Oa --
Hồng y giáo chủ Las Ogg phun ra một ngụm máu tươi, thân thể lùi về phía sau mấy bước. Ba gã Thánh Kỵ Sĩ sau lưng của hắn ngã ra mặt đất, thân thể không còn phát ra một tia Thánh Lực. Mà những Quang Minh kỵ sĩ còn lại tuy rằng đều tụ tập sau lưng sáu gã giáo chủ, nhưng mà Thánh Lực trên người bọn họ cũng đều rót vào năm tên Hồng Y Chủ Giáo đã mất đi năng lực chiến đấu.
Las Ogg nhìn Thánh kinh biến thành bột mịn trên không trung, ngay cả dấu vết đều không có để lại. Tình huống của năm tên Hồng Y Chủ Giáo so với Las Ogg cũng không khá hơn bao nhiêu. Tiếp tục sử dụng Dự Ngôn thuật cùng cần đại lượng Thánh Lực và siêu cấp phòng ngự thuật đều đã mang tới gánh nặng cực lớn cho thân thể họ.
Màn sáng màu bạc trước mặt ngày càng trở nên ảm đạm, thậm chí còn có thể cảm giác rằng bên trên xuất hiện đạo đạo liệt ngân.
Kim Sí Đại Bằng Điêu lúc này cũng đồng dạng tràn đầy phẫn nộ. Trên người nó đã trúng phải hơn trăm đạo quầng sáng Dự Ngôn thuật. Thực lực ít nhất giảm bớt hơn phân nửa, mà ngay cả phun ra nội đan cũng bị Dự Ngôn thuật ảnh hưởng, năng lượng hoàn toàn bị áp súc ở trong đó thi triển không ta.
Nếu như xét cường độ năng lượng đơn thuần, cho dù tất cả mọi người ở đây cộng lại cũng kém xa nó. Nhưng Dự Ngôn thuật của Giáo Đình xác thực thần kỳ, lại dưới loại tình huống này trên phạm vi lớn tước nhược thực lực của nó. Lại cộng thêm trước đó ở Sùng Thánh Tự chiến một trận, chỉnh thể thực lực của Kim Sí Đại Bằng Điêu chỉ còn lại một phần ba trạng thái đỉnh phong.
Bất quá, lúc này Kim Sí Đại Bằng Điêu đã đem tất cả chống cự của Giáo Đình sắp hóa giải rồi, Dự Ngôn thuật tuy rằng có uy lực cường đại. Nhưng chỉ cần người thi triển bị giết, như vậy toàn bộ hiệu quả đều sẽ lập tức biến mất. Kim Sí Đại Bằng Điêu rất thông minh, hiển nhiên nó cũng minh bạch đạo lý này, bởi vậy thẳng đến hiện giờ, công kích của nó cũng không có chút ý tứ buông lỏng nào.
Đáng tiếc chính là, Tề Nhạc sẽ không cho nó cơ hội nào nữa.
Thân thể của Tề Nhạc lúc này đã hoàn toàn bị hắc, ngân lưỡng sắc quang mang bao phủ ở bên trong. Ngay tại thời điểm Kim Sí Đại Bằng Điêu chuẩn bị tập trung toàn lực đem mọi người Giáo Đình hủy diệt thì khí tức của Tề Nhạc đột nhiên biến hóa.
Hắc, ngân lưỡng sắc quang mang năng lượng lập tức ngưng kết, một đầu Kỳ Lân thật thể cực lớn bỗng nhiên xuất hiện.
Bộ lông màu bạc, lân giáp hắc sắc cùng với hắc sắc lân giáp, trên đầu có một sừng cùng quang bốn màu trước ngực tản ra khí tức vương giả Kỳ Lân. giờ khắc này, Tề Nhạc lại nương tựa theo năng lượng biến dị, hoàn toàn huyễn hóa ra bản thể Kỳ Lân. Hai con ngươi của Kỳ Lân không phải là hắc sắc cũng không phải ngân sắc mà giờ khắc này là một màu huyết sắc.
Kim Sí Đại Bằng Điêu đình chỉ công kích những cao thủ Giáo Đình, dưới đôi huyết sắc đồng tử nhìn soi mói, lần đầu tiên nó cảm giác được sự sợ hãi mãnh liệt. Đó là sợ hãi đủ để uy hiếp được tánh mạng của nó. Kỳ Lân trước mắt này nó chưa từng gặp qua trong suốt mấy ngàn năm nay. Nhưng mà, khi hắn nhìn kỹ lại thì không khỏi bị khí thế của Kỳ Lân Thần Thú Vương chấn nhiếp.
- Hắc Kỳ Lân, ngươi lại là Hắc Kỳ Lân vương giả trong Kỳ Lân.
Thanh âm Kim Sí Đại Bằng Điêu tràn đầy kinh ngạc, không hề mang theo cảm giác trầm thấp mà trở nên bén nhọn.
- Đúng vậy, huyết mạch ta kế thừa đúng là Hắc Kỳ Lân. Kim Sí Đại Bằng Điêu, hôm nay sẽ là tử kỳ của ngươi.
Ở bên trong thanh âm của Tề Nhạc không có bất kỳ sắc thái cảm tình nào, đồng thời thanh âm của hắn cũng đã xảy ra một ít biến hóa, nếu như Như Nguyệt ở nơi này nhất định có thể nghe ra, thanh âm Tề Nhạc lúc này phi thường giống thanh âm của hư ảnh Kỳ Lân ban đầu ở nhìn thấy Giải Trĩ lúc xuất hiện.
- Kỳ Lân, ngươi cảm thấy như vậy đáng giá sao? Được rồi, Cự Thú Hoạt Xá Lợi ta không cần. Hơn nữa lập tức liền rời đi, ngươi thấy thế nào?
Kim Sí Đại Bằng Điêu vừa nói, một bên mở ra của mình cánh chậm rãi lui về phía sau.
- Ý của ngươi muốn cho ta bỏ qua cho ngươi sao? ? Đáng tiếc, hết thảy đều đã đã chậm. Ngươi hối hận đã quá muộn. Hơn nữa, ta cũng không có chút cơ hội hối hận. Đến lúc này, ngay cả tự chính mình đều không thể đình chỉ năng lượng vận chuyển. Đi đi, hãy chôn cùng với đồng bọn của ta.
- Không, không muốn, ta cũng không có giết chết những đồng bọn của ngươi. Bọn họ đều còn sống cả.
Sợ hãi trong lòng của Kim Sí Đại Bằng Điêu càng ngày càng mạnh, hắn lúc này mới minh bạch vì cái gì truyền thừa kinh nghiệm của đám tiền bối từng nói qua, tuyệt đối không được đem chính mình đi đối kháng chí tử với Kỳ Lân. Khí tức của Chung cực Kỳ Lân Tí thời khắc này tuy rằng không cường thịnh tới mức tận cùng, nhưng mà năng lượng như thực chất lại hoàn toàn khóa chặt trên thân thể của hắn. Đồng thời, cũng bao trùm toàn bộ cao thủ Giáo Đình phía dưới.
Las Ogg lúc này đã cảm thấy không đúng:
- Tề tiên sinh, ngài làm cái gì vậy, năng lượng của ngài tựa hồ đã tập trung vào ngay cả chúng ta.
Hắc Kỳ Lân cực lớn ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rít gào:
- Las Ogg, ngươi cảm thấy ở thời điểm này ta sẽ bỏ qua cho bọn ngươi sao? Kim Sí Đại Bằng Điêu phải chết, các ngươi cũng đi chết đi, những tên gia hỏa hèn hạ ích kỷ các ngươi chẳng lẽ giữ lại làm tai họa cho Đình Đình của ta sao? Các ngươi đều chết, đều phải chết. Kim Sí Đại Bằng Điêu, ngươi hiện tại nói cái gì cũng đã muộn rồi, ngươi cảm thấy ta sẽ tin tưởng ngươi thì sao? Nguyên lai hung thú vạn năm cũng có lúc sợ hãi sao? Thật là thú vị vô cùng. Bất quá hiện giờ các ngươi phải chết hết.
Ở bên trong tiếng gào thét điên cuồng, Hắc Kỳ Lân cúi đầu, Kim Sí Đại Bằng Điêu kinh sợ hét lên một tiếng. Năng lượng toàn thân không hề giữ lại bành trướng ra, mà ngay cả năng lượng bên trong nội đan cũng không bảo tồn chút nào. Vận khí của nó cũng không tệ lắm, bởi vì không có Dự Ngôn thuật tiếp tục gây ảnh hưởng nên tại thời khắc này thực lực của nó khôi phục lại rất nhiều.
Kim sắc quang mang khổng lồ ngăn cản trước người, nhưng mà nó không có ý định đi công kích Tề Nhạc mà toàn lực bố trí xuống một tầng màn sáng màu vàng xong thì thân thể khổng lồ kia của vội vàng hướng không trung bỏ trốn, năng lực Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý lại một lần nữa thi triển ra.
Nhưng mà một khi bị Kỳ Lân Tí Kỳ Lân Tí khóa chặt thì có thể bằng vào tốc độ đào thoát sao? Đáp án dĩ nhiên là không thể nào.
Thời gian, không gian, trong nháy mắt này đột nhiên dừng lại. Chung quanh hết thảy mọi thứ , cho dù là một phần tử năng lượng phiêu đãng đều hoàn toàn đình trệ. Con mắt màu đỏ như máu của Hắc Kỳ Lân tràn đầy bi thương vô tận, hắc, ngân lưỡng sắc quang mang đang dây dưa cùng Kỳ Lân một sừng lập tức bạo phát.