tình huống này trước đây, tất cả đều chết lặng!
Khí thế của những nhân viên đặc chiến này quả mạnh mẽ. Chỉ cần họ khua khua ngón tay thôi, thì cũng đủ quét sạch đám thuộc hạ của ông Kha Phù.
Có mấy ai mà không sợ chết? Hơn bốn mươi người này chỉ ngây ra một hai giây, rồi liền ngoan ngoãn ôm đầu ngồi xổm trên đất.
Một tên tóc dài trong số đó còn chưa chịu khuất phục, vẫn còn đứng đó nói nhảm đôi câu thì nghe thấy một tiếng bùm.
Bùm!
“Ai da…
Tên đàn ông tóc dài bị bản vào đầu gối ngã xuống đất, rồi ôm chân la hét thảm thiết.
Bốn mươi tên ôm đầu ngồi xổm kia thầm vui mừng. Cũng may vừa nấy biết tự lượng sức, không thì tiêu đời rồi.
Chuyện này…
Ông Kha Phù và Lăng Thanh Trúc ngây người chết lặng.
Chuyện này là thế nào? Chỉ với một cuộc gọi điện mà Hoàng Thiên có thể bất ngờ điều động nhiều nhân viên đặc chiến đến vậy sao?
Ông Kha Phù nhếch môi, nước dãi chảy hết cả ra, ông ta không dám nghĩ đến chuyện mình bị cho ăn một vổ lớn đến thế này.
Cứ nghĩ nhiều nhất cũng chỉ là thuộc hạ của Lã Việt xông vào thôi, nhưng không ngờ đó lại là đội nhân viên đặc chiến được vũ trang hạng nặng. Điều này thật khiến người ta quá sức kinh ngạc.
Lồng ngực ông Kha Phù đập dữ dội. Ông ta làm gì còn có thế giữ được vẻ vênh vênh váo váo ban nãy nữa?
Lăng Thanh Trúc càng suy sụp hơn, vừa rồi cô ta còn không ít lần tỏ vẻ đắc ý trước mặt Hoàng Thiên, không ngờ Hoàng Thiên lại đưa theo đội cứu viện hùng hậu như vậy.
Ngay cả Lã Việt và Tiêu Tấn cũng ngạc nhiên, lúc đó họ mới hiểu tại sao Hoàng Thiên luôn tỏ ra bình tĩnh như vậy, hóa ra anh đã có chuẩn bị từ sớm.
Đúng vậy, trước khi chuẩn bị đến thành phố tính, Hoàng Thiên đã sắp xếp ổn thỏa tất cả chuyện này.
Bởi vì ngay cả khi dẫn tất cả thuộc hạ của Lã Việt theo, để quyết một phen sinh tử với ông Kha Phù, thì cũng chỉ có thể gây thương vong lẫn nhau, như vậy thì anh em sẽ rất khốn đốn.
Vì vậy, Hoàng Thiên đã nhanh chóng nhờ đến nhân viên đặc chiến của Vũ Thanh đế khống chế được đám thuộc hạ của ông Kha Phù!