Mục lục
Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi - Chương 163: Chương 113.2








Tại phủ thừa tướng





Từ lúc sáng, Mộc Nhi thức dậy được người hầu giúp rửa mặt thay y phục, do cô đã lâu luôn tự mình chuẩn bị nên co chút cảm thấy không quen, chuẩn bị xong mọi thử cô quyết định đi tiền sảnh thỉnh an phụ mẫu, mặc dù mọi người nói thân thể cô vừa khỏi bệnh không cần phải đi nhưng cô vẫn muốn đi, vì cảm thấy việc được ăn sáng cùng gia đình có đầy đủ các thành viên là một điều rất tuyệt vời.





Đến tiền sảnh, tại gian phòng chuyên dùng để gia đình dùng bữa và tiếp khách, một bàn ăn được bày tại đó mọi người đang ngồi cùng nhau nói chuyện gì đó xem ra không khí rất vui vẻ, dần mọi người nhìn thấy Mộc Nhi từ từ tiến lại trên mặt mọi người đều ngạc nhiên xen lẫn vui mừng vì từ trước giờ cô chưa bao giờ ăn cơm cùng gia đình, qua bạo bệnh lần này lại đem về cho họ một Nhị tiểu thư khoẻ mạnh rồi.





“Nữ nhi thỉnh an phụ thân, mẫu thân, hại vị ca ca , tỷ tỷ ...” cô nói nhỏ nhẹ, môi cười tươi tắn, đôi mắt long lanh thể hiện sự linh hoạt, một nét mặt mà người trong nhà chưa từng được thấy.





“Không phải nói con không cần mệt nhọc ra đây sao, con bé này thật là, thôi nhanh vào đây ngồi đi, đừng thêm nữa kẻo lại mệt đấy” mẫu thân của cô từ tốn nói, trong giọng nói chứa đựng tình yêu thương với cô.





Phụ thân thì chỉ nhìn cô mỉm cười, ý chỉ cô ngồi vào bàn, nô tỳ nhanh chóng chuẩn bị chổ ngồi cùng bát đũa cho cô.





Mọi người cùng nhau dùng bữa xong, thì cũng nhau ăn điểm tâm sáng, trong lúc ăn điểm tâm mọi người cùng nói cho nhau nghe về những hoạt động trong ngày, dự định làm ăn của mình, cũng như những chuyện vặc vãnh gặp phải.





“Nhị muội này, từ trước giờ ta ít khi nhìn thấy muội, giờ xem ra muội muội này của ta cũng là một tuyệt sắc giai nhân, ca ca ta đây phải một mực bảo vệ muội mới được không khéo lũ rùi nhặn lại bám không buông” Nhị ca của cô vừa cười vừa nói.





“Con sao lại nói như vậy, nhị muội con năm nay đã 14 tuổi năm sau là làm lễ trưởng thành rồi, có ca ca nào lại giữ khư khư muội muội không cho gã như con, bổn phận của con là nhìn xem trong đám bằng hữu có ai tốt thì mai mối cho nó đi” Uông mẫu không đồng ý với lời của nhị thiếu gia lên tiếng cằng nhằng một phen.





Vị thiếu gia nào đó bị mẫu thân cằng nhằng thì mặt đen như đít nồi, nhưng trong lòng vẫn quyết tâm phải bảo vệ muội muội đến cùng, ai bảo hắn có muội muội xinh chứ.





Mộc Nhi nghe đến đây chỉ cười khổ không nói, cô vừa đến đây thôi nha, còn chưa muốn phải gả đi sớm như vậy đâu.





Giờ ăn sáng qua đi cô cùng Uông mẫu và đại tỷ đi ra phố mua thêm ít vải vóc, đồ dùng phụ nữ, vì sắp đến lễ thành thân của tỷ tỷ, ra phố cô hết nhìn đông rồi đến nhìn tây, khung cảnh đường phố quả thật rất đẹp, gian hàng bày bán khắp nơi, nào là trái cây tươi ngon, món thịt nướng thơm lừng, túi thơm, khăn tay, tất cả những thứ này đều hấp dẫn cô nhìn không chớp mắt.





Uông mẫu biết cô lần đầu ra phố nên cũng không ngăn cô nhìn ngấm, cố tình đi chậm, dắt cô đến những nơi bà thường hay đến, nhìn thấy vẻ mặt tươi cười của nữ nhi khiến bà hạnh phúc không thôi.





Tuy cô chỉ muốn ngắm thôi, nhưng Uông mẫu và Đại tỷ cô vẫn một mực mua cho cô hàng tá thứ nào là khăn tay, túi thơm, trâm cài, vòng tay đều là những hàng đẹp, nên cô đành vui vẻ nhận, về đến phòng cô nằm ra giường thở vì mệt cộng thêm nóng nên mặt cô đỏ lên, đúng là cổ đại không có quạt máy đúng là quá nóng.





Thời gian trôi nhanh cũng đến ngày thành hôn của tỷ tỷ cô, cô cùng mẫu thân ở trong phòng chuẩn bị cho tỷ tỷ, nhưng tâm lý của cô gái xuất giá và của mẫu thân xa con gái làm sao nén được thế là ba mẫu tử cùng nhau khóc một lúc mới bắt đầu chuẩn bị, trang điểm, chải tóc, thay y phục hỷ cho tỷ tỷ cô.





“Không có ta muội nhớ chăm sóc tốt cho phụ thân và mẫu thân đó, nhớ là khi nào rãnh thì sang phủ bên kia thăm ta, ta rất nhớ muội.” tỷ tỷ cô nghẹn ngào nói cô chỉ biết nắm chặt tay tỷ ra sức gật đầu vì ngày tháng ở chung cô cũng nãy sinh tình cảm với tỷ tỷ này.





“Nhà trai đã tới rồi, mời tân nương ra kiệu” tiếng thông báo của bà mai, phủ khăn xuống cho tỷ tỷ cùng đưa tỷ ra kiệu hoa, vì được phụ mẫu cho phép nên cô cũng cùng theo về bên đó dự tiệc với tỷ mình.





Phủ thừa tướng với phủ thượng thư cũng không xa mấy chỉ cách nhau ba con đường đi nữa canh giờ là đến nơi, vào trong phủ hành lễ xong tỷ tỷ cô được đưa vào tân phòng cô cũng theo vào.





Dự lễ cưới hôm nay gồm nhiều nhân vật quan trọng, trong đó có cả các hoàng tử vì họ cũng có giao tình với con trai của thương thư, khi cô đi sau tỷ tỷ thì ánh mắt của một người đã nhìn về phía cô một lúc thật lâu.





Đọc nhanh tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK