Nhìn thấy bộ dáng trịnh trọng của Tề Nhạc thì Tề Oánh Oánh cũng khẩn trương lên.
- Trân quý như vậy à! Anh à, anh yên tâm đi. Em nhất định sẽ mang nó theo bên người. Ồ, hình như phía trong có nó có khí lưu đây. Cảm giác thật thoải mái.
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Về sau em sẽ cảm nhận được nhiều chỗ tốt của nó hơn nữa đấy. Nếu em đã chọn hỏa thì trước hết anh phải truyền cho em phương pháp tu luyện. Em nên dựa vào phương pháp này mà tiến hành, thời điểm anh trở về sẽ tiến hành kiểm tra thành quả của em.
Oánh Oánh cười hì hì, nói:
- Được rồi. Đã tới nơi chúng ta vào đi.
Tiến vào cao ốc Kim Cốc thì nhân viên lễ tân chủ động chào đón, nhìn Tề Nhạc cung kính nói:
- Phó tổng giám đốc, chủ tịch nói sau khi ngài trở về thì đi vào gặp ngài ấy.
Tề Nhạc biết rõ cha đã biết được tin tức mình đã trở về, đáp ứng một tiếng mang theo Tề Oánh Oánh cùng đi lên tầng cao nhất của cao ốc.
Ứng Tiểu Điệp vừa lúc cũng ở trong văn phòng của Tề Thiên Lỗi nhìn thấy hai con của mình đi vào thì vui vẻ ra mặt.
- Nhạc nhi, mẹ nghe nhân viên nói hôm nay con tới rồi sao lại đi?
Tề Oánh Oánh le lưỡi, thẳng thắn nói:
- Là con kéo anh đi ra ngoài. Con muốn anh dẫn con đi dạo, xế chiều hôm nay có mở họp phụ huynh và cha mẹ bận như vậy nên con nhờ anh đi thay.
Tề Thiên Lỗi làm sao không rõ tiểu xiếc của con gái mình chứ, nhưng hắn cũng không nói thêm gì, đối với chuyện học tập của con gái hắn không có bao nhiêu kỳ vọng.
- Trở về là tốt rồi, Nhạc nhi, nhiều ngày con không tới rồi, bận rộn như vậy sao?
Trong nội tâm Tề Nhạc cười khổ. Cha à, bây giờ con bận cái gì bản thân mình cũng không rõ đấy, nếu các người biết con đi vào vũ trụ thì không biết thế nào a? Tề Nhạc nói:
- Có chút chuyện cần xử lý. Đã sắp xong rồi nhưng cũng phải mất thời gian nửa tháng a, còn nhất định sẽ quay về mà. Lát nữa con phải đi nên không thể ăn cơm cùng mọi người.
Tề Oánh Oánh sững sờ một chút, giờ mới hiểu được thời gian của anh mình khẩn trương như vậy, nàng có chút hối hận vì lôi Tề Nhạc đi họp phụ huynh, xem ra thời gian đoàn tụ giữa cha mẹ và anh mình giảm đi rồi.
Quả nhiên Ứng Tiểu Điệp có chút thất lạc nói:
- Nhanh như vậy sao! Nhạc nhi, vẫn câu nói đó, trở về đi. Đừng có đi làm chuyện nguy hiểm nữa. Quốc gia cần gì thì cha mẹ nguyện ý đền bù tổn thất.
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Không có việc gì, mẹ à, đây không phải là vấn đề quốc gia mà là chuyện con phải làm thôi.
Nếu như mình nói phải đi cứu trái đất thì không ai tin đâu, quốc gia cũng không cách nào hạn chế hắn được. Nhưng mà tiểu hành tinh sắp đụng vào trái đất cho nên mình không đi được sao? Đáp án là không thể rồi! Trong nội tâm thầm than một tiếng nhìn vợ chồng Tề Thiên Lỗi nói:
- Oánh Oánh vừa mới nói với con nàng cũng muốn học một ít năng lực phòng thân. Con đã kiểm tra thân thể của em rồi, có lẽ vấn đề không quá lớn. Trước khi con đi sẽ truyền công pháp tu luyện cho Oánh Oánh. Cha, mẹ, nếu như có bận rộn gì thì cứ làm việc đi.
Tề Thiên Lỗi lắc đầu, thậm chí có chút ít hưng phấn nói:
- Không có việc gì, cha và mẹ con lúc nào cũng phải làm, cũng có thể không cần phải làm gì cả. Cha cũng cảm thấy có hứng thú với công năng đặc dị. Không biết có thể học không?
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Đối với người khác thì không thể. Nhưng nếu có con chỉ đạo thì có lẽ không có vấn đề quá lớn.
Tề Thiên Lỗi ngẫm lại, nói:
- Vậy cha và mẹ có thể học được hay không? Thẳng thắn mà nói khi cha còn bé rất bội phục những người có siêu năng lực đấy.
Tề Nhạc do dự một chút, nói:
- Cũng không phải hoàn toàn không thể, chỉ có điều cha mẹ đã lớn tuổi nên không cách nào đạt được thành tựu quá lớn.
Tề Thiên Lỗi mỉm cười nói:
- Chúng ta cũng không cần lấy được thành tựu gì đó, có hai con là đủ rồi, đây chính là thành tựu lớn nhất của cha mẹ. Chỉ hy vọng có thể thể nghiệm tư cách làm siêu nhân một chút. Nếu như không được thì...
Nhìn qua ánh mắt kỳ vọng của Tề Thiên Lỗi thì Tề Nhạc cắn răn một cái, nói:
- Vậy được rồi. Con sẽ thử xem, các người cũng nên thử một chút. Nêu như có chút thành tựu thì ít nhất cũng có thể phòng thân.
Năng lực phòng thân của cha mẹ đương nhiên là tốt, hơn nữa tu luyện có thể giúp bọn họ kéo dài tính mạng, cũng khiến cơ năng không bị suy giảm.
Vấn đề giống nhau cũng xuất hiện trước mặt vợ chồng Tề Thiên Lỗi, Tề Nhạc hỏi bọn họ muốn tiến hành tu luyện năng lực gì, Tề Nhạc cũng cho bọn họ lựa chọn thuộc tính ưa thích.
Ứng Tiểu Điệp không chút do dự lựa chọn thủy, điểm này Oánh Oánh không có giống nàng. Mà Tề Thiên Lỗi do dự một chút liền chọn phong. Thời điểm Tề Nhạc hỏi bọn họ vì sao chọn như vậy thì Ứng Tiểu Điệp lý do rất đơn giản, bởi vì nước là nguồn suối của tính mạng, nàng lại trời sinh ưa thích nước cho nên trực tiếp lựa chọn. Mà lý do của Tề Thiên Lỗi càng thể hiện tâm tình của chủ tịch tập đoàn Kim Cốc này. Bởi vì hắn khát vọng tự do, mà phong không thể nghi ngờ là tự do nhất trong bốn loại thuộc tính.
Nhìn qua bộ dáng hưng phấn của cha mẹ và em gái, trong nội tâm Tề Nhạc ngầm cười khổ, ba người lựa chọn ba loại năng lượng không giống nhau, chính mình muốn giúp bọn họ vỡ lòng cũng không phải chuyện dễ dàng! Dù sao bọn họ chỉ là người bình thường thôi, muốn tăng nhanh năng lực dễ như vậy sao?
Nhưng mà thời gian do dự của Tề Nhạc cũng không quá dài, tại Tề Thiên Lỗi dặn dò bảo an không cho bất cứ kẻ nào quấy rầy và một nhà bốn người đi vào phòng nghỉ ngơi. Tề Nhạc bảo cha mẹ và em gái ngồi khoanh chân lên giường. Suy nghĩ rồi nói:
- Đợi tí nữa mọi người phải ổn định tâm tình mới được, bất luận phát sinh chuyện gì cũng không được phản ứng lại, chỉ cần yên lặng tiếp nhận là đủ, mà cha mẹ tuổi tác hơi lớn một chút, nên nhớ vào lúc tu luyện không được nóng vội. Về sau mỗi lần tu luyện mọi người tốt nhất nên ngồi cùng một chỗ, con đã cho Oánh Oánh đeo Xá Lợi Thủ Châu thủ hộ, cho nên an toàn hơn rất nhiều.
Sau khi dặn dò cha mẹ và em gái xong Tề Nhạc lại bảo bọn họ nhắm mắt thu liễm tâm thần.
Nhìn qua ba thân nhân của mình trên thế giới này Tề Nhạc toát ra nụ cười ôn hòa, bởi vì hắn đã nghĩ ra phương pháp giúp bọn họ tiến hành tu luyện rồi, tuy không có khả năng tu luyện trở nên cường đại như Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, nhưng ít ra cũng có thể bằng vào thân thể hấp thu phần tử năng lượng trong không khí dùng tăng cường lực lượng bản thân.