Mục lục
Chàng Rể Đệ Nhất Hoàng Thiên Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 437:

 

Lúc này trong lòng Hoàng Linh mới yên ổn lại một chút cảm nhận được cái ôm mạnh mẽ lại ấm áp của Hoàng Thiên, cô càng khóc khổ sở hơn.

 

“Anh…”

 

Gọi một tiếng anh, Hoàng Linh đã khóc không thành tiếng.

 

Hoàng Thiên rất đau lòng cô em gái này, thấy cô khóc thành dạng này, lửa giận trong lòng Hoàng Thiên không có cách nào khắc chất “Trước tiên đưa em gái tôi ra ngoài đi.”

 

Hoàng Thiên cắn răng, nói với một tên đàn em của Tiêu Văn Hạ.

 

Đàn em này liền nâng Hoàng Linh ra khỏi phòng, sau đó đóng cửa lại.

 

Tiêu Văn Hạ lăn lộn cùng Hoàng Thiên lâu như vậy, anh ta hiểu rất rõ tính tình của Hoàng Thiên, biết Hoàng Thiên muốn chỉnh Khương Văn Vinh! Mà chắc chắn sẽ không tha thứ cho Khương Văn VinhI Nếu không, tại sao phải đưa Hoàng Linh ra khỏi phòng?

 

Khương Văn Vinh cũng không ngốc, anh ta thấy Hoàng Thiên cho người dẫn Hoàng Linh ra ngoài, đây nhất định là muốn máu của anh ta rồi!

 

Sợ kinh hãi đến Hoàng Linh, mới không cho Hoàng Linh nhìn…

 

“Hoàng, Hoàng Thiên mày muốn làm cái gì?

 

Giọng nói Khương Văn Vinh run rẩy, tên này bị dọa đến không nhẹ.

 

Hoàng Thiên không để ý tới Khương Văn Vinh. Nói với Tiêu Văn Hạ: “Cởi quần anh ta ra.

 

Tiêu Văn Hạ đáp một tiếng, nhanh nhẹn cởi quần Khương Văn Vinh ra.

 

Cái này cái này cái này…

 

Khương Văn Vinh hoàn toàn sững sờ, thân thể run rẩy không dừng được. Anh ta đã ý thức được chuyện gì sắp xảy ra.

 

“Hoàng Thiên! Mẹ nó mày muốn làm gì?

 

Tao là cậu chủ lớn của Hội Chó Hoang, mày dám động đến tao dù chỉ một cái, chính là đối địch với toàn bộ Hội Chó Hoang!”

 

Khương Văn Vinh run rẩy quát Hoàng Thiên.

 

Dù quát to nhưng lại rất chột dạ, một chút uy lực cũng không có.

 

“Hội Chó Hoang không tầm thường có phải không?”

 

Hoàng Thiên nhặt cây lau nhà bên người lên, hung hăng đập vào miệng Khương Văn VinhI Khương Văn Vinh bị đập đến nỗi không muốn sống, bốn cái răng cửa một cái cũng không sót lại!

 

“Tao để mày làm cậu chủ lớn của Hội Chó Hoang này!”

 

Hoàng Thiên vừa đập vừa quát.

 

“A a! Con mẹ mày Hoàng Thiên! Mày chờ đó cho tao, cha tao nhất định sẽ không bỏ qua cho mày, mày lập tức thả tao ra ngay!”

 

Khương Văn Vinh gào rú thảm thiết, vẫn không quên đem cha mình ra hù dọa.

 

Sắc mặt Hoàng Thiên âm trầm, lần trước thu thập Khương Văn Vinh vẫn còn quá nhẹ, nếu không thì làm sao thứ bại hoại này lại có lá gan động đến Hoàng Linh?

 

Lần này, Hoàng Thiên đã có kinh nghiệm!

 

“Từ nhỏ đến lớn, một đầu ngón tay của em gái, tao còn không nỡ động đến, mẹ nó vậy mà mày dám đánh em ấy?”

 

Hoàng Thiên giận dữ hỏi Khương Văn Vinh.

 

“Tao sai rồi được chưa? Tao xin lỗi Hoàng Linh là được chứ gì? Hoàng Thiên mày thả tao ra đi, mày, mày cởi quần tao làm gì… Hu hu hu…”

 

Khương Văn Vinh bị dọa đến bật khóc, đương nhiên, anh ta cũng sợ hãi Hoàng Thiên muốn làm vậy với mình…

 

Đúng là Khương Văn Vinh đã đoán trúng, giờ phút này sắc mặt Hoàng Thiên rất âm trầm, soạt một cái, lộ ra con dao găm.

 

“Làm gì ấy à? Hôm nay tao phải phế bỏ mày…

 

Hoàng Thiên nói đến đây, trong mắt đã nổi lên tia đỏ, lộ ra sát ý lạnh lùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK