CHƯƠNG 556: LỜI TỎ TÌNH CỦA VĂN TỊCH
Bước đi dưới chân, ý thức được việc nhích gần cậu ta thêm chút nữa: “Tối nay anh thực sự cùng Văn Tịch đi dạo phố?”
Cô phát hiện, lúc cô ý thức được điều này……
Trong lòng thế mà có chút chua xót!!
Tại sao?!!
Huyền My bị chính cảm giác này doạ sợ!
Cô bắt đầu nghi ngờ bản thân, xem thường bản thân!!
Lẽ nào mình giống Văn Tịch, cũng bắt đầu động lòng với chàng trai trước mặt?
Nhưng Văn Tịch là bạn tốt của mình!! Người mà bạn thân mình đã thích, cô sao có thể động lòng chứ? Sao có thể có chung ý nghĩ như vậy chứ?!!
“Thôi bỏ đi!!”
Đúng lúc Đình Hải định nói chuyện thì bị Huyền My chặn lời, cô cúi thấp đầu, nhẹ giọng nói: “Cho dù quan hệ của anh với Văn Tịch là gì, đều không liên quan đến tôi! Nếu hai người thực sự đến với nhau, thì tôi chúc phúc cho hai người……”
Cô nói xong liền quay người bước ra ngoài phòng tắm, mang theo mình một tầng hơi nước về phòng.
Huyền My ngồi ngây người ở trong phòng, trong đầu toàn là hình ảnh tưởng tượng Đình Hải cùng Văn Tịch đi dạo phố, thậm chí còn nghĩ đến việc Đình Hải và Văn Tịch sau khi đã thành đôi, xuất hiện trước mặt cô…… Huyền My càng nghĩ càng loạn, đập đầu xuống bàn một cái, phiền muộn không biết phải làm thế nào mới được.
Cái gì mà tự nhiên kiếm chuyện, rước rắc rối cho mình, chính là miêu tả hoàn cảnh hiện tại của cô bây giờ!!
……
Điện thoại của Huyền My được sạc pin, mở điện thoại ra, có một tin nhắn hiện ra.Là tin nhắn của Văn Tịch gửi.Nội dung rất đơn giản: Mở máy lên thì gọi cho tớ.
Lúc này Huyền My nào dám không quan tâm, liền gọi ngay cho Văn Tịch.Văn Tịch như đang cầm điện thoại trên tay, rất nhanh đã nghe máy.“Văn Tịch, tớ xin lỗi.”
Vừa mới nghe điện thoại, Huyền My vội vàng xin lỗi Văn Tịch.“Hướng Bách, cậu có thể ra ngoài một lát được không?”
“Bây giờ sao?”
Huyền My nhìn đồng hồ, sắp qua mười giờ tối rồi!
Lúc trước Đình Hải đã nhắc nhở cô, sau mười giờ không được phép đi ra ngoài phòng ngủ.Nhưng nghĩ đến thái độ vừa rồi của cậu ta với cô. Cho dù bây giờ cô có đi ra ngoài, chắc cậu ta cũng không quản đâu nhỉ?
“Đúng thế! Ra luôn đi, tớ có chuyện muốn nói với riêng cậu.”
“Vậy……được!”
Huyền My gật đầu đồng ý: “Cậu ở sân bóng rổ đợi tớ nhé!”
“Ừm.”
Cúp điện thoại, Huyền My nghĩ, vẫn nên gõ cửa phòng Đình Hải đã.Lúc này, Đình Hải đã tắm rửa xong, nghe thấy cô gõ cửa, cũng không lập tức trả lời, Huyền My cũng không đẩy cửa đi vào, chỉ đứng bên ngoài, cách một làn cửa nói chuyện với cậu:“Tôi có chuyện đi ra ngoài một lát, Văn Tịch tìm tôi……”
Cô nói xong liền đi ra ngoài luôn.
Mười phút sau, Huyền My mới tới sân bóng rổ.Nhưng Văn Tịch sớm đã ở đó rồi.
Còn đứng ở gốc cây cổ thụ to, ngẩng đầu nhìn xung quanh.“Đến rồi đến rồi!”
Huyền My chạy bước nhỏ qua đó: “Văn Tịch, tớ xin lỗi, tối qua tớ thực sự không cố ý thất hẹn.”
Huyền My vội vàng xin lỗi Văn Tịch.Lúc nói còn có chút thở gấp.“Không sao.”
Văn Tịch lắc đầu.Dường như chuyện cô để ý, căn bản không phải chuyện này.Cô đứng thẳng người, nhìn Huyền My đang đứng đối diện, biểu tình vô cùng gấp gáp, căng thẳng.“Sao thế?”
Huyền My vừa cười vừa nhìn cô: “Sao lại nhìn tớ căng thẳng thế?”
Cô nói xong, bỗng nhớ đến Đình Hải, tâm trạng lập tức trở nên có chút rối loạn, cười miễn cưỡng: “Không phải là muốn nói với tớ, cậu và Đình Hải đã đến với nhau rồi chứ?”
“Không phải!!”
Văn tịch vội vã phủ nhận, lắc đầu: “Hướng Bách, tớ không còn thích Đình Hải nữa rồi!”
“Hả??”
Huyền My sững sờ, bỗng giật mình: “Mới có mấy ngày mà? Không thích nữa rồi á?! Tại sao chứ?”
Cô cười lớn, huých vào vòng eo nhỏ: “Có phải là nhìn ra điểm xấu của người ta rồi, nghĩ người ta chả ra làm sao, vì thế không thích nữa? Xem ra sức hấp dẫn của Đình Hải cũng chỉ đến thế thôi!”
Nhưng, tại sao tâm trạng cô lại vui vẻ thế này!
Văn Tịch dùng ánh mắt bức thiết, hoài nghi nhìn Huyền My, có chút ngại ngùng nhẹ giọng nói: “Không phải Đình Hải không đủ sức hấp dẫn, mà là tớ…… Tớ thích một chàng trai ưu tú hơn, ấm áp hơn Đình Hải!”
“Hả??”
Huyền My ngạc nhiên đến mức trừng mắt: “Ai thế?!! Không thể nào!! Ở ngôi trường này, còn có người ưu tú hơn Đình Hải á?? Sao tớ chưa gặp nhỉ?! Hơn nữa, không phải ngày nào tớ với cậu cũng dính lấy nhau sao? Xung quanh cậu làm gì có ai ưu tú hơn Đình Hải chứ? Không phải là học sinh trường mình à?”
Văn Tịch nghe Huyền My nói, không nhịn được mà nhếch môi lên cười.Tâm trạng căng thẳng vừa rồi cũng đã biến mất, cô gật đầu: “Là học sinh trường mình đấy!”
“Thế rốt cuộc là ai? Tớ có quen không?”
Nói như thế, Huyền My liền trở nên tò mò.
“Quen.”
Văn Tịch thật thà gật đầu.“……”
Huyền My không dám tin tưởng, trừng mắt nhìn Văn Tịch: “Trường chúng ta làm gì có nam sinh nào ưu tú hơn Đình Hải chứ?”
Văn Tịch chớp chớp đôi mắt xinh đẹp: “Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt……”
“Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt……”
“Ừm!”
“Gần ngay trước mắt?? Gần ngay trước mắt……”
Không……không phải chứ?
Trong lòng Huyền My, bỗng bắt đầu sợ sợ.
Trông thấy Văn Tịch nhìn mình với ánh mắt bức thiết, Huyền My có dự cảm không lành…… Cô chợt muốn…… muốn bỏ chạy……
“Cái…… cái đó, Văn Tịch……”
Huyền My nói chuyện bắt đầu lúng ta lúng túng.
“Hướng Bách, cậu để tớ nói đã, được không?”
Văn Tịch dường như biết được Huyền My muốn nói gì, vội vã nắm tay cô, nhanh chóng mở miệng, chặn lời cô: “Cậu để tớ nói trước đã……”
Huyền My cảm thấy áy náy trong lòng……
Thấy bộ dạng nghiêm chỉnh của Văn Tịch, cô chỉ có thể ấp úng gậy đầu: “Ừm, cậu nói trước đi……”
Trên trán, những tầng tầng mồ hôi lạnh bỗng xuất hiện.“Hướng Bách, tớ thích cậu! Thật đó, mặc dù thời gian chúng ta quen nhau không lâu, mặc dù lúc mới đầu, người tớ thích là Đình Hải, nhưng, sau khi tiếp xúc với cậu trong vài ngày ngắn ngủi, tớ phát hiện ra, cậu là một người vô cùng tốt bụng, nhiệt tình, rất để tâm đến việc của tớ, cậu đem đến người khác cảm giác ấm áp, hơn nữa mỗi ngày đều là những nhiềm vui, sự vui vẻ của cậu đã dần dần truyền cho tớ, mỗi khi ở cùng cậu, tớ cảm thấy thực sự thoải mái, thực sự hạnh phúc, tớ thích cảm giác được ở cùng cậu……”
Văn tịch vừa nói, mặt vừa đỏ lên, đôi tay nhỏ kéo lấy tay Huyền My, rất gấp gáp, rất nóng lòng.
Cô chớp chớp mắt, hỏi Huyền My: “Cậu thì sao? Cậu có muốn ở bên tớ không?”
Huyền My sợ tới mức trán và lòng bàn tay đều là mồ hôi lạnh.Sau một hồi, đứng ngây ở đó, không biết phải làm thế nào, trong đầu trống rỗng, mù mờ, ngỡ ngàng.
Cảnh tượng trước mắt, cô chưa từng dám nghĩ đến.
Cả đời này cô cũng chưa từng nghĩ đến, sẽ có người con gái tỏ tình với cô!!
Mà người con gái ấy, lại là bạn thân nhất của cô……
Thế……Thế cô phải mở lời từ chối thế nào?!!
Nói với cô ấy, bản thân thực ra cũng là con gái?!
Hay là mặc kệ, trực tiếp từ chối luôn?!
Nhưng, trực tiếp từ chối, cô sao có thể nhẫn tâm chứ?!
Văn Tịch trông có vẻ mảnh mai, yếu đuối, rất cần sự bảo vệ của người khác?! Chết tiệt, tại sao không có người con trai nào thực sự khiến Văn Tịch động lòng chứ?!
Huyền My thực sự buồn phiền. thực sự khó xử!!
Ngây ngốc hồi lâu ở đó, không biết phải trả lời thế nào mới ổn.
Nào biết được Văn Tịch bỗng tiến lên phía trước, kiễng chân, hôn lên đôi môi đỏ mỏng, mềm mại của Huyền My…… Sợ hãi?!!
Huyền My giật mình, mắt mở to, kinh hãi nhìn Văn Tịch tiến lại gần, trong vài giây ngắn ngủi quên mất phải tránh đi.
Bỗng nhiên, chỉ cảm thấy phía sau cổ gấp gáp……
Còn chưa đợi cô phản ứng lại, cổ đã bị một lực mạnh kéo
về phía sau.
“Ai thế?!!”
Huyền My quay đầu về sau nhìn.Trong giây lát, sững sờ: “Đình Hải?!!”
Văn Tịch cũng chết sững ở đó nhìn Đình Hải đột nhiên xuất hiện.Người có da mặt mỏng như cô, lúc ấy lại càng thêm đỏ.
“Hai người đang làm gì thế?”
Đình Hải mặt thâm trầm, chất vấn Huyền My.Thái độ lạnh nhạt, rất tệ.Huyền My thoát ra khỏi cánh tay của Đình Hải: “Anh sao thế?”
Tên quỷ này đang chê bây giờ chưa đủ loạn hay sao?
“Cậu vừa rồi…… đang hôn?? Hôn cô ấy?!!”
Đình Hải dùng ánh mắt kì dị nhìn Huyền My, lại dùng tay chỉ chỉ Văn Tịch đang đứng đối diện.Trên gương mặt lạnh lùng nghiêm nghị ấy, xuất hiện vài vạch đen, lại còn có cả chút tức giận.Huyền My nhanh chóng nắm lấy bàn tay đang chỉ Văn Tịch của Đình Hải, mắng: “Anh đừng có khiến mọi chuyện thêm loạn nữa! Vừa rồi anh nhìn lầm rồi, anh mau đi đi! Tôi còn lời muốn nói với Văn Tịch!”
Tên quỷ này, xuất hiện lúc nào thì không xuất hiện, đúng lúc này lại ló mặt ra!!
Đình Hải căn bản không quan tâm lời nói của Huyền My, một tay kéo cô, quay người bỏ đi.“Đình Hải!!”
Huyền My gấp gáp, cô còn kịp nói rõ ràng với Văn Tịch mà!
“Học trưởng Đình Hải……”
Văn Tịch vội vàng đuổi theo: “Hướng Bách còn có lời muốn nói……”
“Cô tên là Văn Tịch đúng không?!”
Chợt, Đình Hải dừng bước.
Ánh mắt thờ ơ dừng lại trên người Văn Tịch.Văn Tịch gật đầu: “Đúng thế.”
“Cậu thích cô ấy?”
Đình Hải chỉ vào Huyền My đang đứng bên cạnh mình, hỏi cô.Văn Tịch nhìn Huyền My, mặt lại xuất hiện những vầng đỏ.Không trả lời, mà cũng bỏ qua, không cho trả lời.“Từ bỏ đi, cô ấy không thích cậu đâu!”
Đình Hải nói một cách trực tiếp.Trên mặt Văn Tịch lúc ấy hiện lên vài phần tổn thương, gấp rút nhìn về phía Huyền My, tràn đầy hy vọng rằng cô ấy sẽ cho mình một đáp án khác.
Huyền My véo trộm lưng Đình Hải một cái để trả thù.
Từ phía lưng Đình Hải, cô thò đầu ra, cười với Văn Tịch một cái: “Văn Tịch, thực ra tớ…… không phải tớ không thích cậu, tớ rất thích cậu đấy, chỉ là cái thích ấy……”
Huyền My đành xua xua tay: “Cậu biết không? Chính là kiểu thích giữa bạn bè với nhau.”
“Vì sao?”
Vành mắt Văn Tịch đỏ lên: “Hướng Bách, cậu nghĩ là tớ không tốt, có phải không?”
“Không……Không, không phải!”
Huyền My rất không muốn thấy Văn Tịch khóc, một khi cô khóc, trái tim bé nhỏ ấy của Huyền My cũng vỡ vụn theo.
“Vì sao cậu lại không thích tớ chứ?”
Văn Tịch nói, hai hàng nước mắt uỷ khuất cứ thế lăn dài xuống.Giọt nước mắt ấy, thực sự khiến Huyền My vô cùng gấp gáp, lúc này mới đẩy Đình Hải ra đi an ủi Văn Tịch, chỉ thấy thắt lưng gấp gáp…… trong nháy mắt, hàm dưới bị bàn tay nhấc lên cao……
Còn chưa đợi cô hiểu tình hình, đôi môi đỏ mọng liền bị đôi môi mát lạnh khác…… hôn!!
“Đùng……”
Một tiếng “nổ” mạnh……
Cùng lúc ấy, trong đầu của Huyền My và Văn Tịch bỗng có tiếng “nổ”, sau đó là một hồi “ong ong”.Ba người, người trầm tĩnh nhất, đương nhiên người gây chuyện vẫn là……Đình Hải!!
Tất cả, đều do cậu ta, dường như là sự phát sinh tự nhiên.
Cánh tay ôm chặt eo nhỏ của Huyền My, tay đem gương mặt nhỏ của cô nâng lên cao, tuỳ ý hôn thêm một lần nữa, hôn sâu…… Lúc Huyền My vẫn còn ngây ngốc, Đình Hải đã từ từ rời môi cô.Nắm tay, rồi kéo cô rời đi.