Mục lục
Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bệnh Vương Tuyệt Sủng Độc Phi - Chương 144: Chương 107








Trung Đô Bắc Cương không giống với tưởng tượng của Nhạc Sở Nhân là một thành thị khắp nơi đều nhiệt tình cởi mở, thân hình vạm vỡ mà ngược lại, có một loại dịu dàng nhu mì.





Dân chúng Trung Đô cũng không phải đều là kẻ lộ ra cơ bắp cánh tay rắn chắc, cũng có rất nhiều người mặc trường sam, mặc dù thân thể rắn chắc giống nhau, ít đi khí chất văn nhã như người Đại Yến, nhưng nhìn cũng vô cùng thuận mắt.





Ngồi trên một chiếc ghế dài trong một quán trà nhỏ trên lầu hai nằm trên con phố chính ở Trung Đô, một cánh cửa sổ nửa mở như ẩn như hiện lộ ra một gương mặt đang nhìn chăm chú vào kẻ đến người đi trên đường.





Không sai, người này chính là Nhạc Sở Nhân.





Thời gian hai ngày, nàng cùng Bùi Tập Dạ tới Trung Đô, đây là Đô thành của Bắc Cương, hoàng cung ở ngay tại nơi này, có thể nhìn thấy thấp thoáng hoàng cung ở quán trà này.





Tiến vào Trung Đô, Bùi Tập Dạ không đưa nàng vào cung, mà là đi thẳng tới quán trà này, điều này cũng khiến cho Nhạc Sở Nhân hoài nghi, hắn không phải là Bắc Vương, hoàng cung của mình mà cũng không dám vào?





Nhưng mà Bùi Tập Dạ tự nhiên tự tại vô cùng, dựa người trên giường êm, đôi chân thon dài gác lên cái bàn nhỏ bên cạnh giường, càng làm nổi bật dáng vẻ cao lớn của hắn.





Nhạc Sở Nhân ngồi bên cạnh cửa sổ nhìn ra bên ngoài, cảnh sắc khong kém gì Hoàng Thành của Đại Yến, phồn vinh vô cùng. Hơn nữa giáo đồ Vu giáo có rất nhiều, mỗi lần hô hấp đều có thể ngửi được mùi vị đó.





Ngồi bên cạnh cửa sổ nhìn hồi lâu, Nhạc Sở Nhân thở dài, cũng không biết hiện tại Phong Duyên Thương đến đâu rồi? Có gặp được đám người mặc đồ trắng kia không?





“Đừng than thở nữa, đợi đến khi mặt trời xuống núi, Bản thiếu lập tức dẫn ngươi vào cung.” Âm thanh của Bùi Tập Dạ truyền đến từ phía sau, ngữ điệu lười biếng, giọng nói hơi khàn khàn, giống như vừa tỉnh ngủ.





Nhạc Sở Nhân khẽ nhíu mày, chợt quay đầu lại nhìn hắn, ánh mắt như đao: “Bùi Tập Dạ, ngươi phải nói thật, có phải ngươi bị đuổi ra ngoài hay không? Hay là, chuyện ngươi là Bắc Vương chính là một âm mưu?”





Bùi Tập Dạ cười đến lúm đồng tiền nhàn nhạt, tròng mắt tinh sảo như trăng rằm nhìn nàng: “Trong mắt ngươi, Bản thiếu là người không làm được chuyện sao?”





“Vậy vì sao lúc này ngươi không dám quang minh chính đại vào cung? Đó là nhà của ngươi, muốn về nhà mà còn phải đợi đến tối?” Dáng dấp thì không phải là dáng vẻ của người quang minh chính đại.





Bùi Tập Dạ cười to, sự ngạo nghễ ẩn hiện giữa hai hàng chân mày, sau đó nhìn Nhạc Sở Nhân khẽ lắc đầu: “Bản thiếu ra khỏi cung không quang minh chính đại, làm sao có thể quang minh chính đại mà trở về? Ngươi cho rằng làm hoàng đế dễ lắm sao, muốn làm gì thì làm? Quá ngây thơ rồi.”





“Ngươi lén chạy ra ngoài? Người trong cung không phát hiện ra ngươi không có ở đó?” Nhạc Sở Nhân hếch đuôi mày lên, hình như cái nghề nào cũng phiền toái. Người đứng đầu một nước cũng có bất đắc dĩ.





“Bản thiếu cưng chiều Ái Cơ mấy ngày liên tiếp không lên triều đó là chuyện bình thường, sẽ không có ai phát hiện.” Hắn xem như không có chuyện gì mà cười đùa, thật sự giống như một kẻ phong lưu.





Nhạc Sở Nhân coi thường khẽ quát một tiếng, nghiêng đầu sang chỗ khác tiếp tục xem cảnh sắc của con phố dài.





“Nói chuyện đi, tại sao lại không nói nữa?” Nhìn chằm chằm cái ót của Nhạc Sở Nhân, Bùi Tập Dạ mở miệng, cứ ngồi như vậy không nói một câu chờ cho trời tối, không phải rất nhàm chán sao?





“Bùi Tiền Hàng, giang sơn này thật sự do ngươi cai trị sao?” Một hồi lâu sau, Nhạc Sở Nhân lên tiếng, mặc dù không quay đầu nhìn hắn, thế nhưng hắn nghe rất rõ lời nói của nàng.





Con ngươi Bùi Tập Dạ u ám, sau đó cười lên, lúm đồng tiền nhàn nhạt khả ái: “Đương nhiên, ngươi cho rằng Bản thiếu dễ dàng bị người khác khống chế?”





Nhạc Sở Nhân khẽ lắc đầu: “Lời của ngươi không phân biệt được đâu thật đâu là

Đọc nhanh tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK