Mục lục
Hợp đồng hôn nhân với tổng tài mãnh thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 392: Hủy bỏ hôn ước

Bởi vì đã hứa với Hứa Ngọc Nhã là sẽ cùng đi ăn cơm ăn với cô ta, vì vậy hôm nay Lương Phi Mạc thật sự đã bớt thời gian rảnh ra để đưa cô ta đi ăn, sau khi ăn cơm xong, cô ta lại muốn Lương Phi Mạc đưa đi dạo phố mua sắm.

Thật tình mà nói, anh ta và An Nhi đã chính thức hẹn hò được một thời gian rồi, nhưng trước giờ anh ta còn chưa từng đi dạo phố cùng An Nhi.

Vốn dĩ định không đồng ý, nhưng vì không chịu được những lời van nài thắm thiết của Hứa Ngọc Nhã, nên anh ta đành phải đồng ý.

Vì sự nhiệt tình của Hứa Ngọc Nhã nên hầu hết các cửa hàng hai người đều vào xem, Lương Phi Mạc có chút hơi lơ đễnh.

Mới đầu anh ta định cùng Hứa Ngọc Nhã đi ăn cơm xong sẽ đưa cô ta về nhà, rồi anh ta đi tìm An Nhi, nhưng bây giờ lại đi dạo phố mua sắm, cũng không biết còn đi đến bao giờ.

Anh ta đưa tay lên nhìn đồng hồ, khuôn mặt thanh tú đã có chút mất kiên nhẫn. “Anh ba, quần áo ở cửa hàng bên kia nhìn đẹp quá, chúng ta qua bên đó xem thử nhé. Hứa Ngọc Nhã vẫn đang chìm đắm trong sự vui sướng vì được anh ta đồng ý đi mua sắm cùng, nên đương nhiên cô ta cũng không để ý đến khuôn mặt khó chịu, mất kiên nhẫn của anh ta. Cô ta kéo lấy tay anh ta nói: “Anh ba, chúng ta qua đó thôi”

Lương Phi Mạc cúi xuống, ánh mắt nhìn vào bàn tay cô ta đang kéo lấy tay mình, sau đó không chút do dự rụt tay lại, khẽ cười nói: “Anh không qua đó cùng em được rồi.

Nói xong, anh ta lấy từ trong ví ra một tấm thẻ đưa cho

Hứa Ngọc Nhã, nói: “Em thích gì thì cứ mua nhé, anh tính tiền cho”

Hứa Ngọc Nhã nhìn lướt qua tấm thẻ, hai bàn tay bên cạnh hông nắm chặt rồi lại buông lỏng, cô ta đưa tay ra cầm lấy tấm thẻ, mỉm cười nói: “Anh ba, nếu vậy thì em sẽ không khách sáo nữa đâu đó” “Em cứ mua đi. Lương Phi Mạc mỉm cười đưa tay xoa nhẹ lên đầu cô ta, sau đó nói lời tạm biệt, rồi rời đi. Nhìn theo bóng dáng anh ta rời đi đang khuất dần trong đám người đông đúc, Hứa Ngọc Nhã nhìn xuống tấm thẻ trong tay, khóe môi cô ta cong lên, nở một nụ cười giễu cợt. Thứ mà cô ta muốn vố không phải là một tấm thẻ vô tri vô giác như vậy, mà chính là có anh ta đi cùng.

Lương Phi Mạc về trước rồi, cô ta cũng không còn hứng thú để tiếp tục đi mua sắm nữa. Cô ta đi vào bờ đường, định đi sang bên kia đường để bắt một chiếc taxi, nhưng khi vừa nhìn lên, cô ta nhìn thấy có người ngồi bên cửa sổ trong quán cà phê bên kia đường, lông mày nhếch và đôi môi càng thêm vẻ nhạo báng.

Trên đời này sao lại có những chuyện trùng hợp như vậy chứ? “Làm sao Lương Phi Mạc lại có thể ở cùng với cô ta như vậy?”

Lê Mẫn Nghi nhìn thấy hai người Đường Nhã Phương và Tống An Nhi cùng nhìn ra ngoài cửa sổ, nên cô ấy cũng cùng nhìn ra, lúc nhìn thấy Lương Phi Mạc và Hứa Ngọc Nhã cùng nhau đi dạo phố mua sắm, liền trợn tròn mắt kinh ngạc. “Cô ta là ai vậy?” Đường Nhã Phương quay đầu qua hỏi. “Hứa Ngọc Nhã, vợ sắp cưới của Lương Phi Mạc

Câu trả lời này khiến cho Đường Nhã Phương vô cùng ngạc nhiên, cô lo lắng nhìn qua Tống An Nhi, nhưng thấy vẻ mặt An Nhi vẫn rất bình tĩnh, khiến cho người khác không đoán ra được tâm trạng bây giờ của cô ấy.

Sau đó, cô tiếp tục nhìn đôi nam nữ đang đi dạo phố ở phía đối diện.

Khi đã cách rất xa, chỉ có thể nhìn thấy Lương Phi Mạc không còn nói gì với Hứa Ngọc Nhã nữa, sau đó liền rời đi.

Tiếp theo đó, Hứa Ngọc Nhã đang chuẩn bị sang đường thì nhìn thấy bọn họ, đứng tại chỗ nhìn bọn họ một hồi lâu, sau đó mới đi sang đường, liền đi thẳng về phía quán cà phê. “Tôi đi, không phải cô ta đang qua đây tìm chúng ta đó chứ?” Lê Mẫn Nghi không dám tin nhìn sang Đường Nhã Phương và An Nhi.

Đường Nhã Phương cau mày nói: “Rất có thể đó”

Quả nhiên là vậy, đúng là Hứa Ngọc Nhã đã bước về phía họ, cô ta đi tới mỉm cười thân thiện và chào hỏi: “Xin chào mọi người.

Trước đó Đường Nhã Phương chưa từng gặp qua Hứa Ngọc Nhã, chỉ nghe được từ hai người bạn thân kể lại, họ còn hình dung ra Hứa Ngọc Nhã là người cos ngoại hình bình thường, dường như rất hiền lành nhưng bên trong lại có suy nghĩ vô cùng sâu sắc.

Nhưng khi thật sự đã gặp cô ta rồi, lại là một loại cảm xúc khác. Ngoại hình bình thường thì không sai, nhưng đường nét trên khuôn mặt lại rất chân thành, giản dị, không hề có chút toan tính nào. “Hứa Ngọc Nhã, tôi nghĩ giữa chúng ta vẫn chưa đủ quen biết để có thể chào hỏi tự nhiên như vậy” Lê Mẫn Nghi khẽ cong môi, nở nụ cười cười mỉa mai, lông mày nhếch lên như chế giễu.

Khuôn mặt Hứa Ngọc Nhã thoáng qua đôi chút xấu hổ, cô ta mỉm cười nói: “Đúng là cũng không quen biết lắm.”

Lúc nhìn thấy Lương Phi Mạc và Hứa Ngọc Nhã đi dạo phố cùng nhau, trong lòng Tống An Nhi đã cảm thấy như từng đợt sóng trào lên, chỉ là không muốn để bạn bè phải lo lắng, nên cô ấy mới cố gắng để tỏ ra thật bình tĩnh.

Cô ấy cầm cốc nước lên uống một ngụm, từ đầu đến cuối không hề nhìn qua Hứa Ngọc Nhã một lần nào.

Nhưng vì bản thân là bạn thân của An Nhi, nên Đường Nhã Phương vẫn nhìn ra được tâm tư của cô ấy, rõ ràng trong lòng vô cùng khó chịu, nhưng vẫn phải giả bộ không quan tâm, như không có chuyện gì xảy ra.

Đường Nhã Phương không còn cách nào khác khế nhếch khóe môi, sau đó giả bộ thản nhiên hỏi: “Cô Nhã, Phi Mạc đã về chưa? Hay đi đâu rồi?” “Anh ấy về trước rồi.” Hứa Ngọc Nhã mỉm cười nói: “Tôi bảo anh ấy đi mua sắm cùng tôi, nhưng anh ấy là đàn ông nên không thích đi mua sắm, liền về trước rồi. Lúc cô ta nói những lời này, từ đầu tới cuối trên khuôn mặt đều nở nụ cười, như một điều rất tự nhiên. “Về trước rồi à” Đường Nhã Phương khế cắn môi có chút tiếc nuối nói: “Tôi vốn dĩ định bảo cậu ta đợi một chút để đưa An Nhi về nhà” Cập nhật chương mới nhất tại TгцуeлАР*Р.coм

Hứa Ngọc Nhã mỉm cười nói: “Tôi cứ đoán anh ấy về trước, vốn là để đi cùng cô Nhi”

Hứa Ngọc Nhã nhìn sang phía Tống An Nhi, nụ cười trên khóe miệng càng thêm phần sâu sắc hơn nói: “Cô Nhi, hay cô gọi điện thoại cho anh ba, bảo anh ấy quay lại đây đón cô về”




Đường Nhã Phương gật đầu nói: “Ừm, tớ biết, Phi Mạc có nói qua với tớ “Là thật hay giả vậy?” Lê Mẫn Nghi vẫn không tin tưởng tấm lòng tốt như vậy của Hứa Ngọc Nhã, nhất định là có mục đích khác. Dường như nhìn ra sự nghi ngờ của Mẫn Nghi nên Hứa Ngọc Nhã mỉm cười nói: “Tôi biết bây giờ các cô vẫn chưa tin tưởng tôi, nhưng rất nhanh thôi các cô tin thôi”



Sự kiên quyết của cô ta khiến Đường Nhã Phương hơi nhướng mày, cô suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Ông nội của Phi Mạc có đồng ý không?” “Không đồng ý, nhưng tôi sẽ thuyết phục ông” “Cô nghĩ là cô có thuyết phục được không?” Đường



Nhã Phương hỏi. Hứa Ngọc Nhã mỉm cười đáp lại: “Nếu có lòng tin và lý trí thì sẽ làm được những điều mà họ muốn. Vẻ tự tin không che giấu được trên khuôn mặt cô ta, khiến Đường Nhã Phương không thể không tin là cô ta thực sự muốn hủy bỏ hôn ước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK