Mục lục
Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi - Chương 105: Chương 94.3








Thích Phong cúi người một tay xách Tiểu Lý Cẩu giống như đang ngốc trệ lên, để hắn đối mặt với Nhạc Sở Nhân, tạo điều kiện cho nàng tra hỏi thoải mái.





Vỗ tay mấy cái trước mặt Tiểu Lý Cẩu, hắn ngẩng đầu nhìn Nhạc Sở Nhân, nhìn chằm chằm, động tác cũng có chút chậm lụt.





“Nói, là ai dạy ngươi nói Tam Vương là người chính trực trung quân ái quốc?” Âm điệu không cao, nhưng cũng xuyên thấu màng nhĩ.





Tiểu Lý Cẩu hơi chậm lụt khẽ run rẩy, sau đó nhỏ giọng trả lời: “Là Liễu trang Trần lão đại, hắn cho ta một xâu tiền, muốn ta ở trong thôn tuyên dương Tam Vương.”





Nhíu mày, Nhạc Sở Nhân cùng Thích Phong liếc nhau một cái, sau đó tiếp tục hỏi: "Những người gây chuyện ở thôn khác cũng do Tam Vương phái người triệu tập lại?”





“Chuyện này….chuyện này ta không biết.” Rất lo sợ nên Tiểu Lý Cẩu chậm nửa nhịp, chân cũng bắt đầu run rẩy.





“Chuyện đó Trần lão đại không nói sao, nếu ngươi có thể triệu tập bao nhiêu người thì sẽ cho ngươi thù lao tương ứng sao?” Vòng hai cánh tay trước ngực, dường như Tiểu Lý Cẩu cũng không biết nhiều.





Tiểu Lý Cẩu lắc đầu giống như cái trống bỏi: “Không có không có, hắn cho ta một xâu tiền, ta mua rượu uống rồi.”





Đảo mắt một vòng, Nhạc Sở Nhân giơ tay vỗ lên ót hắn một cái, trong nháy mắt Tiểu Lý Cẩu ngất đi.





“Thả hắn đi, sau hai canh giờ hắn tỉnh lại sẽ quên hết chuyện vừa rồi.” Dứt lời, Thích Phong buông lỏng tay ra, Tiểu Lý Cẩu giống như chó chết trượt xuống nằm trên mặt đất, không nhúc nhích.





“Vương phi, làm gì tiếp theo đây?” Có người thầm cổ động, Thích Phong cảm thấy Tam Vương là người đứng sau màn này.





“Ngươi đi Liễu trang tìm Trần lão đại, uy hiếp dụ dỗ gì cũng được, khiến cho hắn nói thật. Trương thư sinh đã vào bên trong quân Thanh Mạc, hôm nay ngươi cố gắng vào thành đưa tiền cho hắn. Phái hắn đi Lân Châu, cố gắng hết sức tuyên dương Ngũ Ca. Ngọc Lâm lão hòa thượng đã từng đoán mệnh cho Ngũ Ca, hắn trời sanh long cốt, số mệnh làm Hoàng đế.” Lo lắng nhất là dân chúng sẽ tin vào lời bịa đặt của bọn họ cho nên hắn không tiếc lấy Ngọc Lâm lão hòa thượng ra dụ dỗ.





Thích Phong gật đầu một cái: “Nếu Vương Phi không còn phân phó nào khác,

Đọc nhanh tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK