- Tốt, anh xuống dưới lầu đợi em. Đình Đình, em nhớ rõ phải khoác khăn lớn vào, không cảm mạo đấy.
Đưa mắt nhìn Tề Nhạc rời phòng, ánh mắt Văn Đình lộ ra có chút mờ mịt, buổi sáng hôm nay, kỳ thật khi Lục Thương Băng xuất hiện nàng đã tỉnh táo lại rồi. Chủ yếu là vì lúc trước vài tên cảnh sát kia uy hiếp Tề Nhạc. Khiến cho Tề Nhạc tự nhiên phát ra tín hiệu nguy cơ, do nàng đã từng tiến hành hợp thể với Tề Nhạc bởi vậy huyết mạch hai người đều tương thông với nhau.
Tề Nhạc bên này cảm giác được nguy cơ, Văn Đình lập tức tỉnh lại khỏi trạng thái tu luyện.
Bởi vậy, tất cả sau đó đều hoàn toàn nằm trong cảm giác của nàng. Khi Lục Thương Băng dùng loại phương pháp đặc thù này để báo đáp Tề Nhạc, Văn Đình muốn đi ra ngoài ngăn cản, nhưng nàng lại xấu hổ chứng kiến ngay tràng diện lúc đó, chỉ đành ẩn nhẫn xuống.
Nhưng trùng kích của Sa Mạc Phong Bạo đối với nàng rất lớn, tình cảm của người đều ích kỉ cả, tuy rằng nàng rất rõ ràng Kỳ Lân đều phong lưu trời sinh, nhưng trong nội tâm vẫn còn có chút khó có thể tiếp nhận. Trước kia khi ở bên ngoài còn có thể nhịn được, lúc này đi vào Long Mạch ôn tuyền, tâm yên tĩnh lại, nàng liền khó có thể tránh khỏi nhớ lại tất cả những gì xảy ra lúc sáng.
Tề Nhạc rời khỏi gian phòng Văn Đình, trong nội tâm không khỏi âm thầm mừng thầm, không cho anh ngủ cùng, hắc hắc, nhưng cùng ngâm nước nóng thì có thể a.
Văn Đình xinh đẹp như vậy, dáng người lại tốt như vậy, mặc đồ tắm ngâm suối nước nóng, cơ hội này cũng không nhiều a!
Vừa nghĩ, hắn nhanh chóng tìm một phòng trống thay đồ bơi của mình, sau đó lại phủ thêm một lớp khăn lớn chạy ra ngoài, mở nước suối nước nóng ra, nước bắt đầu chảy vào cái ao đại khái đủ cho bốn người tắm kia.
Hương vị của suối nước nóng thật sự không dễ ngửi lắm, mùi lưu huỳnh nhàn nhạt kia không khỏi làm cho Tề Nhạc có chút không thích ứng. Nhưng hắn lại có thể cảm nhận được rõ ràng trong ôn tuyền có một cổ năng lượng nhu hòa tản ra ngoài. Hương vị thiếu chút nữa thiếu chút nữa a. Dù sao, mục đích mình và Văn Đình đi ra cũng không phải đùa. Nghĩ tới đây, dâm ý trước kia của hắn cũng dần bình tĩnh lại chút.
Tuyết trên bầu trời lúc này trở nên lớn hơn chút, từng mảnh bông tuyết nhuộm chung quanh thành một mảnh màu trắng bạc. Khi nước rót vào trong hồ được chừng một nửa thì Tề Nhạc có chút không chống chịu được rét lạnh, trực tiếp nhảy vào trong nước.
Trong chốc lát, toàn thân bị suối nước nóng nóng rực bao vây, cổ sảng khoái lập tức xuất hiện kia suýt nữa đã khiến Tề Nhạc rên rỉ ra tiếng. Nhiệt khí từ suối nước nóng bốc lên đã hòa tan bông tuyết phiêu đãng trên không, hàn ý trước kia bị quét sạch trong nháy mắt. Thân thể bị ôn hòa vây quanh, nhìn lại bông tuyết phiêu đãng chung quanh, đây tuyệt đối là một loại hưởng thụ đỉnh cấp.
Đúng lúc này, Văn Đình cũng từ trong biệt thự đi ra, thân thể có chút nhỏ nhắn xinh xắn của nàng bị một chiếc khăn tắm lớn màu trắng sữa bao lấy. Khuôn mặt hơi có chút hồng, không biết là vì rét lạnh bên ngoài hay vì ngượng ngùng nữa. Trước kia khi nàng chọn lựa áo tắm thì Tề Nhạc vừa vặn đi toilet, cũng không biết nàng lựa chọn kiểu dáng gì. Nhìn bắp chân trơn bóng tròn tròn của Văn Đình lộ ra bên ngoài, Tề Nhạc trong nội tâm âm thầm nghĩ, Văn Đình mua loại áo tắm nào nhỉ?
Văn Đình đi đến chỗ ao rồi ngừng lại, cúi đầu xuống bao quát lấy Tề Nhạc, thấp giọng nói:
- Anh, lát nữa anh cũng không thể vượt rào nha.
Nghe thanh âm nàng như có chút khẩn trương, Tề Nhạc trong nội tâm mềm nhũn, nói:
- Mau xuống đây đi, trên đó lạnh lắm! Yên tâm đi, anh tuy rằng là sắc quỷ, nhưng còn không có thói quen bắt buộc mỹ nữ đâu, chúng ta là đến tu luyện mà!
Vừa nói, hắn vươn tay trái mình về phía Văn Đình, ở thời điểm này, hắn cũng cảm thấy giữa mình và Văn Đình có một tầng ngăn cách nhàn nhạt, ngoài miệng tuy rằng không nói gì thêm, nhưng sâu trong lòng lại có chút cảm giác không thoải mái.
Văn Đình cởi khăn tăm ra, trước mặt Tề Nhạc lập tức sáng ngời, áo tắm của Văn Đình cũng không phải như trong tưởng tượng của hắn. . . có thể nói là loại nhiều vải nhất trong tất cả các loại áo tắm, chẳng những liền thân, hơn nữa chỗ hạ thân còn có một váy nhỏ, chỉ có thể lộ ra chừng nửa đùi, bất quá dù là vậy thì cũng đã khiến Tề Nhạc có chút ngẩn người rồi.
Cùng so với Như Nguyệt thì dáng người của Văn Đình phải nhỏ hơn một ít, nàng không có thân hình đầy đặn như Như Nguyệt nhưng từng bộ phận thân thể nhìn qua lại đều đặn cân xứng như vậy. Da thịt Văn Đình rất trắng, nhìn qua rất xinh tươi. Tóc dài màu đen đã bị nàng cột lên đỉnh đầu, càng tăng thêm vài phần cảm giác ôn nhu.
Sau khi dùng chân thăm dò nhiệt độ một chút, Văn Đình mới cẩn thận đi xuống, nước ao có chút nóng rực hiển nhiên cũng mang đến cho nàng cảm giác vô cùng thoải mái.
Lông mày Văn Đình giãn ra rất nhiều, thở dài một hơi, ngồi xuống đối diện với Tề Nhạc.
- Thật sự rất thoải mái đấy.
Văn Đình lộ ra vẻ tươi cười với Tề Nhạc.
Tề Nhạc nhìn bông tuyết phiêu đãng chung quanh, mỉm cười nói:
- Đúng vậy a! Cảm giác ngâm suối nước nóng trong tuyết quả thật rất mỹ diệu, chúng ta trước tiên ngâm chốc lát đi, giờ anh đã cảm giác được nhiệt độ trong ôn tuyền đang thoái mái anh rồi, tuy rằng đã mất đi Vân Lực, nhưng thân thể Tề Nhạc vẫn rất nhạy cảm với năng lượng.
Văn Đình cũng không phản đối đề nghị của Tề Nhạc, nhẹ nhàng gật gật đầu, nhắm mắt mình lại, dựa thân thể vào trên vách đá. Cảm thụ nhiệt lượng mà suối nước nóng mang đến.
Nhìn khuôn mặt thanh nhã của Văn Đình đã bị khói suối nước nóng bốc lên làm trở nên hồng nhuận phớn phớt, Tề Nhạc nhịn xúc động muốn đi lên cắn một cái, bất quá hắn đúng là vẫn nhịn được. Nếu chuyện hồi sáng đã bị Văn Đình thấy được, vậy thì đã không thể nói là hiểu lầm nữa, có lẽ, thực sự mình đã quá hoa tâm. Nếu như Văn Đình không cách nào tiếp nhận lời của mình, như vậy, mọi người vẫn nên tỉnh táo chút thì tốt hơn.
Nghĩ tới đây, tâm Tề Nhạc dần bình tĩnh lại, hai mắt nhắm lại, hắn tập trung tinh thân vào tinh thần lạc ấn trong đầu. Thông qua tinh thần lực tìm kiếm, tinh thần lạc ấn mà cha Văn Đình lưu lại dần dần trở nên rõ ràng.
Tề Nhạc phát hiện, năng lực Hợp Thể này thật ra là được thành lập trên trụ cột Văn Đình thân là Cự Thú Hoạt Xá Lợi. Bởi vì năng lượng khổng lồ trong cơ thể Văn Đình làm trụ cột, mà cổ năng lượng này vì có quan hệ đến huyết mạch Kỳ Lân nên khiến hắn và Văn Đình dưới tình huống hoàn toàn cởi mở thể xác và tinh thần có thể tạm thời lợi dụng.
Kỳ thật, Hợp Thể và thôn phệ chỉ kém nhau một đường thôi. Nếu như mình trong lúc Văn Đình trót năng lượng vào cơ thể sau đó phát động năng lực đoạt thần là có thể triệt để cướp đoạt năng lực của Văn Đình để mình dùng. Trách không được vị lão Hắc Kỳ Lân kia nói, chính vì mình liều mình cứu giúp Văn Đình nên mới có thể truyền thụ năng lực Hợp Thể cho mình.