- Anh nói những trận doanh này tôi biết rõ. Tôi nghe nói, những cự thú này chia thành hai phái, trong đó một phương thủ hộ phiến đại địa của chúng ta, còn bên kia chính là phá hư và giết chóc. Chúng ta sợ nhất gặp được những cự thú giết chóc. Bọn chúng từng mang lại tai nạn cực lớn cho tộc nhân chúng tôi.
Tề Nhạc gật gật đầu, nói:
- Đó là khác nhau của thần thú và hung thú. Đồ Tiết đại ca, anh có biết địa phương thần thú xuất hiện ở đâu không? Nhất là thần thú cường đại.
Đồ Tiết nhíu mày, sau khi suy nghĩ liền lắc đầu, nói:
- Thực xin lỗi, Tề huynh đệ, chỉ sợ tôi không giúp được anh rồi. Những người như chúng tôi rất ít khi rời khỏi gia viên của mình, chỉ hoạt động trong phiến sơn mạch này mà thôi. Trong sơn mạch này số lượng hung thú và thần thú không nhiều, hơn nữa, có một ít đã liên hợp sinh tồn với chúng tôi, giống như đồng bọn của Bá Ca là lão Hắc vậy. Thế nhưng mà, chúng tôi không hiểu về thế giới bên ngoài. Tôi chỉ biết thế giới bên ngoài rất nguy hiểm. Chỉ cần rời khỏi mãnh đất do thiên thần bảo hộ này, chúng tôi tùy thời gặp phải nguy hiểm trí mạng. Trừ phi là cả tộc dân tổ chức hợp mặt lớn, nếu không chúng tôi tuyệt đối không rời khỏi nơi này.
Tề Nhạc có chút thất vọng nói:
- Thì ra là như vậy! Xem ra, tôi chỉ có thể tự mình tìm kiếm thôi.
Đột nhiên trong mắt Đồ Tiết sáng ngời, nói:
- Tề huynh đệ, anh cũng không cần phải lo lắng. Mặc dù tôi biết không nhiều, nhưng mà, tộc trưởng của người Thổ chúng tôi là người có trí tuệ và thông thái cao nhất. Tôi lớn lên từ nhỏ với hắn ta, tuy tôi cũng có chút năng lực, nhưng còn chênh lệch thật xa với hắn. Mấy ngày nữa là Hỏa Tiết tôi sẽ mang các vị cùng đi gặp hắn, khi đó tha hồ mà hỏi, có lẽ có thể tìm được ít thứ anh cần.
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Được rồi. Vậy đa tạ đại ca.
Khi bọn hắn nói chuyện, Bá Ca đã trở về, hắn vô ý thức lại nhìn Tuyết Nữ cùng Văn Đình, sau đó mới mang bó củi bỏ lại vị trí cũ, có một đám người Thổ đi lên hổ trợ, sau đó lại nhóm lửa lên. Mà con cọp kia lại không quay về cùng với hắn.
- Tề huynh đệ ah! Tôi thật sự bội phục anh rồi. Lão Hắc của tôi chưa từng sợ cái gì, thời điểm vừa mới quay về. Nó lại nói cái gì cũng không chịu đi vào nữa, cho nên lưu lại bên ngoài chờ tôi.
Bá Ca nhìn qua Tề Nhạc. Trong mắt lộ ra kính nể từ đáy lòng.
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Có lẽ, tâm tình của nó không tốt lắm, hy vọng ở bên ngoài thông khí a. Nhưng mà, Bá Ca anh có thể nói cho tôi biết không, anh làm sao thu phục nó vậy? Vừa rồi tôi nghe Đồ Tiết đại ca nói, dân tộc Thổ của các vị hợp thành quần thể với một ít cự thú. Có thể trợ giúp lẫn nhau, tôi phi thường tò mò với tình huông này.
Bá Ca kinh ngạc mà nói:
- Chẳng phải anh cũng có đồng bọn là cự thú sao?
Tề Nhạc nói:
- Tình huống của tôi là đặc thù a, dưới cơ duyên xảo hợp mới đạt được con rắn làm đồng bọn. Mà ở chỗ của các vị có không ít hung thú, các người làm như thế nào?
Bá Ca cười hắc hắc, nói:
- Kỳ thật, đây cũng không phải bí mật gì. Mỗi dân tộc đều có cách làm giống nhau. Không riêng gì dân tộc Thổ chúng tôi có cự thú làm đồng bọn, bốn chủng tộc nhân loại khác cũng có năng lực như vậy. Mà cân nhắc thực lực tất cả dân tộc với nhau, chủ yếu chính là so sánh xem dân tộc đó có bao nhiêu cự thú mạnh mẽ. Hơn nữa. Năm dân tộc chúng tôi hàng năm đều tổ chức luận võ. Từ đó tuyển ra dũng sĩ mạnh nhất. Trở thành cường giả được năm tộc tôn trọng. Đây là chỗ tốt thật lớn a.
Nói đến đây, nụ cười trên mặt của hắn có chút quái dị.
Tề Nhạc nói:
- Vậy phương pháp của các vị là thế nào?
Bá Ca nói:
- Phương pháp đơn giản nhất chính là tìm kiếm. Những cự thú này có đôi khi đẻ trứng rồi rời đi, nhưng tình huống cự thú đều có khác nhau. Nếu như có thể tìm được trứng cự thú và nuôi dưỡng, từ nhỏ bắt đầu bồi dưỡng cảm tình của nó với chủng tộc, mười thế hệ sau. Chúng có được thực lực nhất định, trở thành trợ lực của bổn tộc. Đương nhiên, loại phương pháp này là bét nhất.
- Dù sao, những cự thú này muốn có thực lực cường đại, ít nhất đều cần thời gian ngàn năm mới được, thật sự quá chậm. Cho nên, chúng tôi xếp phương pháp này thành kém nhất, phương pháp khác là để cự thú tán thành anh, chỉ cần nó chịu tán thành anh, sẽ trở thành đồng bọn của anh. Loại tình huống này chỉ xuất hiện trên người cự thú lạc đàn.
- Hơn nữa phi thường nguy hiểm, một khi cự thú không có hảo ý với anh. Rất dễ dàng xảy ra vấn đề. Bởi vì tìm kiếm đồng bọn cự thú mà chết không ít tộc nhân! Nhưng mà, bởi vì một khi có được cự thú thì lập tức trở thành anh hùng của bổn tộc, cho nên. Đến bây giờ còn có rất nhiều người chuyên môn tìm kiếm cự thú kiểu này. Nói trắng ra, chính là tìm vận may a.
- Các chủng tộc đều chuyên môn bồi dưỡng những người đi tìm cự thú. Từ một chút ít kinh nghiệm của những người từng thu phục cự thú giảng giải. Có thời điểm, chúng tôi sẽ nhờ người có cự thú là đồng bọn cùng đi, dưới loại tình huống này, chỉ cần gặp cự thú không quá mạnh mẽ, tỉ lệ thành công gia tăng thật lớn.
Tề Nhạc chợt nói:
- Thì ra là thế.
Hắn còn cho rằng những tộc người này có phương pháp đặc biệt gì chứ, thì ra phải dựa vào vận khí và thực lực áp bách mới thành công! Nhưng mà, năng lực của những người thời đại này khác nhau với thời của hắn quá lớn, điểm này, từ trên người Đồ Tang đã nhìn thấy được.
Đống lửa tắt lại cháy hừng hực, có tộc nhân tiếp tục cầm đồ ăn đưa lên cho bọn người Tề Nhạc cùng Bá Ca dùng, Văn Đình bởi vì ăn vội vàng, vừa phiên dịch cho Tuyết Nữ nghe, cho nên, chẳng quan tâm chen lời vào. Mà trong dân tộc Thổ này, nữ nhân hiển nhiên không có địa vị gì, cho nên không ai chú ý tới các nàng. Đương nhiên, ngoại trừ vừa ý sắc đẹp của nàng. Chỉ có điều sau khi Tề Nhạc bộc lộ tài năng, những người này cũng chỉ có thể thưởng thức. Dù sao, ngay cả cường giả như Bá Ca trong nội tâm của bọn họ cũng thua Tề Nhạc a.
Thời gian cơm tối chừng một giờ, từ trong miệng Đồ Tiết, Tề Nhạc cũng có hiểu biết rõ hơn về thời đại này. Vào thời đại này, nhân loại chia làm năm đại chủng tộc, phân biệt ở các phương hướng khác nhau. Chỉ có các chủng tộc bộ lạc, còn chưa xuất hiện thành thị. thời đại này vẫn do cự thú làm bá chủ.
Thần thú cùng hung thú là hai trận doanh giao chiến trên đại địa, trừ hạch tâm của hai trận doanh ra, thần thú cùng hung thú bình thường thường xuyên phát động chiến đấu.
Chết tổn thương cũng thấy nhiều. Mà từ khi nhân loại có được cự thú làm đồng bọn tới nay, thực lực của nhân loại càng ngày càng lớn mạnh, nhưng mà thần thú và hung thú không đặt bọn họ vào trong mắt, dù sao, đồng bọn của nhân loại lúc này, phần lớn chỉ là thần thú và hung thú tu vi cao nhất là ba ngàn năm thôi.