- Chòm sao Ma Yết không cần phòng ngự, lực lượng của ngôi sao của tôi chỉ biết tăng cường lực công kích của tôi. Tôi cũng chỉ cần công kích. Công kích chính là toàn bộ những gì tôi có.
Nhìn chăm chú Tề Nhạc, Miyaluo nói ra đặc điểm lực lượng của ngôi sao mình.
Cảm nhận được biến hóa khí tức cánh tay phải của Miyaluo, sắc mặt Tề Nhạc không khỏi thay đổi, khí tức sắc bén mạnh thật. Lúc này đây không thể dùng từ thảm liệt để hình dung, mà hoàn toàn như là khí tức tới từ địa ngục, tràn ngập khí tức hủy diệt.
Miyaluo lúc này đây không xông về phía Tề Nhạc nữa mà chậm rãi giơ cao cánh tay phải khỏi đầu:
- Nếu như anh có thể tiếp được một đao của tôi, như vậy tôi vui lòng chấp nhận kết quả thất bại.
Vừa nói, thân thể của hắn đã động. Cảnh tượng kỳ dị xuất hiện, áo giáp màu vàng trên cánh tay phải rõ ràng kéo dài xuống đao, lúc này, Tu La đao đã không còn là cánh tay phải của Miyaluo, mà căn bản chính là toàn thân của hắn.
- Thân đao hợp nhất, hoàn toàn phát huy ra lực công kích của Tu La đao, không thành công tức thì xả thân, Miyaluo, anh sao phải khổ vậy chứ?
Cảm thụ được chiến ý ngập trời của Miyaluo, Tề Nhạc không khỏi toát ra một tia cười khổ nhàn nhạt.
- Nếu như tôi lại dùng những phương pháp khác đánh bại anh, đó là vũ nhục anh. Như anh mong muốn. Anh sẽ thấy năng lượng sắc bén nhất thiên hạ.
Học bộ dạng của Miyaluo, Tề Nhạc cũng đem thân thể của mình dời sang một bên.
Quang mang màu bạc bên trên Kỳ Lân Tí biến mất, quang mang Vân Lực cũng đã biến mất, năng lượng như hoàng kim xuất hiện trên cánh tay phải của hắn đồng dạng Miyaluo. Năng lượng màu hoàng kim một mực từ cánh tay phải lan tràn đến hắn đùi phải, khiến cho thân thể hắn tạo thành một cái phong nhận thật lớn. Chỉ có điều, hắn chính là mũi kiếm, hơn nữa năng lượng năng lượng mũi kiếm phóng ra tới 3 tấc.
Năng lượng cứng lại không sinh ra cảm giác phun ra nuốt vào, năng lượng sắc bén hoàn toàn nội liễm, im im lặng lặng nhìn chăm chú Miyaluo.
Mephisto đột nhiên giật mình phát hiện, đồ án Kỳ Lân trên người Tề Nhạc không thấy, thay vào đó là bộ ngực hắn xuất hiện một đồ án y hệt Thái Dương. Thái Dương quang mang trải rộng một vòng, đồ án màu vàng nhìn bề ngoài tựa hồ hoàn toàn tràn ngập ở giữa thiên địa tựa như Thái Dương chính thức. Mà ở trên lưng của hắn, một vòng trăng tròn xuất hiện phía dưới xương bả vai trái. Ánh trăng phổ chiếu xuống khiến tinh mang tràn ngập phần lưng rộng lớn.
Năng lượng cường thịnh hoàn toàn bày ra, khí tức sắc bén mặc dù không có lộ ra ngoài, nhưng lúc này Tề Nhạc đứng ở nơi đó lại làm cho Mephisto phát ra sự sợ hãi từ sâu trong nội tâm.
- Miyaluo, nhận thua đi.
Mephisto điên cuồng hét lên một tiếng.
- Không --.
Không ai có thể ngăn cản Miyaluo phát ra một đao kia, một đao kia đã ngưng tụ toàn bộ năng lượng của hắn, cũng ngưng tụ tánh mạng của hắn. Nhìn Tề Nhạc, trong mắt của hắn toát ra vẻ hưng phấn, vui mừng. Tựa hồ tại vì Tề Nhạc chịu dùng loại phương thức này chiến đấu để tán thưởng hắn. Miyaluo động, không phải thân thể của hắn động mà là đao, Tu La đao.
- Chòm sao Ma Yết Tinh Tọa Thủ Hộ Giả tối chung Áo Nghĩa, tu -- la -- địa -- ngục -- trảm --.
Miyaluo báo ra tên chiêu thức của mình, thân thể của hắn tại thời khắc này hoàn toàn biến mất, trong đêm tối chỉ có chuôi trường đao màu vàng cực lớn.
Mephisto nhắm hai mắt của mình lại, hai nắm đấm không biết lúc nào đã siết chặt. Năng lượng của Tề Nhạc mạnh như thế nào, hắn đã nghĩ tới kết quả.
Thanh Tu La đao màu vàng trong sát na đi tới trước người của Tề Nhạc, nhưng Tề Nhạc vẫn không nhúc nhích, cũng không có phát động công kích, mặc kệ cho lưỡi đao màu vàng Khai Thiên Ích Địa đánh tới, không nghiêng người tránh né. Cũng có thể nói, hắn tùy ý Miyaluo dùng tánh mạng đánh lên thân thể của mình.
Không âm thanh âm phát ra, thậm chí ngay cả tiếng xé gió đều không có, hết thảy đã xong. Khi khi tức sắc bén đạt tới đỉnh điểm thì hiểu quả của phủ cực thái lai (đã hết cơn khổ, đến ngày sung sướng) đã tới.
Yên tĩnh, tuyệt đối yên tĩnh. Mephisto cũng không cách nào tưởng tượng kết cục cuối cùng.
Hắn thật lâu không muốn mở ra ánh mắt của mình, bởi vì hắn không muốn nhìn hai nửa thi thể của Miyaluo.
Nhưng mà, cuối cùng hắn vẫn phải mở mắt ra, điều mà hắn thấy không giống như trong tưởng tượng của mình.
Tề Nhạc như trước đứng ở nơi đó, hai tay vẫn chắp sau lưng, ánh mắt của hắn rất bình tĩnh, đồ án trên người đã hoàn toàn biến mất. Miyaluo cũng cũng không bị chém thành hai nửa, hắn đứng ở trước mặt Tề Nhạc bảo trì tư thái công kích trước đó. Cả người hắn xuất hiện một đạo tơ máu, từng giọt máu tươi chậm rãi chảy xuôi xuống. Quang mang màu vàng hoàn toàn biến mất, hắn ngơ ngác đứng ở nơi đó nhìn Tề Nhạc, thậm chí không có chút cảm xúc chấn động nào.
- Mi -- ya -- luo --.
Thân thể mập mạp của Mephisto bằng tốc độ kinh người lao đến.
- Đứng lại!
Thanh âm trầm thấp vang lên, một mặt khí tường màu nâu xanh của gió ngưng tụ thành chặn thân thể của Mephisto lại.
- Anh muốn làm gì? Chẳng lẽ tôi ngay cả quyền nhặt xác cho hắ́n cũng không có sao?
Mephisto phẫn nộ nhìn cường giả đến từ đông phương này.
Tề Nhạc thản nhiên nói:
- Nếu như anh không muốn cho hắn chết, vậy đứng ở nơi đó không nên cử động, cũng không cần quấy rầy tôi.
- Hả?
Mephisto sửng sốt một chút.
- Anh, anh nói cái gì? Chẳng lẽ, chẳng lẽ Miyaluo còn chưa chết sao? Điều này làm sao có thể?
Dưới tác dụng của Tu La Địa Ngục trảm, kết quả chỉ có hai cái, một cái là địch nhân chết, một cái là chính mình chết. Mephisto rất rõ ràng kết quả này, kết cục trước kia đều là địch nhân chết. Mà bây giờ hiển nhiên là Tề Nhạc đã lấy được thắng lợi cuối cùng, như vậy kết quả chỉ có thể là Miyaluo chết ah! Nhưng mà, người nam nhân trước mắt này lại nói. . .
- Anh rất muốn hắn chết sao? Tôi nói hắn không chết được. Hắn sẽ không chết được.
Tề Nhạc động, thân ảnh hắn lóe lên đã tới trước người Miyaluo. Quang mang màu xanh da trời phiêu nhiên mà ra ôm ấp lấy thân thể của Miyaluo, ngay sau đó, tay phải của hắn giơ lên. Thân hình của Miyaluo tương đương Tề Nhạc, hắn nâng lên tay phải để dễ dàng đụng vào đầu ngón tay út của Miyaluo. Lục sắc quang mang nhàn nhạt xuất hiện trên ngón trỏ tay phải của Tề Nhạc, hắn từ đạo tơ máu của Miyaluo chậm rãi trượt qua, những nơi đi qua, tơ máu lại lặng yên không một tiếng động biến mất.
Quang mang màu xanh lá tiếp tục lan tràn, khi ngón trỏ tay phải của Tề Nhạc thu hồi từ chân phải của thì từng đạo tơ máu đã biến mất như chưa từng xuất hiện. Da thịt Miyaluo vẫn bóng loáng như cũ, chỉ có điều, bộ dáng bây giờ của hắn không quá lịch sự mà thôi. Quần trên đùi phải bị cắt nát, giày cũng bị rách rưới lộ ra cái đùi trắng. Đương nhiên không thể giống nữ nhân vì cơ bắp trên đùi của hắn.