Anh không thường chú ý chuyện trong nhà người khác, nhưng cũng đã nghe qua Tiết Kỳ cưới được một người vợ tốt, gia đình cực kỳ hòa thuận mỹ mãn.
Không nghĩ tới hiện tại Tiết Kỳ lại bởi vì vấn đề trong nhà mà ngồi một mình ở đây uống rượu giải sầu?
Nếu như là chuyện làm ăn thì có lẽ Vu Hoài Ngạn còn có thể đưa ra chút kiến nghị.
Nhưng đây là chuyện trong nhà thì Vu Hoài Ngạn tự cảm thấy mình không giúp được gì.
Nhưng Tiết Kỳ đã mở ra câu chuyện, liền lôi kéo Vu Hoài Ngạn bắt đầu nói.
Theo như lời Tiết Kỳ thì gần đây hai người Thang Linh Na và mẹ Tiết không hiểu sao lại bắt đầu xuất hiện mâu thuẫn giữa mẹ chồng nàng dâu.
Nguyên nhân gây ra là Thang Linh Na không màng Tiết mẫu phản đối, kiên trì muốn thuê một người bảo mẫu để hỗ trợ chăm sóc mấy đứa trẻ. Mẹ Tiết rất phản đối chuyện này, hai người bởi vì chuyện thuê bảo mẫu mà đã cãi nhau mấy lần.
Hơn nữa bởi vì việc thuê bảo mẫu mà quan hệ mẹ chồng nàng dâu nhanh chóng chuyển biến xấu, dù chỉ là việc nhỏ nhặt cũng có thể cãi nhau.
Đại chiến giữa mẹ chồng nàng dâu, Tiết Kỳ liền thành cá trong chậu bị tai vạ.
Hai người đều muốn Tiết Kỳ đứng về phía mình, Tiết Kỳ kẹp ở giữa mẹ và vợ liền rất khó xử, chỉ có thể đi ra ngoài uống rượu giải sầu.
Vu Hoài Ngạn nghe đến không hiểu ra sao, cũng không hiểu được vì sao hai người đó lại cãi nhau vì chuyện thuê bảo mẫu.
Nhà bọn họ cũng có bảo mẫu mà, không phải chuyện này rất là tiện sao?
Vu Hoài Ngạn nhớ tới lần trước Ôn Chỉ Văn đột nhiên treo điện thoại của anh, sau khi anh gọi lại mới biết được thì ra là cô ấy nhìn thấy con trai cả của Tiết gia chạy ra đường cái, nhất thời tình thế cấp bách nên cô liền chạy tới để ôm lấy thằng bé.
Nhìn như vậy thì đúng là cần thuê thêm một người bảo mẫu để chăm sóc ba đứa trẻ nhà Tiết gia. Vu Hoài Ngạn không hiểu, Tiết Kỳ cũng không hiểu.
Hắn lôi kéo Vu Hoài Ngạn oán giận: "Hiện tại anh rất sợ về đến nhà, vừa đến nhà là đã phải nghe hai người bọn họ cãi nhau”.
"Trước kia mẹ anh cũng đâu có như vậy! Mấy năm trước không phải ở chung với Linh Na rất tốt sao?"
"Cả Linh Na cũng vậy, đoạn thời gian vừa mới kết hôn dịu dàng săn sóc tới thế nào? Sao hiện tại lại thay đổi như vậy?"
"Mỗi ngày anh ở bên ngoài đều cực kỳ bận bịu, về đến nhà còn không được sống yên ổn, hai người bọn họ đều không thông cảm cho anh một chút nào!"
"Phụ nữ thật mẹ nó quá khó hiểu! Dù là độ tuổi nào cũng vậy!"
Vu Hoài Ngạn: ”..."
Vu Hoài Ngạn bị bắt nghe xong một đống việc nhà của Tiết gia, nhưng nhìn vẻ mặt Tiết Kỳ buồn khổ, anh thật sự không đưa được ra kiến nghị tốt nào cả.
Dù sao thì anh cũng chưa từng trải qua những việc này.
Trâm mặc một lát, Vu Hoài Ngạn cảm thấy vẫn cần nói gì đó, vì thế anh an ủi một câu: "Anh làm đàn ông thì phải thông cảm nhiều hon.
Lời này nói còn không bằng không nói, Tiết Kỳ trừng một đôi mắt cá chết nhìn về phía anh.
Vu Hoài Ngạn sờ cái mũi của mình.
Vu Hoài Ngạn không khuyên lại được, Tiết Kỳ trực tiếp uống đến bất tỉnh nhân sự.
Lúc đưa anh họ say khướt về tới nhà thì thời gian đã là đêm khuya, tất cả mọi nhà đều đã tắt điện.
Tiết gia vẫn còn giữ một chiếc đèn.
Lúc anh đỡ Tiết Kỳ đi tới gõ cửa, người đi tới mở cửa chính là Thang Linh Na.
Thang Linh Na nhìn thấy Vu Hoài Ngạn thì có chút kinh ngạc, nhưng lập tức sự chú ý lại phóng tới trên người Tiết Kỳ say tới bất tỉnh nhân sự, trên mặt có sự lo lắng.
Vu Hoài Ngạn nhìn thấy một màn này, cảm thấy Tiết Kỳ có chút để tâm vào chuyện vụn vặt, rõ ràng Thang Linh Na vẫn rất quan tâm hắn.