Chương 415:
Định giở trò khôn vặt trước mặt Hoàng Thiên là sai lầm lớn.
“Ha ha ha! Đúng là mỗi lúc một thú vị!
Hoàng Thiên, xem ra quả là tôi đã xem thường cậu, cậu ghê gớm thật đấy!”
Khương Lạp bật cười ha hả, mặt mày vui vẻ tươi như hoa.
Thấy ông Kha Phù bị đánh đủ làm Khương Lạp sung sướng, dù gì ông Kha Phù và Khương Lạp cũng cùng chung thành phố, một ngọn núi mà có đến hai con hổ.
Nhưng Khương Lạp cũng trộm lầu bầu, đừng chỉ nhìn bề ngoài huênh hoang của ông ta, sâu trong lòng ông ta cũng phải kiêng dè Hoàng Thiên…
Người dám đánh cả ông Kha Phù, phóng tầm mắt ra khắp cả Việt Nam này cũng không tìm được mấy người.
Nhưng Hoàng Thiên dám đánh, mà còn đánh cho ông Kha Phù không ho he bật lại, hệt như dạy dỗ con cháu trong nhà.
“Đừng lải nhải nữa, tôi cho ông biết, nếu như ông không đến tìm tôi, có thể Tất Siêu chẳng có chuyện gì. Nhưng ông dùng thái độ này đến tìm tôi đòi người, tôi không thả kẻ đó ra đấy!”
Hoàng Thiên chỉ thẳng vào mũi Khương Lạp, cao giọng nói.
Mẹ kiếp?
Khương Lạp tức thì tắt nụ cười, nhìn chằm chằm Hoàng Thiên một cách ác độc và nói: “Họ Hoàng kia, nghe nói cậu đánh cả con trai tôi? Mẹ nó chứ, nếu không nể mặt ông Kha Phù, hôm nay tôi cho cậu chết tại đây, cậu có tin không?”
Nói rồi Khương Lạp bước lại gân Hoàng Thiên, bộ dạng sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Thấy ông ta huênh hoang như thế, Hoàng Thiên không khỏi cười lạnh lùng.
“Ha ha, ông không cần nể mặt lão Phù làm gì, muốn thế nào cứ nhắm vào tôi đây.”
Hoàng Thiên nói với Khương Lạp bằng giọng khinh bỉ.
Con mẹ nói Lần này Khương Lạp đã hoàn toàn cáu tiết, nếu như ông ta còn chưa chịu làm gì đó thì đám đàn em sẽ đều xem thường ông ta!
“Cậu đã tự tìm đến cái chết thì không trách tôi được nhé!”
Khương Lạp nói giọng hung tợn, rồi đột nhiên thọc tay vào giữa eo chuẩn bị móc dao ra.
Binh!
“Úi dat Khương Lạp còn chưa kịp móc con dao ra đã rú lên một tiếng thảm thiết, ôm mũi ngã ngửa về sau, rơi huych xuống đất.
Hoàng Thiên vừa tung một cú đấm rất mạnh vào mũi của ông tai Khương Lạp đã quá khinh địch, nếu không với bản lĩnh của Khương Lạp thì tuyệt nhiên sẽ không bị Hoàng Thiên đánh ngã chỉ bằng một cú đấm.
“Mẹ nó chứ! Xông lên cho tao, đánh cho nó tàn phết”
Khương Lạp nằm trên đất còn chưa dậy đã gầm lên quát tháo.
Ngay lập tức, một người trong Tứ Đại Thiên Vương bước ra, các bước di chuyển tốc độ, đang chạy đà bất chợt phi thân lên tung một cú vô lê nhằm thẳng vào ngực Hoàng Thiên!
Hoàng Thiên trộm cười, màn bay người vô lê của gã này đúng là có thể dọa nạt người khác, chứ thực chất hoàn toàn không có nền tảng gì, chỉ là múa may làm màu mà thôi.
Chỉ thấy Hoàng Thiên đột ngột vung chân lên đạp thẳng vào đùi gã kia!
BịchI “Ái uil Một trong số Tứ Đại Thiên Vương của Hội Chó Hoang bị Hoàng Thiên chỉ một cú sút đá bay ra ngoài cửa sổ.
Hai giây sau, dưới lầu vọng tới tiếng kêu thắt lòng. Gã kia rơi từ tầng ba xuống, ôm lấy chân trái đã gấy kêu gào thảm thiết.
Chuyện này…
Tận mắt chứng kiến rõ ràng, Khương Lạp mới lồm cồm bò dậy không khỏi thất sắc!
Cú sút vừa rồi của Hoàng Thiên quá đẹp mắt, nằm bắt lực sút và độ chuẩn xác vừa đủ, không ngờ có thể đá một người sống sờ sờ bay ra khỏi phòng…
Sững sờ một thoáng, Khương Lạp làm dấu tay, quát lên: “Xông cả lên, ném thằng ranh này ra ngoài cửa sổi”