Tê giác thể trọng mấy ngàn cân đụng trúng thì đúng là rất thốn.
Trong nháy mắt bốn đầu hung thú đã vọt tới, Tề Nhạc cũng không khẩn trương chút nào, đồng thời cũng không chủ quan. Hắn biết rõ chính mình muốn làm là cái gì, bốn đầu hung thú không thể đặt vào mắt hắn, bởi vì những con hung thú này căn bản là không cách nào mang đến uy hiếp chính thức cho hắn. Mà mục đích của hắn ở chuyến này càng quan trọng hơn là cứu vớt những người Tộc Bạch.
Vì thế, tuy rằng mắt thấy tê giác hướng chính mình vọt tới, Diệt Mông Điểu cùng Văn Lân đồng thời bộc phát ra đại lượng phong nhận đến hạn chế không gian di động của chính mình, đồng thời Bỉ Phù (con quái điểu) tản mát ra một vòng quang mang màu đỏ nhạt hướng mình bao phủ mà đến.
Phía dưới công kích của bốn đầu hung thú Tề Nhạc cũng không có ý muốn né tránh. Nguyên bản thân thể màu tím trong nháy mắt biến thành màu đỏ rực óng ánh, trong mắt chợt lóe sáng, hắn quát khẽ một tiếng:
- Liệt Diễm Địa Ngục!
Một mảnh màu đỏ quang mang như là dây lưng lụa trùm lên bên dưới, vị trí đúng là người Tộc Cửu Lê đang lao về phía trước. Người Tộc Cửu Lê hung tàn lập tức muốn vọt tới trận doanh của các chiến sĩ Tộc Bạch, đột nhiên đám người chứng kiến một đám ánh sáng màu đỏ phiêu nhiên bay tới. Không đợi đám người kịp phản ứng, đột nhiên, một bức tường lửa cao tới 10m trống rỗng xuất hiện tại trước mặt bọn họ.
Công kích của người Tộc Cửu Lê phi thường hung mãnh, lúc này, đám người căn bản không cách nào kềm chế thế xông lên của mình, mấy đầu hung thú cùng đại lượng người Tộc Cửu Lê xông lên phía trước nhất trực tiếp nhào vào bên trong bức tường lửa.
Nếu như đây chẳng qua là lửa bình thường thì người Tộc Cửu Lê căn bản sẽ không để ý. Kháng tính của họ với lửa phi thường mạnh. Đáng tiếc, hiện tại trước mặt bọn hắn không phải là lửa bình thường. Đó là chân hỏa Kỳ Lân ngay cả nước cũng không thể dập tắt được, lại có nhiệt độ tuyệt đối cao.
Chân hỏa Kỳ Lân Liệt Diễm Địa Ngục hình thành, xét tốc độ công kích tuy rằng so ra kém Bách Lôi Thiểm, nhưng mà về uy lực thì mạnh hơn nhiều. Bức tường lửa xuất hiện, lập tức mang theo mảng lớn tiếng kêu thảm thiết. Mà tường lửa không hề giảm ngược lại giống như Liệt Hỏa Liêu Nguyên rất nhanh lan tràn trong trận doanh của người Tộc Cửu Lê.
Tề Nhạc đồng thời phát động Liệt Diễm Địa Ngục, công kích của bốn đầu hung thú cũng đã đi tới trước mặt hắn. Đối mặt với công kích của bọn họ, Tề Nhạc sớm đã có tính toán của mình, loại đẳng cấp hung thú này hắn không đặt vào mắt. Tề Nhạc đang chuẩn bị thi triển Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp lập tức cải biến phương hướng công kích, sau đó lại đưa bọn chúng vào trong lĩnh vực hủy diệt thì dị biến đột nhiên xảy ra.
Tề Nhạc chỉ cảm thấy một cỗ năng lượng mãnh liệt xẹt qua đầu khiến hắn chấn động. Ngay sau đó, một đạo kim sắc quang mang từ chỗ mi tâm của hắn điện xạ mà ra, kim quang lóe lên lập tức khuếch trương thành một bức tường vừa vặn đón nhận công kích của bốn đầu hung thú. Đừng nói bốn đầu hung thú, mà ngay cả Tề Nhạc đều không có kịp phản ứng, một cỗ lực phản chấn mãnh liệt đẩy bốn đầu hung thú bay ra ngoài.
Quang mang màu vàng tại giữa không trung như là Thái Dương lóe sáng, Cự Kiếm dài đến 2m lăng không rủ xuống đứng ở trước người Tề Nhạc. Uy áp vương giả lập tức chấn nhiếp toàn trường.
Thanh âm của Hiên Viên Hồn vang lên trong đầu của Tề Nhạc:
- Rất lâu không có hoạt động một chút rồi, vừa vặn gặp người Tộc Cửu Lê cùng những tiểu hung thú này, để cho tôi cũng tới nhấm nháp hung ngoan chi huyết này đi.
Thanh âm của hắn tuy rằng vẫn trong sáng, nhưng mà lại nhiều thêm vài phần khát máu và hưng phấn.
Hiên Viên kiếm muốn phát uy, Tề Nhạc tự nhiên là không ngăn cản. Ngay tại lúc hắn cho rằng Hiên Viên kiếm đã chính thức tán thành chính mình, có thể để cho mình sử dụng kiếm thì Cự Kiếm màu vàng dài đến 2m cũng đã động.
Trong tiếng vù vù to rõ, sóng âm hướng chung quanh tán đi, quang mang màu vàng đột nhiên ảm đạm bỗng chốc. Ngay sau đó, thân kiếm dài đến 2m thoát xác ra.
Trong khoảnh khắc đó, Thiên Địa biến sắc, minh nguyệt tinh đấu không trung ảm đạm theo.
Nhạc thấy rõ ràng núi non sông ngòi điêu khắc trên thân kiếm cùng mặt trời mặt trăng và ngôi sao. Sau một khắc, Hiên Viên kiếm đã di động.
Mang theo đuôi lửa dài đến hơn mười trượng, thân kiếm thật lớn xông tới. Bốn đầu hung thú công kích đang vây quanh Tề Nhạc đã bị một màn vừa rồi sợ ngây người, hung thú thấp giai như chúng tự nhiên không nhận biết được Hiên Viên kiếm, nhưng mà trong suy nghĩ của Người Tộc Cửu Lê Hiên Viên lại có ấn tượng quá sâu.
Hiên Viên kiếm ra, lập tức chấn nhiếp toàn trường, mà ngay cả đám người Tộc Cửu Lê đang giãy dụa trong Liệt Diễm Địa Ngục đều tĩnh lặng lại. Trên khuôn mặt hung hãn của chúng tràn đầy vẻ vặn vẹo và sợ hãi. Bao nhiêu năm qua đi rồi? Khi bọn hắn cho rằng Tộc Cửu Lê có thể một lần nữa trọng chấn thì Hiên Viên Thần Kiếm đáng sợ kia lại một lần nữa xuất hiện.
Thân kiếm thật lớn hơi động một chút, đã từ bên người bốn đầu hung thú xẹt qua, hướng xuống người Tộc Cửu Lê bên dưới. Tề Nhạc lúc này vừa mới tỉnh táo lại, hắn nhìn qua là đầy trời huyết vũ, lúc trước bốn đầu hung thú còn công kích mình hiện giờ bị Hiên Viên kiếm xẹt qua, ngay cả cặn bã đều không để lại.
Mà kim sắc quang mang của Hiên Viên kiếm đã hóa thành huyết vũ, ngay cả cặn bã cũng không còn. Mà kim sắc quang mang của Hiên Viên Kiếm nhưng vẫn óng ánh quang mang, tiếp tục như là cắt lúa mạch trực tiếp tiến nhập trận doanh của Người Tộc Cửu Lê.
Giết một người phải cần bao nhiêu thời gian? Hiên Viên Kiếm cấp ra đáp án, chỉ cần trong nháy mắt, hơn nữa, cái chết cũng tuyệt không phải đơn giản là một người. Kim quang lóe lên, lập tức liền có trên trăm tên Người Tộc Cửu Lê đã mất đi sinh mệnh. Kể cả Tề Nhạc ở bên trong Liệt Diễm Địa Ngục, tất cả người Tộc Cửu Lê trước mặt Hiên Viên Kiếm đều trở nên yên tĩnh, bởi vì, đám người đều thấy rõ ràng, mình và đồng bạn đang dần dần chia lìa nhau.
Không có bất kỳ âm thanh nào phát ra, kim sắc quang mang đã biến thành cầu vồng kinh thiên, vài đạo kiếm khí tràn ngập giữa không trung, Hiên Viên Thần Kiếm bộc phát ra quang ảnh thiên vạn đạo quang mang. Hào quang bộc phát tựa như đại thanh tẩy cuốn thi thể của những người bị chém thành hai nửa vào trong đó.
Cái gì gọi là cối xay thịt, Tề Nhạc rốt cuộc đã biết rồi, trong nháy mắt phía dưới kim sắc quang mang huyễn lệ tức thì biến thành kim hồng sắc quang mang, đừng nói thi thể, mà ngay cả chân cụt tay đứt đều không có để lại. Những nơi kiếm quang màu vàng đi qua, người Tộc Cửu Lê hoàn toàn triệt để biến mất trên thế giới này.