Mục lục
Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi - Chương 185: Chương 120.3








Nhạc Sở Nhân nhíu mày, nháy mắt mấy cái: “Sao vậy?”





Tầm mắt Phong Duyên Thương nhìn Nhạc Sở Nhân rồi đảo qua Diêm Cận vẫn đang hôn mê trên giường, sau đó hỏi: “Sở Sở?”





Vừa nghe thấy từ này, Nhạc Sở Nhân liền hiểu rồi, nàng lắc đầu nói: “Chàng không nên so đo như vậy chứ, hắn sốt đến nóng đầu mà thôi.”





Từ từ gật đầu biểu thị mình đã hiểu, chỉ là vẻ mặt kia của hắn là như thế nào?





“Chàng đừng có mà đoán mò, lòng ta vẫn vững như bàn thạch, cõi đời này ta chỉ nhận định một mình chàng.” Nàng nhanh chóng nói lời ngọt ngào với hắn, nam nhân này rất nhỏ mọn.





Phong Duyên Thương cười cười, lắc đầu một cái: “Ta biết mà.” Tâm nàng vững như bàn thạch, hắn biết, nhưng riêng điều đó hình như vẫn không ngăn trở được việc nam nhân khác ái mộ nàng. Cũng đúng, nàng mê người như vậy, chỉ cần là người có mắt đều yêu mến nàng.





“Lại nói phẩm tính Diêm Cận đoan chính, hắn tuyệt đối không phải loại người như vậy. Ngũ ca vẫn kêu ta là Sở Sở đấy thôi, đây chỉ là tình huynh muội, tình bằng hữu.”Đến gần hắn, Nhạc Sở Nhân giang tay ôm cổ hắn, chân thành giải thích cho hắn hiểu. Nàng tin tưởng Diêm Cận không phải loại người như vậy, bởi vì nàng tin tưởng nhân phẩm của hắn, còn tin tưởng hơn cả chính bản thân mình.





Đưa tay ôm eo nàng, Phong Duyên Thương ngẩng đầu nhìn nàng, mỉm cười, bày tỏ bản thân hắn rất tin tưởng điều này. Nhìn mắt nàng, hắn biết nàng nói thật, nàng chưa từng có ý nghĩ nào khác.





“Ta hiểu mà. Ta tin nàng, ta cũng tin Diêm Tướng quân.” Nhạc Sở Nhân nặng nề gật đầu, chỉ cần hắn không nghi ngờ, nàng liền an tâm. Nếu không khi chăm sóc Diêm Cận, nội tâm nàng liền sinh ra cảm giác khó chịu, nàng không muốn làm Phong Duyên Thương không vui.





Trời dần tối, cuối cùng Diêm Cận cũng đã hạ sốt, mặc dù vẫn còn nóng nhưng đỡ hơn buổi trưa nhiều lắm.





Phong Duyên Tinh lại bưng bát thuốc hắn vừa sắc đi vào, Nhạc Sở Nhân vẫn là người đút thuốc cho Diêm Cận, sau nửa canh giờ, nàng lại đút cho hắn một ít cháo loãng.





“Thất tẩu, tẩu đi dùng bữa đi, đệ ở đây trông Diêm Tướng quân.” Phong Duyên Tinh bưng mâm thức ăn đi vào, trên người hắn còn tỏa ra khí lạnh.





“Đệ ăn chưa?” Hai ngày hôm nay, Phong Duyên Tinh bận rộn cũng giống nàng nhưng trông hắn lại rất có tinh thần.





“Đệ ăn rồi. Thất tẩu mau ăn đi, để lạnh không tốt đâu.” Hắn rất

Đọc nhanh tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK