Mục lục
Thập Niên 90: Tổ Đối Chiếu Trong Văn Niên Đại Lựa Chọn Nằm Thắng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôn Chỉ Văn nói là làm, nói đến là đi đón anh liền thật sự lái xe đi tới dưới công ty của Vu Hoài Ngạn.

Giờ phút này đã là tháng 11, không khí lạnh ùa về, độ ấm trở nên rất thấp, Ôn Chỉ Văn lười đi xuống xe lăn lộn, thế là cô liền dứt khoát ngồi ở trong xe gọi điện thoại cho Vu Hoài Ngạn để bảo anh đi xuống dưới.

Gần đầy thời tiết luôn không được đẹp, mấy ngày đều là trời đây mây.

Mới 5 giờ chiều mà trời đã sẩm tối.

Nhưng tâm tình của Ôn Chỉ Văn không hề bị ảnh hưởng chút nào mà ngược lại còn rất tốt.

Ngồi ở trong xe không chờ bao lâu đã thấy Vu Hoài Ngạn kéo ra cửa xe của ghế điều khiển phụ ngồi vào.

Anh mặc một bộ áo khoác màu đen, lúc đóng cửa xe còn mang theo một luồng không khí lạnh.

Ôn Chỉ Văn nhịn không được run lập cập.

"Sao em lại đột nhiên muốn ra ngoài ăn cơm?” Vu Hoài Ngạn nói.

Ôn Chỉ Văn đắc ý mà rút ra một phong thư cất tiền, khoe khoang vài cái ở trước mặt anh: "Đây là số tiền kiếm được từ việc em đầu tư vào tiệm uốn tóc!"

Vu Hoài Ngạn có chút ngoài ý muốn.

Anh cho rằng cô chỉ đang chơi đùa mà thôi, không nghĩ tới thật sự kiếm được tiền.

"Cho nên hôm nay anh muốn ăn cái gì, em sẽ mời khách!" Giọng nói của Ôn Chỉ Văn đầy hào khí.

Vu Hoài Ngạn cũng bị nụ cười của cô làm cảm nhiễm: "Em cứ tự quyết định đi".

Nếu Vu Hoài Ngạn để cô quyết định, vậy thì Ôn Chỉ Văn cũng không ngượng ngùng, trực tiếp chọn một nhà hàng mà cô cảm thấy cũng không tệ lắm, lập tức khởi động xe phóng đi.

Cửa công ty.

Mấy người Hoàng Minh Đức di ra, liền vừa vặn nhìn thấy một màn Vu Hoài Ngạn ngồi vào trong xe.

"Hôm nay anh Ngạn tan tâm rất sớm” Hoàng Minh Đức thuận miệng nói một câu, không quá để ý.

Người bên cạnh tán đồng một câu, sau đó hai người lại nói đến chuyện khác.

Thẳng đến khi Bành Khải cũng đi ra khỏi công ty, chào hỏi hai người bọn họ.

Hoàng Minh Đức sửng sốt, giống như gặp quỷ mà hỏi: "Không phải cậu rời đi rồi sao?"

Bành Khải cũng sửng sốt: "Tôi đã rời đi đâu?"

"Vậy thì vừa rồi anh Ngạn ngồi xe của ai?"

"A, cái này hả, là của bà chủ". Bành Khải khai bình tĩnh mà nói.

Làm trợ lý của Vu Hoài Ngạn nên đương nhiên Bành Khải biết được nhiều thứ hơn những người khác.

Quả nhiên, hai người Hoàng Minh Đức kinh hãi, đầy mặt đều là không thể tin tưởng: "Cái gì?"

Bà chủ?!

Vậy thì chẳng phải là vợ của anh Ngạn, chị dâu của bọn họ?

Lúc Vu Hoài Ngạn kết hôn, mấy người bọn họ đều đi tham gia hôn lễ, cũng đã gặp qua Ôn Chỉ Văn một lần.

Chị dâu đúng là rất xinh đẹp, nhưng nói như thế nào nhỉ, không để lại ấn tượng gì quá đặc biệt cho người khác, giống như là không có linh hồn vậy.

Hơn nữa lúc ấy anh Ngạn hình như cũng không thể hiện ra sự mong chờ quá nhiều đối với cuộc hôn nhân này. Buổi tối trước ngày kết hôn còn đang vội vàng làm việc, dẫn tới bọn họ đều có chút hoảng hốt, hoài nghi có phải thật Sự ngày mai anh Ngạn sẽ kết hôn không?

Tới khi kết hôn xong cũng vậy.

Ngày đầu tiên sau khi kết hôn liền tới đi làm, hơn nữa còn đi công tác xa nữa chứ.

Bọn họ đều ngầm suy đoán cuộc hôn nhân của anh Ngạn không hạnh phúc, không hài lòng với người vợ mới. Hơn nữa sợ chọc trúng chuyện thương tâm của anh Ngạn nên đều ăn ý mà không nhắc tới việc này ở trước mặt anh Ngạn...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK