- Mời hai vị ngồi, muốn uống chút gì không?
Nhạc Nguyên giống như không gấp gáp, làm ra một động tác ưu nhã mời hai người ngồi.
Như Nguyệt biết rõ Tề Nhạc không hiểu nhiều về cà phê, lạnh nhạt nói:
- Cho hai chén Ma Tạp.
Tề Nhạc ổn định tâm thần của mình, hắn biết rõ, vào lúc này, mình nhất định không thể biểu hiện ra bộ dáng lo lắng khiến đối phương nhìn ra sơ hở, tìm tư thái thoải mái nhìn qua Nhạc Nguyên phía đối diện, cũng không mở miệng trước, lẳng lặng chờ đợi cà phê của mình đưa lên.
Nhạc Nguyên đã quan sát Tề Nhạc cùng Hải Như Nguyệt từ lúc hai người đi vào quán cà phê, Tề Nhạc trầm ổn làm hắn không nhìn ra chút sơ hở nào, uống một ngụm cà phê trước mặt, nói:
- Tề tiên sinh, tôi đã xin chỉ thị của giáo đình rồi, giáo hoàng bệ hạ phi thường coi trọng chuyện lần này, đang suy nghĩ qua, xác định chúng ta có thể hợp tác, kỳ thật, giáo đình chúng tôi chưa từng hy vọng muốn cái gì đó, chỉ không hy vọng thánh vật lại rơi vào tay của Hắc Ám Quốc Hội hoặc là bất cứ phương thế lực tà ác nào, như vậy, thậm chí sẽ đem tới nguy hại cho xã hội chúng ta. Bởi vậy, hy vọng lần này chúng ta có thể hợp tác chân thành, lấy được thánh vật, về phần thánh vật thuộc sở hữu của ai, cũng đợi đến lúc chúng ta đạt được rồi mới thương nghị, ngài thấy thế nào?
Đương nhiên Tề Nhạc sẽ không dễ dàng tin tưởng lời của Nhạc Nguyên nói, loại lời nói thế này ai mà nói không được, thật sự không có tâm tư ngấp nghé sao? Chỉ có thể nói là chê cười, đương nhiên hắn không có biểu hiện ra bên ngoài, mỉm cười, nói:
- Xem ra giáo đình cũng suy nghĩ giống như thủ hộ giả phương đông chúng tôi nha, chúng tôi cũng không thật sự muốn có đồ vật này, đồng dạng không hy vọng bị thế lực tà ác đạt được. Cho nên, chúng tôi phi thường có thành ý trong hợp tác lần này. Chuyện này do giáo hoàng bệ hạ thông qua Chiêm Tinh Thuật biết được, chúng tôi cũng nắm giữ một phần tư liệu, nếu hai bên hợp tác, tôi hy vọng anh có thể chân thành nói tin tức của giáo đình đạt được cho tôi nghe, như vậy chúng ta mới có thể hợp tác vui vẻ với nhau, không phải sao?
Nhạc Nguyên vẫn tươi cười cả người lẫn vật vô hại như trước.
- Đương nhiên, đó là nhất định. Hôm nay tôi tới đây chính là muốn nói tin tức cho các vị biết, ngày mai tôi sẽ cùng lên đường với các vị.
Trong nội tâm Tề Nhạc khẽ động, nói:
- Lần này giáo đình phái tới chỉ có những người tôi nhìn thấy thôi sao? Từ thực lực đối lập mà nhìn, người các vị phái tới yếu hơn Hắc Ám Quốc Hội rất nhiều đấy! Đây chắc hẳn không phải thực lực chân chính của giáo đình nha.
Trong mắt của Nhạc Nguyên xuất hiện một đạo hào quang nhàn nhạt, Tề Nhạc vẫn chăm chú nhìn lên người của hắn, cho nên rất rõ ràng bắt được kinh ngạc trong mắt hắn.
- Đương nhiên, chúng tôi không chỉ có những người thế này, nhưng mà, bởi vì chúng tôi là người phương tây, không thuận tiện như thủ hộ giả phương đông các vị đây, cho nên phải đi từng nhóm tới đây, dù sao đây cũng là nước cộng hòa Viêm Hoàng, nếu chúng tôi tới quá nhiều người, rất dễ dàng gây hiểu lầm, xin hãy tha lỗi.
Âm thanh Hải Như Nguyệt lạnh lùng nói:
- Nói như vậy, các người đã tới đây hết rồi sao?
Nhạc Nguyên làm ra động tác không có nhẫn nại, nói:
- Đây cũng là chuyện không có biện pháp, chúng ta phải an bài hành trình thật tốt. Nhưng hai vị yên tâm, đợi ngày mai chúng ta cùng nhau hành động, chúng ta nhanh chóng tụ hợp cùng một chỗ, dù sao, giáo đình chúng tôi cũng không thể một mình đối phó với mấy thế lực đều có lợi ích riêng cần đạt được, không phải sao?
Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Hy vọng anh không gạt tôi, nếu không, đối với các vị cũng chẳng có chỗ tốt gì. Anh cũng nói, nơi này là nước cộng hòa Viêm Hoàng, không ai có thể quen thuộc hơn quốc gia của mình cả. Hiện tại anh có thể nói cho tôi nghe rồi đấy.
Nhạc Nguyên thấy Tề Nhạc cũng không có phát tác, trong nội tâm âm thầm thở ra một hơi, trong bố trí của giáo đình, đạt được mục đích trước mắt, tự nhiên phải bỏ ra thứ gì đó, ít nhất là phải hiểu về những người trước mặt này, về phần hợp tác với chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần , hắn không có suy nghĩ quá nhiều, từ góc độ nào mà nhìn, hợp tác tạm thời là tốt nhất. Hắn ngẫm lại, trầm ngâm nói:
- Chuyện này nên nói về ba năm trước đây.
Tề Nhạc cùng Hải Như Nguyệt nghe bắt đầu vào chủ đề, lực chú ý của hai người tập trung lại, Tề Nhạc phát hiện, trên người Nhạc Nguyên tản mát năng lượng chấn động, năng lượng này không có bất cứ uy hiếp gì với hai người, nhưng lại nhẹ nhàng ngăn cản âm thanh trong phạm vi nhỏ..
- Ba năm trước đây, giáo hoàng đại nhân ngẫu nhiên nhìn trời, đột nhiên nhìn thấy một khỏa Vận Mệnh Chi Tinh bay lên từ phương đông, thông qua Chiêm Tinh Thuật phức tạp cùng năng lượng cường đại do thượng đế ban cho, ngài vận dụng các loại thủ đoạn, cũng không thể nhìn rõ phương vị chính thức của Vận Mệnh Chi Tinh này.
- Vận Mệnh Chi Tinh? Đó là cái gì?
Tề Nhạc có chút tò mò hỏi.
Nhạc Nguyên nói:
- Cái gọi là Vận Mệnh Chi Tinh, chính là có thể thay đổi vận mệnh của một người nào đó, hoặc là một đoàn thể, chuyện này rất khó nói rõ, tuy Chiêm Tinh Thuật của tôi hơi kém, không cách nào nói rõ cụ thể cho hai vị nghe, tôi chỉ có thể nói cho hai vị biết, giáo hoàng bệ hạ phi thường coi trọng Vận Mệnh Chi Tinh này, còn từng nói qua, khỏa Vận Mệnh Chi Tinh này liên quan tới một tai nạn trong tương lai cực lớn, con người có thể vượt qua hay không là nhờ nó.
- Vì khỏa Vận Mệnh Chi Tinh này, giáo hoàng đại nhân mỗi ngày đều lợi dụng Chiêm Tinh Thuật suy tính, hy vọng có thể tìm được nó, nhưng cố gắng trong suốt một năm qua, vẫn không cách nào phát hiện được. Có lẽ là là do Vận Mệnh Chi Tinh ẩn chứa năng lượng quá mức khổng lồ a.
- Khi đó giáo hoàng đại nhân đã từng nói qua, trên thế giới này cẩn chứa quá nhiều thứ mà con người không thể hiểu được. Nhưng mà, mặc dù trong một năm này giáo hoàng bệ hạ không cách nào tính được khỏa Vận Mệnh Chi Tinh này rơi xuống nơi nào ở phương đông, nhưng thông qua Chiêm Tinh Thuật phát hiện một chuyện kỳ quái.
Ánh mắt Tề Nhạc cùng Như Nguyệt nhìn nhau trao đổi với nhau, bọn họ biết rõ, sắp đi vào chính đề rồi.
Nhạc Nguyên tiếp tục nói:
- Khỏa Vận Mệnh Chi Tinh này có được năng lượng phi thường khổng lồ, nhưng cổ năng lượng này đã hơi tiết ra ngoài rồi, ở phương đông cũng có một cổ năng lượng kỳ dị. Mà cỗ năng lượng kỳ dị này phi thường ngưng kết, hơn nữa có được khí tức đặc thù.
Khí tức này gọi là bi thương.
- Năng lượng bi thương này lớn tới mức người ta không tưởng tượng nổi, càng làm người ta giật mình là, năng lượng này lại bao hàm thánh lực cường đại, thánh lực phi thường tinh khiết, có lẽ hai vị đã phát hiện, thánh lực của giáo đình chúng tôi thiên về quang minh và hỏa thuộc tính.