Chương 451:
Hoàng Thiên không để ý đến Kha Phù nữa, mà nhìn sang bên phía Lăng Thanh Trúc.
Trong lòng Lăng Thanh Trúc cũng thấy chột dạ, khi nấy cô ta và Kha Phù đứng ngoài nhìn đôi bên tranh đấu rất đắc ý.
Nhìn vào đôi mắt sắc của Hoàng Thiên, cả người Lăng Thanh Trúc hơi run, sắc mặt biến đổi.
Cô ta không có khả năng ứng biến linh hoạt bằng Kha Phù, lúc này mắt cô ta đã hơi mở to rồi, không dám nhìn thẳng vào mắt Hoàng Thiên.
Mắt nhìn của Hoàng Thiên rất tốt, thấy tình trạng của Lăng Thanh Trúc như thế là đã đoán ra được tám chín phần mười.
“Ông Phù nói sai rồi, chúng ta không phải bạn bè. Trước kia không phải, về sau cũng không.”
Hoàng Thiên cười nhạt, lạnh lùng nói Mẹ nó!
Kha Phù mắng thầm, ông ta thấy xấu hổ khi tâm tư bị nhìn thấu.
Mà dựa vào sự khôn khéo của mình, Kha Phù cũng đã biết Hoàng Thiên đang rất bất mãn đổi với ông ta, sau này chắc chắn sẽ không cho ông ta lợi ích gì!
Đảo mắt vài vòng, Kha Phù nở nụ cười lấy lòng: “Cậu Thiên nói như vậy thật khiến tôi không biết nên làm thế nào! Kha Phù tôi đây luôn coi cậu là bạn bè, không ngờ cậu lại nỡ nói ra những lời như thế”
“Ông mà cũng xứng làm bạn bè của tôi?”
Hoàng Thiên cười lạnh, nhìn thẳng vào.
mắt Kha Phù.
“Ha ha, được lắm! Nếu cậu đã nói như vậy thì tôi đây cũng không còn lời nào nữa!”
Kha Phù lạnh lùng nói, rồi sau đó nói với Lăng Thanh Trúc: “Thanh Trúc, chúng ta đi!”
Nói xong, Kha Phù giận dữ ôm Lăng Thanh Trúc lên xe, đưa đàn em rời khỏi đây.
“Anh Thiên, Kha Phù làm sao vậy?”
Lã Việt vẫn chưa biết đã xảy ra chuyện gì, nghỉ ngờ hỏi Hoàng Thiên.
Hoàng Thiên quay sang nhìn Lã Việt: “Gần phải chú ý đến Kha Phù, đã trở mặt với ông ta rồi thì sau này cần phải đề phòng hơn.”
“Tôi đã biết.”
Lã Việt đáp lời, rồi lại hỏi thêm: “Còn Đường Chủ Cổ và hơn một trăm người của hội Chó Hoang phải xử lý thế nào đây?”
“Đường Chủ Cổ đó, chúng ta vẫn còn chưa hiểu rõ hết, không thể tùy tiện tin tưởng”
Hoàng Thiên trầm giọng.
Lã Việt gật đầu, không nói thêm gì nữa “Về Bắc Ninh trước đi.”
Hoàng Thiên nói, rồi lên xe.
Lã Việt dẫn theo Tiêu Tấn và anh Phó, thêm hơn một trăm cấp dưới cùng lái xe đi theo Hoàng Thiên, cùng nhau về Bắc Ninh.
Cuối cùng thì Hoàng Thiên cũng nhổ được cái gai trong mắt trong chuyển đi lần này, xả giận thay Hoàng Linh Còn về tập đoàn sát thủ Lửa Hồng gì kia, Hoàng Thiên cũng không quá để tâm, đối phương không đến tìm anh, anh cũng chẳng để ý làm gì.
Đến tối, lúc Hoàng Thiên đang cùng ăn tối với Lâm Ngọc An thì Lã Việt gọi điện đến.
“Anh Thiên, Đường Chủ Cổ đang trên đường đến Bắc Ninh, ông ta muốn gặp anh.”
Lã Việt nói qua điện thoại.
Hoàng Thiên nghe vậy thì rất ngạc nhiên, tại sao người đó lại đột nhiên chạy đến đây?
“Ông ta có nói là vì chuyện gì không?”
Hoàng Thiên hỏi Lã Việt.
“Ông ta thì cũng không nói có chuyện gì, nhưng hiện tại ông ta rất thảm…”
Lã Việt nói đến đây thì không nói nữa, chỉ thở dài.