Mục lục
Phía Trên Bầu Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chạy trong đêm tối cũng không phải là lựa chọn tốt, nhưng đám người Khổng Phương Minh tự có một bộ pháp môn đặc thù, có thể phát hiện nguy hiểm trên phạm vi lớn nhất trước tiên. Thế nhưng dọc theo đường đi mọi người vẫn cẩn thận, không dám khinh thường.

Chờ đến doanh địa, những đồ nhà quê như Sử Ất và Tống Chinh mới thật sự hiểu được, cái gì là tinh nhuệ thực sự của Hồng Vũ Thiên Triều —— không chỉ chênh lệch về chiến lực.

Doanh địa được xây dựng dựa trên núi, ba tầng bên trong và ba tầng bên ngoài. Ngoài cùng là một vòng tường Huyền Thiết doanh, mỗi một khối cao chín trượng rộng ba trượng, dày tới nửa trượng, trên dưới đều nhọn, hình dạng giống như một thanh xá lệnh thật lớn.

Bề ngoài điêu khắc hoa văn hình vòng thâm ảo phức tạp, từng khối ghép lại với nhau, hoa văn chính là trận văn, tự động kết nối linh quang chảy xuôi, tạo thành một cái kỳ trận phòng ngự khổng lồ.

Phía sau tường Huyền Thiết doanh có cột sắt to cỡ đùi người chống đỡ, coi như là có cự thú va chạm thì cũng có thể ngăn cản một hồi.

Phía ngoài cùng doanh địa là nơi đóng quân của doanh thứ năm, ở giữa là quan binh trấn thứ bảy thu nạp được, ở trung tâm nhất là đại trướng trung quân của doanh tướng doanh thứ năm Bách Lý Vạn Thắng.

Trên không đại trướng trung quân chiếu ra hư ảnh một quả ấn tín thật lớn, đó là một cổ văn cực kỳ trừu tượng, hình dạng có chút giống như một con cổ thú ngồi xổm rống to.

"Đó là dị bảo "Vân Mậu Ấn" của doanh tướng đại nhân, chính là dùng một đoạn yết hầu của Thần Hoàng thời thượng cổ luyện chế thành bảo tài, vô cùng trân quý, ngoài doanh địa chúng ta có huyễn tượng bao phủ, ngoại trừ có thần thông đạo pháp đặc thù, nếu không tuyệt đối sẽ không phát hiện ra binh doanh nơi này." Khổng Phương Minh giải thích.

Điểm này bọn họ cũng đã được chứng kiến lúc vừa rồi.

Tất cả mọi thứ trong doanh trại được tổ chức cực kỳ tốt, thông suốt và thuận lợi. Sử Ất nhìn chậc chậc khen ngợi, những vật tư này giống như lều trại, cột chống, cự sừng, viên môn vân vân, tất cả đều có tiêu ký của Minh Hổ Trùng Thú lạc ấn. Chỉ là những thứ này cũng đủ để cho biên quân luôn luôn gian khổ chảy nước miếng.

Tống Chinh bất động thanh sắc đi theo ở giữa mọi người, có chút cố ý che dấu chính mình, không khiến người ta chú ý. Hắn âm thầm quan sát, cũng bội phục từ đáy lòng, cấm quân tinh nhuệ, biên quân có thể chiến đấu —— là hai lực lượng chủ yếu trong gần ba trăm năm qua, Hồng Vũ Thiên Triều áp phục trong lãnh thổ bốn phương, Hoàng quyền có thể tiếp tục thi triển căn bản. Cho nên cấm quân cũng không phải binh lính thiếu gia, chỉ cần nhìn doanh trại của doanh thứ năm bố trí là có thể nhìn ra, bất cứ phương pháp nào, bất kỳ phương hướng tiến công nào, trong doanh đều có đối sách tương ứng.

Biên quân trên thực tế rất xem thường binh lính bảo vệ ở các quận huyện. Những người kia thật sự là yếu đuối không chịu nổi. Một trạm gác biên quân đánh bại một tiểu đoàn lính bảo vệ quận huyện dễ dàng.

Hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua, trên đỉnh núi có một tòa vọng gác cao lớn dùng cốt thép ghép lại mà thành, vị trí trung tâm của trạm gác có một cái bình đài, sắp đặt một tôn chiến cụ khổng lồ, chờ hắn thấy rõ, sắc mặt biến đổi: "Lôi Hống!"

"Cụ" đối với "Khí" mà nói, được sử dụng cho chiến tranh được gọi là "Vũ khí", được sử dụng trong hàng ngày được gọi là "Bảo cụ". Năm đó người đưa ra ý tưởng này chính là vị Thiên Sư Quân Thần phong lưu vạn năm kia.

Mặc dù chỉ là một ý niệm, nhưng ý nghĩa ẩn chứa bên trong lại cực kỳ sâu xa, thậm chí có thể nói là ý niệm này làm cho Thiên Sư Quân Thần thực sự đạt tới trình độ "Vĩ đại".

Nếu như không có ý niệm này, Thiên Sư Quân Thần nhiều lắm chỉ có thể xem như một vị kỳ nhân lịch sử, nhưng có ý niệm này, hắn liền trở thành vĩ nhân lịch sử!

Thế nhưng năm đó, ý niệm này lại không được người lúc đó coi trọng. Bọn họ ngược lại càng cảm thấy hứng thú một ít kỳ văn dị sự khác của Thiên Sư Quân Thần.

Ví dụ như tiếng đàn dệt kiếm, chém trừ chín con quái vật trong sông, bảo vệ an bình hai bờ. Tỷ như điểm hóa Ngoan Đồng dưới chân núi, làm cho nó một đêm giác ngộ, trở thành đại tu đương thời. Ví dụ như phá đường họa long, vẽ rồng điểm mắt mà đi, làm cho vùng đất một châu mưa thuận gió hòa. Ví dụ như dạo đêm Yên Hoài, mỹ nhân rắc một chén rượu, là có thể đổi lấy một bộ diệu pháp, từ đó môn đồ ngàn vạn!

Bọn họ rất khó hiểu, lúc Thiên Sư Thần Quân già nua vẫn ra sức mở rộng cái ý niệm này, rốt cuộc có tác dụng gì?

Cho đến ngàn năm sau, người bình thường mới hiểu được, chính là có khái niệm dung hợp tu sĩ cùng phàm nhân chân chính cùng một chỗ, không còn là hai quần thể xa xôi mà chia lìa, cũng có thể hưởng thụ được thành quả của người tu chân, sẽ không bởi vì tu sĩ mà có quá nhiều đặc quyền,

Điều này tạo nên mâu thuẫn giữa hai bên, cuối cùng dẫn đến xung đột.

Ba ngàn năm trôi qua, bảo cụ chiến cụ càng ngày càng nhiều, các loại bảo cụ đa dạng làm cho cuộc sống của dân chúng càng ngày càng thuận tiện, mà ba đẳng cấp chiến cụ "Vi Họa", "Tứ Ngược", "Thiên Tai" cũng thường có thể khống chế thắng bại của một trận chiến đấu.

Một tôn chiến cụ trong tháp canh trên đỉnh núi chính là "cấp Tứ Ngược", đó là một đoàn lôi cầu màu lam lơ lửng trên không trung, trên vị trí hạch tâm có một kết cấu lôi quang cực kỳ phức tạp, nhìn qua mỹ lệ vô hại, giống như đồ trang sức vậy. Nhưng một khi kích phát liền có thể phun ra một đạo lôi quang thô tới mười trượng, dễ dàng hủy diệt một tòa quân doanh bình thường. Nếu như công kích người khác, chiến cụ tàn sát bừa bãi, có thể tru sát đại tu Minh Kiến cảnh, đương nhiên điều kiện tiên quyết là có thể đánh trúng.

Mấy người Sử Ất cũng thấy được, đồng dạng líu lưỡi không thôi, trên đường hành quân vậy mà còn mang theo một tôn chiến cụ cường đại như vậy!

Không gian giới chỉ của mỗi kỵ sĩ Minh Hổ Trùng Thú đều lớn hơn bình thường rất nhiều, cho nên cho dù bọn họ đột nhiên bị ném tới nơi này, cũng có thể nhanh chóng kiến tạo một tòa doanh địa vững chắc như vậy. Chỉ cần không gặp phải hoang thú cấp chín trở lên tập kích, bọn họ đều có thể bảo vệ được doanh trại.

Khổng Phương Minh rất hài lòng đối với phản ứng của năm người, cười nói: "Đi, dẫn các ngươi đi gặp doanh tướng Bách Lý."

Bách Lý Vạn Thắng cấp bậc tướng lĩnh, dưới tình huống bình thường sẽ không gặp mấy tên tiểu binh, nhưng hiện tại chính là lúc dùng người, Bách Lý Vạn Thắng nhất định phải làm ra tư thái cầu hiền như khát.

Bách Lý gia ở trong kinh sư bối cảnh thâm hậu, Bách Lý Vạn Thắng chính là con trai trưởng người vợ thứ ba trong nhà, xuất thân công tử quý tộc, nếu không cũng không có khả năng có được loại dị bảo đỉnh cấp như Vân Mậu Ấn.

Trong lòng gã lộ ra một cỗ ngạo khí, nhưng con cháu đại thế tộc dạy dỗ ra, nếu như cố ý mượn sức người nào đó, đều sẽ thu ngạo khí trên người lại, nhất định có thể làm tao nhã lễ độ, làm cho người ta cảm thấy như tắm gió xuân.

Đám người Sử Ất đã bị vài câu nói của Bách Lý Vạn Thắng khiến cho trong lòng vô cùng thoải mái, hận không thể máu chảy đầu rơi để báo đáp ân tri ngộ.

Chờ trở lại doanh trướng phân cho bọn họ, còn có chút choáng váng. Tống Chinh đã đọc qua sử sách, mặc dù cũng không khỏi có hảo cảm với Bách Lý Vạn Thắng, nhưng càng hiểu rõ con cháu thế gia đều là thủ đoạn như vậy.

"Hừ!" Triệu Tiêu vừa vào doanh trướng đã cười lạnh một tiếng, khinh thường làm bạn với mấy tên nhà quê ánh mắt nông cạn như Sử Ất, chính mình chiếm cứ một góc doanh trướng, dùng ánh mắt phân định cho mình một giới hạn, uy hiếp những người khác không được tới gần.

Sử Ất gãi đầu, Vương Cửu không sao cả, Chu Khấu muốn phát tác gây chuyện, rồi lại có chút sợ hãi Triệu Tiêu, ép lửa giận tự mình ngồi xuống, một đôi mắt nhỏ nhìn chằm chằm Vương Cửu, chỉ cần mập mạp làm ra chuyện gì là y có thể gây sự.

Tống Chinh nghiêng tai nghe bên ngoài, Triệu Tiêu bỗng nhiên mở miệng nói: "Có gì thì nói đi, an toàn."

Tống Chinh tin tưởng nàng, gật đầu nói: "Chúng ta có thể hợp tác cùng bọn họ, nhưng không thể ngốc, thật sự làm cho người ta xung phong hãm trận."

Sử Ất nói, "Ta biết, chúng ta giữ lại vài phần khí lực, nếu tình huống không đúng thì nhanh chóng chạy trốn."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK