Mục lục
Phía Trên Bầu Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Các ngươi mau nhìn!”

Tuyết Phong Kim Ưng Vương đã thao túng m dương Huyền hoàng chi khí, hóa thành một đạo vòng xoáy linh khí thật lớn, từ trên không trung bao phủ xuống, mục tiêu là một chỗ cách bọn họ rất xa.

Ánh vàng từ trong vòng xoáy linh khí bắn ra, ngưng tụ thành một cột trụ ánh sáng thật lớn. Dưới cột sáng bao phủ, trên mặt đất xuất hiện một mảnh kiến trúc cổ đổ nát.

Vọng lâu, trạm gác, tường doanh trại, nha môn, giá tên...Ba người Tống Chinh đều cực kỳ quen thuộc những thứ này, đây rõ ràng là một tòa quân doanh to lớn!

Chẳng qua so sánh với quân doanh mà bọn họ thường xuyên nhìn thấy, mọi thứ ở nơi này đều lớn hơn gấp mấy lần. Cho dù là hiện tại cũng vẫn có thể nhìn ra, ở một số vị trí có hào quang màu vàng sạm chợt lóe qua, toàn bộ đại doanh cực kỳ bất phàm.

Từ quy mô mà xem, tòa đại doanh này ít nhất có thể dung nhập mười vạn binh lính!

Trên nha môn của đại doanh có treo một tấm biển cao cao, viết bằng chữ cổ: Bắc đại doanh cấm vệ Thần quân!

Toàn bộ đại doanh được chia làm hai bộ phận nam bắc, tất cả kiến trúc trong doanh trại đều sắp xếp nghiêng về phía hai hướng này, ở giữa lộ ra một khe rãnh thật sâu. Ở cuối khe rãnh là một ngọn núi vàng cổ xưa cao tới vạn trượng, tòa núi vàng này đã gần như vỡ vụn, vết nứt giống như mạng nhện giăng kín, điểm khởi nguồn là từ một mũi tên đen kịt cắm sâu bên trên tòa núi vàng kia!

"Đây là Thần quân? Quân đội của Thần minh?!”

"Năm đó có người kéo một mũi tên bắn thủng đại doanh Thần quân, mới dẫn đến đại doanh mười vạn người này sụp đổ, rơi xuống thế gian đi. Loại tồn tại nào có thể có sức mạnh khủng khiếp như vậy? Cho dù là Thiên yêu trong truyền thuyết cũng không thể làm được.”

"Thiên yêu chỉ có năng lực khiêu chiến Thần minh mà thôi, tuyệt đối không có thực lực bực này."

"Chẳng lẽ là...Cổ ma bên trong truyền thuyết?!”

Tống Chinh đã xem qua rất nhiều ghi chép viễn cổ về năm tháng bị bỏ lại, chẳng qua đều là một ít truyền thuyết, có người viết sách nghe được liền ghi chép lại. Đại đa số nội dung chỉ sợ đều là bịa đặt, nhưng trong đó nhắc tới tuế nguyệt xa xôi nhất trước đó, lúc thiên địa mới sơ khai, vạn giới bắt đầu, giữa Thần Ma đã từng bộc phát đại chiến kinh thiên.

Tòa Thần doanh này mặc dù đã rơi xuống thế gian, nhưng trong đó vẫn ẩn chứa lực lượng binh sát đáng sợ như cũ. Áp chế trời sinh đối với m minh. Mà đám người Tống Chinh chính là quan binh, ở trong lực lượng binh sát như vậy chẳng những sẽ không cảm giác được khó chịu, ngược lại còn được phụ trợ thêm rất nhiều.

Mà mục tiêu của con Tuyết Phong Kim Ưng Vương đáng sợ trên bầu trời chính là tòa Thần doanh kia. Trong Thần doanh không biết còn cất giấu bảo vật gì, thế nhưng đã thu hút tồn tại siêu nhiên bên trong Hoang thú này cũng tự mình giết tới.

"Nó đang kiêng kỵ cái gì?" Tống Chinh kinh ngạc, bởi vì hắn nhìn ra Tuyết Phong Kim Ưng Vương liên tục kêu to, lấy ánh vàng chiếu rọi đại địa xua tan hắc ám, không ngừng rót m dương Huyền hoàng chi khí xuống, là một loại ăn mòn mãnh liệt đối với loại Thần doanh trải qua năm tháng vô tận kéo dài đến bây giờ này.

Tuy nhìn qua chiếm hết thượng phong, nhưng nó lại không dám nhào xuống.

Triệu Tiêu bỗng nhiên nói: "Các ngươi nhìn trước tòa nha môn kia.”

Tống Chinh và Chu Khấu tựa mình vận pháp thuật nhìn từ xa, cửa nha môn kia dùng một loại gỗ cổ được phủ đầy hoa văn thần dị. Loại gỗ cổ này không biết là chất liệu gì, dường như vạn cổ không hề mục, cho dù dưới sự ăn mòn của m dương Huyền Hoàng chi khí của Tuyết Phong Kim Ưng Vương nhưng vẫn sừng sững không ngã, thậm chí không có một chút dấu hiệu suy thoái.

Mà dưới cửa nha môn cao tới mấy trăm trượng lại có một bóng người cực kỳ nhỏ bé.

"Hắn ta" bất động, tạo ra một tư thế cực kỳ kỳ lạ.

“Là Sử lão thiên ư?” Chu Khấu vội vàng hỏi, Lôi Thủy Tẩy Mục của Tống Chinh còn hơn một bậc so với Chiến Đạo Đồng của gã, đương nhiên có thể thấy rõ ràng: "Không phải, đó là một pho tượng!”

"Pho tượng?" Chu Khấu rất kỳ quái: "Đường đường là Tuyết Phong Kim Ưng Vương, sao lại kiêng kỵ một pho tượng nho nhỏ?”

Tống Chinh cũng cực kỳ khó hiểu, đó là một pho tượng đồng cổ xưa, chất liệu nhìn qua tương tự với đỉnh lớn Đạo Lôi Đỉnh Thư của hắn, cũng mọc đầy rỉ sét đồng.

Trên thắt lưng tượng đồng có một thanh đao có chút kỳ lạ, Tống Chinh trong giây lát còn chưa hiểu rõ vì sao mình cảm thấy cổ quái, nhưng sau khi cẩn thận quan sát lại kinh ngạc phát hiện, bên hông tượng đồng là một thanh đao đá!

Đao đá hẹp dài, chỉ sợ chạm nhẹ vào liền sẽ đứt đoạn.

Tại sao một bức tượng đồng nhưng lại được phối với một thanh đao đá? Mà đao đá cắm vào bên hông tượng đồng, còn tượng đồng thì khom người, quỳ nửa người trên mặt đất trước cửa nha môn, một tay vịn vỏ đao, một tay ấn chuôi đao, đây là tư thế có thể vung một đao bất cứ lúc nào.

Tống Chinh bởi vì cẩn thận quan sát thật kỹ cây đao đá này, bất tri bất giác đã hoàn toàn nhập thần. Hắn có thể nhìn ra tư thế của tượng đồng cực kỳ huyền diệu. Dường như toàn bộ thiên địa đều bị tư thế sắp rút đao chém một kích của nó "dẫn dắt", một kích này mặc dù còn chưa phát ra, nhưng lại có một loại cảm giác có thể uy hiếp tất cả mọi thứ!

Loại dáng người thâm ảo huyền diệu này không bàn mà hợp với một loại Thiên đạo nào đó, có liên quan với giết chóc —— mà giết chóc chính là một bộ phận của Thiên đạo, thuộc về sinh tử chi đạo.

Hắn càng nhìn càng mê muội, càng nhìn càng có phát hiện mới. Mỗi khi hắn cảm thấy mình dường như đã hiểu rõ tất cả huyền diệu, ngay sau đó lại lập tức có phát hiện mới, làm cho nhận thức của hắn đối với tư thế này tiến vào một cấp độ mới, giống như mở ra một tầng thiên địa khác!

Hình đao như kiếm, dài ba thước. Cự Nhận Mạch Đao của Tống Chinh dài một trượng, thế nhưng hắn lại không tự chủ được bày ra loại tư thế này. Cự Nhận Mạch Đao không có vỏ, đương nhiên cũng có thể thoải mái thi triển tư thế này, cho dù là một kích rút đao cuối cùng, chắc hẳn cũng có thể thành công.

Tống Chinh không ngừng biến hóa tư thế của mình, bởi vì hắn luôn cảm thấy so với bức tượng đồng kia, mình còn kém một chút thần vận. Mỗi một lần cải tiến, cái loại "Thần vận" về giết chóc này liền tăng thêm một phần, hắn một mực không ngừng tới gần pho tượng đồng kia, lại vẫn luôn cảm thấy kém một chút.

Hắn đặt sâu vào tâm trí của mình vào tư thế của bức tượng đồng. Giờ khắc này, trong đầu không có Thần Tẫn Sơn, không có Hoàng Đài Bảo, không có Thiên hỏa cùng Thánh chỉ, thậm chí không có chính mình, chỉ có mỗi tư thế kia!

Bỗng nhiên Tuyết Phong Kim Ưng Vương phát ra một tiếng ưng minh chuẩn bị đánh xuống. Dưới m dương Huyền hoàng chi khí của nó ăn mòn, Thần doanh đã có vẻ lung lay sắp đổ, tiến tới thời cơ chín muồi.

Nhưng đúng vào lúc này, pho tượng bằng đồng kia chợt khẽ động, vung đao chém lên trời!

Phịch...

Trước mắt Chu Khấu hoa lên, lúc nhìn lại mới phát hiện tượng đồng cũng không hề động, thứ động chính là "thế" đã ngưng tụ trên người tượng đồng! Chỉ là một đạo hư ảnh chợt lóe ra từ trên tượng đồng, Tuyết Phong Kim Ưng Vương trên bầu trời kêu thảm thiết một tiếng, máu tươi tràn ngập không trung, thân hình khổng lồ sáu trăm trượng bị một đao này chém thành hai nửa.

Hai nửa thi thể lăn lộn rơi xuống, máu tươi rải khắp bầu trời, tưới đẫm trong Thần doanh.

Đại địa trong thần doanh uống đầy máu tươi của siêu Hoang thú cấp chín, không ngờ lại phát ra một loạt thanh âm thực vật sinh trưởng, cực kỳ rõ ràng. Nhưng lại không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì đang phát triển!

Hai tiếng nổ lớn ầm ầm vang vọng, thi thể Tuyết Phong Kim Ưng Vương rơi xuống đất, máu tươi tuôn ra từ thi thể lại cực kỳ cổ quái khi tất cả đều chảy xuôi về phía Thần doanh, nhưng lại có vẻ cực kỳ tự nhiên, giống như chỉ là "nước chảy chỗ trũng" mà thôi.

Bức tượng đồng vẫn canh giữ ở cổng nha môn kia, dường như đây là nhiệm vụ của nó. Nhưng lại dường như nó chỉ là một pho tượng đồng bình thường, loại phong thái một đao chém giết siêu Hoang thú cấp chín kia hoàn toàn không phải nó.

Trong đầu Chu Khấu nóng lên, không biết là ăn nhầm phải thuốc gì, gã mạnh mẽ xông về phía thi thể của Tuyết Phong Kim Ưng Vương, dù sao một thân siêu Hoang thú cấp chín đều là bảo vật!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK