- Anh là nói, lúc trước Hoàng Đế từ đầu đến cuối cũng chỉ sử dụng qua hai kiếm của Hiên Viên Kiếm đã hoàn thành sự thống trị vĩ đại chém giết Xi Vưu như vậy sao?
Hiên Viên Hồn ngạo nghễ nói:
- Anh cho rằng Hiên Viên Kiếm là cái gì? Hiên Viên Kiếm, chính là thần khí thiên thần lưu ở nhân gian, đừng nói là ở cái thế giới này cho dù trước mặt thiên thần, Hiên Viên Kiếm cũng là thần khí cường đại nhất. Muốn chính thức phát huy ra toàn bộ uy lực Hiên Viên Kiếm cũng chỉ có thiên thần mới có thể làm được. Kiếm thứ tám của Hiên Viên Kiếm thậm chí là có thể hủy diệt cái thế giới này. Anh cho rằng dễ dàng làm được điều này sao?
Thanh âm của Hiên Viên Hồn biến mất, Tề Nhạc cũng từ trong trao đổi tỉnh táo lại, khi hắn vừa mới hoàn hồn chợt nghe liên tiếp tiếng hoan hô như là sóng biển vang lên:
- Tham kiến Hoàng Đế bệ hạ. . .
Tề Nhạc trong lòng cả kinh lúc này mới phát hiện, không biết từ lúc nào Y Nhược, Văn Đình, Tuyết Nữ cùng với một người trung niên đều vây bên cạnh mình, mà tiếng hoan hô truyền từ từ bên dưới lên. Tất cả người Tộc Bạch đều quỳ bên trong lãnh địa của mình, hưng phấn hoan hô chính mình, thanh âm kia nghe rất rõ ràng.
Trong bộ lạc, lửa lớn đã bị Tuyết Nữ cải biến hiện tượng thiên văn thành mưa dập tắt.
Lúc này, trong bộ lạc mặc dù là một mảnh bừa bãi, nhưng mà trên mặt mỗi một người Tộc Bạch cũng tràn đầy hưng phấn tươi cười, cung kính quỳ trên mặt đất, rất nhiều người đều lệ rơi đầy mặt hướng chính mình cúng bái.
- Tề Nhạc!
Thanh âm Y Nhược đem Tề Nhạc từ trong lúc kinh ngạc tỉnh lại.
- Mẹ. Thế này là thế nào?
Tề Nhạc vô ý thức hỏi thăm.
Y Nhược mỉm cười, nói:
- Con đã trở thành anh hùng trong lòng họ, bọn họ đang cảm tạ con.
Tề Nhạc nói:
- Nhưng mà bọn họ đang hoan hô hai chữ Hoàng Đế.
Y Nhược bất đắc dĩ lắc đầu:
- Đứa nhỏ ngốc, con bây giờ là chủ nhân của Hiên Viên Kiếm, nương tựa theo Hiên Viên Kiếm hóa giải nguy cơ của bọn hắn. Lúc này, trong mắt Người Tộc Bạch, con chính là tân Hoàng Đế của bọn họ. Con chính là Hoàng Đế trong mắt của người Tộc Bạch.
Ánh mắt Tề Nhạc có chút ngốc trệ nhìn hết thảy những gì đang diễn ra trước mắt, Hiên Viên Kiếm phát uy, chính mình lại biến thành tân Hoàng Đế. Hết thảy giống như có lẽ đã vượt ra khỏi tưởng tượng cùng khống chế của mình, nên làm cái gì bây giờ.
Ánh mắt của trung niên nhân bên cạnh Y Nhược nóng bỏng nhìn Tề Nhạc:
- Thật tốt quá, cố gắng của bọn hắn không có uổng phí, Hiên Viên Kiếm rốt cục đã xuất thế. Chào vị anh hùng của chúng ta. Ta là Thanh Long Kim Nghê.
Tề Nhạc vội vàng hướng Thanh Long Kim Nghê hành lễ nói:
- Bộ lạc Tộc Bạch đã bị đả kích lớn như vậy, ngài là đại tế tự tại đây, nên dẫn đầu các tộc nhân thu thập tàn cuộc trước đã. Chúng ta cũng nên đi.
Thanh Long Kim Nghê kéo tay của Tề Nhạc lại vội la lên:
- Không, anh không thể đi ah! Ít nhất hiện tại không thể đi.
- Vì cái gì?
Thanh Long Kim Nghê nói:
- Trong mắt người Tộc Bạch, anh đã đã trở thành anh hùng của bọn hắn, nếu như anh bây giờ đi, hy vọng vừa mới dấy lên trong lòng đám người sẽ tan vỡ. Ta biết rõ các anh nhất định có việc phải đi làm, nhưng mà hãy dừng chân ở đây hai ngày rồi hãy đi. Hiện tại, anh đã là ủng hộ trên tinh thần duy nhất của người Tộc Bạch. Chỉ cần có anh ở đây thì người Tộc Bạch cũng không sợ hãi Tộc Cửu Lê nữa. Ở lại đi, dù là chỉ là hai ngày cũng được.
Nhìn ánh mắt tha thiết của Thanh Long Kim Nghê, Tề Nhạc không khỏi có chút do dự, đối mặt phía dưới nhiều người Tộc Bạch nhiều như vậy quỳ bái, hắn thật sự có chút không thích ứng, chỉ muốn rời đi. Nhưng mà Thanh Long Kim Nghê khẩn thiết cầu xin như thế, cùng với những người Tộc Bạch tha thiết phía dưới với ánh mắt khát vọng. Mình rốt cuộc có nên đi hay không đây?
Y Nhược tới sát bên cạnh Tề Nhạc thấp giọng nói:
- Lưu lại hai ngày đi, không ngờ con biết sử dụng uy lực của Hiên Viên Kiếm. Người Tộc Bạch hiện tại vừa mới chuyển sợ hãi thành đại hỉ. Ở thời điểm này đừng cho tâm tình của bọn họ thêm kích thích. Hai ngày sau, chờ tâm tình của bọn họ bình tĩnh trở lại, chúng ta lập tức liền rời đi, được chứ?
Ánh mắt của Y Nhược có chút khẩn cầu, Tề Nhạc còn có thể nói cái gì nữa, chỉ đành gật nhẹ đầu hướng Thanh Long Kim Nghê nói:
- Tiền bối, tôi không hy vọng bị quấy rầy, hãy cho tôi một gian phòng thanh tịnh, được chứ?
Thanh Long Kim Nghê đại hỉ, cao giọng nói:
- Người của Tộc Bạch nghe đây. Hoàng Đế vĩ đại của chúng ta đã đáp ứng tạm thời ở tại chỗ này, Thủ Hộ Giả con dân của người, hãy hoan hô người đi....
Nhìn người Tộc Bạch phía dưới hoan hô tung tăng như chim sẻ, trong lòng Tề Nhạc không khỏi thầm mắng Hiên Viên Hồn, nếu như không phải nó không có việc gì rỗi rãnh mà đi ra khoe khoang, cũng sẽ không gây ra động tĩnh lớn như vậy. Dùng thực lực của mình, mấy đầu hung thú cùng những người Tộc Cửu Lê cũng hoàn toàn có thể đối phó được. Bất đắc dĩ lắc đầu, dưới sự dẫn dắt của Thanh Long Kim Nghê hướng lãnh địa Tộc Bạch hạ xuống.
Bên trong thanh âm hoan hô của người Tộc Bạch, bốn người Tề Nhạc được Thanh Long Kim Nghê dẫn tới một tòa mộc phòng hoàn hảo trong bộ lạc. Sau đó hắn lại phân phó các chiến sĩ Tộc Bạch vây nhà gỗ lại tránh có người tới quấy rầy.
Chờ Thanh Long Kim Nghê mới vừa vào gian phòng, Y Nhược không thể chờ đợi được mà hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì, người của Tộc Cửu Lê lại đột nhiên hướng Tộc Bạch phát động công kích? Hơn nữa thế tới còn hung mãnh vô cùng, còn cho hung thú đến cuốn lấy anh, hiển nhiên là sớm có dự mưu.
Sắc mặt Kim Nghê trầm xuống, hắn nói:
- Tôi cũng không rõ ràng lắm, khi bọn hắn công kích không có chút dấu hiệu nào. Bên trên bình nguyên có đại lượng người Tộc Bạch sinh hoạt, lẽ ra động tĩnh của Tộc Cửu Lê lớn như vậy tôi đã sớm nên nhận được tin tức rồi, nhưng trước đó lại không hề có. Có lẽ Tộc Cửu Lê đã xâm lấn với số lượng lớn.
Nghe xong Kim Nghê nói, Y Nhược lập tức nghĩ tới một cái khả năng, sắc mặt hắn hơi đổi nói:
- Chẳng lẽ là đại thanh tẩy của đám người năm đó, vì thế mà anh không nhận được tin tức nào.
Thanh Long cười khổ nói:
- Hiện tại xem ra, loại khả năng này phi thường cao. Tôi vừa rồi đã phái người đi ra các bộ lạc khác điều tra. Không bao lâu nữa sẽ có tin tức truyền tới. Y Nhược, tôi hiện tại sợ nhất chính là sau lưng Tộc Cửu Lê có hung thú làm chỗ dựa. Nếu là như vậy, chỉ sợ sẽ phi thường khó đối phó. May mắn Hiên Viên Kiếm một lần nữa xuất thế, bằng không thì hậu quả không thể lường được ah!
Y Nhược liếc Tề Nhạc, chỉ thấy lông mày Tề Nhạc có chút nhăn một chút, nhưng sắc mặt lại cũng không có thay đổi gì.
- Như vậy đi, Kim Nghê. Xuất hiện loại tình huống này, đối với các tộc nhân loại đều có được uy hiếp cực lớn. Anh lập tức phái người đi thông báo cho đám người Tộc Thổ, Tộc Nguyệt cùng Tộc Hỏa. Nhất định phải cẩn thận quan sát tình thế, nếu như Tộc Cửu Lê thật sự muốn hướng nhân loại phát động công kích thì không thể nói trước, chúng ta lại phải liên thủ rồi. Chúng ta lần này đi gặp Vương Thần Thú ta sẽ đem sự tình báo cáo cho hắn.