Mục lục
Chàng Rể Đệ Nhất Hoàng Thiên Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 457:

 

Sau lưng hai người có mấy chục người đàn ông mặc tây trang thắng tắp, toàn bộ đều là đàn em đắc lực của ông Kha Phù!

 

Thấy ông Kha Phù chuẩn bị bài bản như thế, trong lòng Hoàng Thiên không nhịn được mà hừ lạnh một tiếng.

 

Lúc trước ông Kha Phù nhìn thấy Hoàng Thiên, đều ra vẫy đuôi chào đón, Lăng Thanh Trúc kia lại càng là bộ dạng phóng điện quyến rũ, miệng cứ luôn nói không muốn không muốn.

 

Nhưng hôm nay lại khác, ông Kha Phù và Lăng Thanh Trúc không những không ra cửa đón tiếp, ngược lại còn ngồi trong phòng báo lớn, đến nỗi Hoàng Thiên đi vào rồi, bọn họ cũng không thèm nhấc mông đứng dậy!

 

“Dô, đây không phải là anh Thiên sao?

 

Ha ha, ở cái tỉnh này đúng thật là chạy rất nhanh đó nha, ngày ngày chạy đi khắp nơi!

 

Lăng Thanh Trúc quét mắt nhìn qua Hoàng Thiên, giọng nói âm u quái đản Hoàng Thiên không quan tâm đến người phụ nữ này, ánh mắt của anh đặt lên người của ông Kha Phù.

 

Tuy sớm đã nhìn thấu được ông Kha Phù, nhưng lúc này khi nhìn thấy ông ta, Hoàng Thiên vẫn rất ngạc nhiên.

 

Chỉ thấy ông Kha Phù dựa vào ghế, đôi mắt mở như không mở, đến mí mắt cũng lười phải nâng lên, bộ này của ông ta khiến cho người ta cảm thấy ngứa mắt vô cùng!

 

lạng kiêu căng ngạo mạn Điều khiến Hoàng Thiên kinh ngạc đó là, con người đúng thật là biết ngụy trang, một giây trước còn có thể kề vai bá cổ xưng anh gọi em với mình, một giây sau lại có thể đâm mình một nhát dao.

 

Ông Kha Phù này, chính là loại như thế.

 

Lúc trước đúng là diễn hay thật!

 

Trong lòng nghĩ đến những điều này, Hoàng Thiên nhìn ông Kha Phù đang cool ngầu ở trước mắt, không nói năng gì.

 

Lúc này, ông Kha Phù cuối cùng cũng không nhịn được nữa mà nâng mắt nhìn lên, nheo mắt nhìn qua Hoàng Thiên. Kiêu căng cười một tiếng, nói: “Ha ha, tôi nói này cậu chủ Thiên, cậu không phải là nói tôi không xứng trở thành bạn của cậu sao? Sau hôm nay lại hẹn tôi ra gặp mặt thế này?”

 

“Không sai, bộ dạng này của ông quả thật là không xứng. Hôm nay tôi hẹn ông ra đây gặp mặt là để cùng ông xác minh một chuyện.”

 

Hoàng Thiên bình tĩnh nói.

 

Mẹ nó!

 

Trong lòng ông Kha Phù thăm mắng Hoàng Thiên, ông ta đã bị Hoàng Thiên này xem thường hết lần này đến lần khác, lửa giận trong lòng đã sắp dâng trào thành núi lửa rồi.

 

Nhưng ông Kha Phù là người lão luyện, tuy cơn giận ngập tràn lên não nhưng trên mặt vẫn rất điềm tĩnh.

 

“Ồ? Vậy cậu nói thẳng đi là được rồi, muốn tôi xác minh chuyện gì?”

 

Ông Kha Phù giả bộ hiểu chuyện, còn liếc mắt đảo qua nhìn Đường Chủ Cổ đứng ở sau lưng Hoàng Thiên một cái, nhẹ nhàng cười mỉm.

 

*Có phải hôm qua ông đã càn quét địa bàn lúc trước của Chó Hoang đúng không, còn đánh Đường Chủ Cổ một trận. Có.

 

chuyện này thật sao?”

 

Hoàng Thiên cũng không ấp úm với ông Kha Phù, trực tiếp lên tiếng chất vấn.

 

Ông Kha Phù hừ một tiếng, nói: “Hừ hừ, cho dù là có chuyện này thì cũng có liên quan gì đến Hoàng Thiên cậu đâu? Tôi cũng đâu đến càn quét địa bàn của cậu ở ngoại ô phía Tây Hà Nội, lại không cưỡi lên đầu cậu, đúng không?”

 

Những lời này vô cùng không nể mặt người nào, lời của ông Kha Phù mang theo sự tấn công, vô cùng ngạo mạn.

 

Dựa vào tính tình của Hoàng Thiên, làm sao có thể nghe lọt tai được những lời này.

 

Lúc này Hoàng Thiên lại cười lạnh, anh không thế tha cho tên Kha Phù này được rồi.

 

“Đường Chủ Cổ và đàn em của ông ta đã trở thành người của tôi từ ngày hôm qua rồi Hơn nữa địa bàn của bọn họ cũng được xem như là địa bàn của tôi!”

 

Mặt của Hoàng Thiên trầm xuống, lạnh lùng nói với ông Kha Phù.

 

“Tôi nhổ vào, làm sao tôi biết được.

 

chuyện này chứ? Hôm qua cậu chẳng thông báo gì với tôi, tôi nói thế cũng không sai đi?”

 

Ông Kha Phù phất phất tay như gảy đàn.

 

Hỏi ngược lại Hoàng Thiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK