Mục lục
Phía Trên Bầu Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tống Chinh vì thế tiến lên một bước, hơi khom người nói: "Đại tướng quân, Yêu tộc không phải là không muốn lui, mà là chạy không thoát. Thiên hỏa ở nơi đó, Yêu tộc lúc trước đã bị kéo vào Thánh chỉ, Thiên hỏa sẽ không buông tha bất kỳ sinh linh nào bị nó khống chế.”

Hắn kể ra chuyện Thiên hỏa sẽ giết chết tất cả người hai tộc Nhân Yêu tự tiện thoát ly Hoàng Đài bảo, Hách Liên Liệt sửng sốt: "Thật sự là như thế?”

Cho dù lão đã chạy tới Hoàng Đài bảo, nhưng cũng vẫn có chút hoài nghi, Thánh chỉ Thiên hỏa có thật sự tà dị như trong mấy đạo tấu chương trước hay không.

Dù sao loại chuyện này quá mức không thể tưởng tượng nổi, trong triều ít nhất còn có bảy phần người nhận định là người của Hoàng Đài bảo bịa ra, để trốn tránh trách nhiệm.

Tống Chinh vừa nghĩ đến Thiên hỏa cùng Thánh chỉ, liền cảm giác trong lòng nặng trịch, tâm tình kích động nhìn thấy danh tướng trong truyền thuyết cũng theo đó rơi xuống không ít.

"Đại tướng quân, là thiên chân vạn xác(chính xác 100%). Tất cả chúng ta đều đã trải qua ba đạo Thánh chỉ. Hơn nữa ngài xem những Yêu binh kia, bọn chúng không dám tới gần Hoàng Đài bảo, nhưng cũng không dám lướt qua cửa hạp cốc Thiên Đoạn, hơn hai vạn Yêu binh chen chúc trong phạm vi chật hẹp như vậy, bọn họ càng sợ hãi bất an so với chúng ta.”

Có một số việc cảm thấy khó hiểu, đều là bởi vì không nghĩ ra mấu chốt. Hách Liên Liệt cũng từng suy đoán, Yêu tộc không đi có phải liên quan đến Thiên hỏa hay không, nhưng khi đó lão không chịu tin tưởng Thiên hỏa thần bí mà cường đại, hiện tại lời nói của Tống Chinh làm cho lão có vài phần tin tưởng, hoang mang về Yêu tộc liền dễ dàng giải quyết.

Nhưng lão vẫn sẽ không buông lỏng giám thị Yêu tộc, lão rất rõ ràng tình thế trên chiến trường trong nháy mắt vạn biến. Những Yêu tộc này nhìn qua đã thành chó nhà có tang, nhưng nếu có chuyện ngoài ý muốn, Yêu binh thực lực cường đại lập tức sẽ biến thành dòng nước lũ hủy diệt Hoàng Đài bảo.

"Tốt." Hách Liên Liệt khẽ gật đầu, bỏ qua vấn đề này, lại hỏi rất nhiều chuyện khác. Vấn đề của lão rất tỉ mỉ, thường từ các chi tiết thể hiện một cái nhìn độc đáo của một danh tướng. Thậm chí có một số phương diện, ngay cả Tống Chinh cũng không nghĩ tới, hắn cần nhớ lại cùng suy nghĩ một phen mới có thể trả lời Hách Liên Liệt.

Điều này cũng làm cho hắn càng thêm kính nể vị Xa Kỵ đại tướng quân được xưng là danh tướng cuối cùng của Hồng Vũ Thiên Triều này.

Sau đó, Hách Liên Liệt bận rộn quân vụ, để cho Đô Thiên Linh thay mặt đưa bọn họ ra ngoài, Đô Thiên Linh lĩnh mệnh lệnh của tướng quân, cười tiễn năm người bọn họ ra, nói: "Ta thật đúng là phải cám ơn các ngươi, cuối cùng cũng đã thành mệnh.” Y nhìn chung quanh Hoàng Đài bảo một mảnh phế tích, lại cười khổ nói: "Dựa theo quy củ của tướng quân, chắc chắn phải thưởng mỗi người các ngươi một kiện binh khí thượng đẳng trong quân đội, thế nhưng hiện tại kho quân giới còn chưa sửa sang lại tốt, phần ban thưởng này trước tiên ghi nhớ..."

Sử Ất ngoài ý muốn nói: "Chỉ là hỏi mấy câu, còn có ban thưởng?”

"Đương nhiên." Đô Thiên Linh có chút kiêu ngạo: "Đây là chỗ khác biệt giữa tướng quân cùng người khác, ở trong doanh trại của chúng ta, tướng quân từ trước đến nay lấy ví dụ làm gương, yêu binh như con, các ngươi hỗ trợ, nhất định sẽ có hồi báo.”

Năm người trong mắt lộ ra vẻ khác biệt, bọn họ không phải chưa từng nghe nói qua chuyện yêu binh như con, từ xưa đã có danh tướng tiêu biểu như thế, nhưng có thể làm được hầu như không có. Các đại tướng thường có thể làm được một câu "từ bất chưởng binh"!

Hổ Kiêu Binh trước kia ở trong quân thực ra đã xem như không tệ rồi, ít nhất nói được làm được, đáp ứng ban thưởng mặc dù là những thứ đồ cấp bậc thấp nhất, nhưng chắc chắn sẽ có.

Đô Thiên Linh vừa cười nói: "Về sau các ngươi sẽ biết, trong doanh trại Xa Kỵ đại tướng quân sẽ khác biệt với những nơi còn lại.”

Tống Chinh chân thành nói: "Đô tướng quân, các ngài một mực ở dưới trướng đại tướng quân, thật sự là quá may mắn.”

“Ha ha ha!” Đô Thiên Linh cười to: "Lời này của ngươi xem như là nói đến điểm mấu chốt rồi.”

Năm người bái biệt Đô Thiên Linh, trở lại chợ, dọc theo đường đi Chu Khấu đều lắc đầu: "Ta không tin, thiên hạ này làm lính ăn lương, quan tướng ức hiếp binh lính là chuyện thiên kinh địa nghĩa, sao lại có người tốt như vậy? Còn là Xa Kỵ đại tướng quân?”

Sử Ất trừng mắt nhìn gã một cái: "Xa Kỵ đại tướng quân khác với người khác, thanh danh cực tốt, chắc chắn là thật.”

"Ta không tin." Chu Khấu vẫn lắc đầu.

Sử Ất tức giận: "Bùn nhão không thể dính vào những thứ trên tường!”

Vừa đến chợ, chợ bỗng nhiên thấy phía sau lại có mấy đội chậm rãi tiến vào chợ.

Ăn mặc đủ loại trang phục, dĩ nhiên cũng chỉ là tu sĩ! Chu Khấu lập tức kêu lên: "Vậy mà còn có người đến chịu chết?”

Tống Chinh cũng cảm thấy khó có thể hiểu được, bọn họ vừa mới trải qua đạo Thánh chỉ thứ ba, liều mạng giãy dụa, lại nhiều lần xui xẻo, thiếu chút nữa bị hãm chết trong Thần Tẫn Sơn. Muốn chạy trốn mà không thể được, nhưng còn có người xông vào chịu chết!

Muốn nói chờ đợi cơ duyên, nhưng lúc trước nhiều người như vậy tiến vào, một người cũng không thể đi ra ngoài. Chẳng lẽ những người bên ngoài kia còn kiêu ngạo như vậy, cảm thấy mình nhất định mạnh hơn người trước?

Hắn không khỏi lắc đầu, bỗng nhiên một trận xôn xao từ phương hướng Hoàng Đài bảo truyền đến, ngay sau đó nhanh chóng mở rộng, hơn trăm ngàn người ở trong Hoàng Đài bảo cùng nhau hô to:

"Hách Liên Liệt đi ra!”

“Cho chúng ta một cái công đạo!”

“Triều đình bảo chúng ta đến chịu chết?”

“Biết rõ nơi nguy hiểm này chính là phải chết, còn đuổi chúng ta tới đây, táng tận thiên lương!”

"Chư công trong triều tâm ngoan thủ lạt..."

Tống Chinh lập tức nhớ tới: "Trước khi Trọng Quang quân đến cũng không biết tình huống của Hoàng Đài bảo. Sau khi đến đây mọi chuyện liền không che giấu được, nếu như khống chế không tốt, quần tình kích động, chỉ sợ sẽ khiến cho trong doanh trại nổi loạn!”

Sử Ất nhíu nhíu mày, nói: "Ta đoán triều đình đã phong tỏa tin tức. Dù sao Thiên hỏa lâm thế đã hơn một tháng, nhưng triều đình vẫn chưa thể giải quyết vấn đề này —— tuy rằng hiện tại mọi người đều biết triều đình chậm chạp vô dụng, nhưng như vậy cũng quá mất mặt.”

Tống Chinh tán thành suy đoán của Sử Ất, khi triều đình càng vô năng, càng sợ bị người ta biết. Minh chủ ngược lại sẽ không sợ những thứ này, bởi vì Minh chủ tự tin có thể giải quyết những vấn đề này, tuyên truyền ra ngoài, ngược lại có lợi cho Minh chủ xây dựng hình tượng anh vũ vĩ đại của mình.

Trong Hoàng Đài bảo, thanh âm Trọng Quang quân càng ngày càng cao vút, người bất mãn càng ngày càng nhiều.

Đột nhiên, một thanh âm ôn hòa nhưng kiên định vang lên, bao trùm toàn bộ Hoàng Đài bảo: "Chư vị không cần hoảng loạn. Thiên hỏa tuy rằng tà dị, nhưng lúc trước tối cường giả nơi này chẳng qua cũng chỉ là Huyền Thông cảnh, nhưng hiện tại triều đình đã coi trọng, bổn tướng đã đưa thư báo tình huống nơi này lên triều, rất nhanh sẽ có cường giả chân chính chạy tới, tà vật kia khó có thể gây loạn, mọi người yên tâm là được.”

Lão chỉ nói mấy câu đơn giản, trong thanh âm lại lộ ra một loại mị lực đặc thù làm cho người ta tin cậy thật sâu, tiếng trống trong Trọng Quang quân dần dần an tĩnh lại.

Tống Chinh suy đoán, Hách Liên Liệt hẳn là thi triển đạo thuật cấp độ hồn phách nào đó, mới có thể dễ dàng thuyết phục mọi người như vậy.

Nhưng suy cho cùng, vẫn là bởi vì tất cả mọi người tin tưởng đối với triều đình. Tuy nói triều đình đã mục nát, nhưng dù sao cũng là một vương triều, muốn nói một vương triều khổng lồ bó tay với một đoàn Thiên hỏa, ai cũng không tin.

Sử Ất nói: "Binh lính suýt nữa nổi loạn, khẳng định sẽ không dễ dàng giải quyết như vậy, phía sau Xa Kỵ Đại tướng quân hẳn là còn có một bộ thủ đoạn khác.”

Đây không phải là những gì bọn họ muốn quan tâm.

Năm người Tống Chinh trở lại phân xưởng cất rượu, Chu Khấu suy nghĩ một chút, dựng lên một tấm biển ở cửa: Trọng địa quân trấn, không được tới gần!

Sau đó khắc dấu hiệu của Lang Binh doanh trên đó.

Bốn người lắc đầu mà cười, theo gã đi vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK