Mục lục
Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi - Chương 224: Không Cam Lòng; Giúp Đỡ?








< id="divcontent">Khuôn mặt người chết dần lâm vào trầm tư: “Chín năm? Rốt cuộc hắn đã đi đâu?”





“Vậy lần cuối cùng ngươi thấy hắn là vào khi nào?” Nhìn biểu tình kiacủa lão không giống như hận, giọng điệu nghe qua cũng thực bình thản.





“Năm năm trước.” Lão nhìn về khoảng không, dường như đang lâm vào tự hỏi, đồng thời cũng trả lời vấn đề của Nhạc Sở Nhân.





“Thật vậy sao? Rõ ràng là hắn mất tích mà, ngươi bắt ta để bức hắn xuấthiện sao? Ta nói lại cho ngươi rõ, ta cái gì cũng không biết, ngay cả bộ dáng của hắn ta cũng không nhớ nổi.” Lão càng nói lại càng cảm thấy lão không có bất kỳ thù hận gì với vị Tổ sư gia kia của nàng.





Nhạc Sở Nhân vừa nói dứt lời, lão liền nhìn chằm chằm nàng.





Nhạc Sở Nhân sửng sốt, chẳng lẽ nàng nói sai cái gì sao?





Bùi Tập Dạ vẫn luôn nhìn chăm chú hai người họ, nhìn Nhạc Sở Nhân ngâyngười, hắn lập tức mở miệng: “ Nàng đã từng gặp Thiên Tổ Thánh, vậy nàng có biết Nguyên Cổ tráp hay không?”





“Sư phụ ngươi ngày đêm mơ ước, ngươi cũng không tính buông tha sao?Không hổ là sư đồ.” Thanh âm trung tính nghe qua có vẻ thản nhiên, thếnhưng lại có chút gì đó rất châm chọc.





Nguyên Cổ tráp? Đôi lông mày Nhạc Sở Nhân giật giật, đây chính là bảnthảo của Tổ sư gia nàng. Tuy đã bị tổn hại mất một phần khó có thể phụcchế, thế nhưng nội dung của bản thảo đó thực kinh sợ.





“Tinh túy của Thánh giáo tất nhiên không thể bị mai một.” Giọng điệu Bùi Tập Dạ hết sức thoải mái nói tiếp, thanh âm của hắn nghe có vẻ hao haogiống cái vị xương khô kia.





Lão chỉ hừ một tiếng,

Đọc nhanh tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK