Hợp Thể nếu như muốn hoàn thành ăn ý, nhất định phải thông qua thí nghiệm không ngừng, chỉ có lại lần nữa trải qua quá trình Hợp Thể mới có thể tìm được càng nhiều chỗ chung giữa huyết mạch hay người, cũng tận lực giảm bớt xung đột huyết mạch xuống tình trạng nhỏ nhất, dưới loại tình huống đó mới có thể khiến hai người Hợp Thể trở nên hoàn mỹ, cũng có thể phát huy thời gian càng dài hơn.
Cảm thụ hết tình huống cụ thể của Hợp Thể, trong nội tâm Tề Nhạc đã có chút ít ý định, trong nội tâm nhớ lại biến hóa năng lượng cơ thể trong hai lần Hợp Thể với Văn Đình lúc trước, cùng với cảm giác huyết mạch tương liên với Văn Đình, không ngừng suy nghĩ.
- Chúng ta có thể bắt đầu chưa?
Không biết đã qua bao lâu, thanh âm của Văn Đình khiến Tề Nhạc bừng tỉnh từ trong suy tư.
Lúc trợn mắt nhìn, Tề Nhạc phát hiện, ánh mắt của Văn Đình đã nhu hòa hơn trước rất nhiều, nhẹ gật đầu với nàng, nói:
- Chúng ta bắt đầu đi.
Văn Đình do dự một chút, nói:
- Tề Nhạc, có phải anh cảm thấy em không đủ rộng lượng, quá nghiêm khắc phải không?
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Sao lại thế được? Nếu đổi anh là nữ nhân, trông thấy nam nhân mình thích làm chuyện như thế với nữ nhân khác, trong nội tâm cũng sẽ không thoải mái. Sai là tại anh, là anh quá hoa tâm rồi. Thực xin lỗi Đình Đình, anh nghĩ, giữa chúng ta đều phải lãnh tỉnh một chút, tỉnh táo tu luyện, được chứ?
Văn Đình lắc đầu nói:
- Không, tu luyện Hợp Thể nếu như không thể tâm linh tương thông thì hiệu quả sẽ kém rất nhiều. Trước khi bắt đầu tu luyện, chúng ta nhất định phải cởi bỏ tâm kết của mình mới được. Em vừa rồi đã nghĩ kỹ rồi, kỳ thật sai hôm nay cũng không chỉ ở anh. Dù sao, lúc ấy cũng không phải anh tự nguyện. Lấy tình huống thân thể anh cũng không cách nào chống cự nàng ta được. Mà em bởi vì thẹn thùng nên cũng không tiến lên ngăn cản. Tề Nhạc, có thể nói chuyện nữ cảnh sát kia cho em được không? Lúc ấy, em tựa hồ nghe nói nàng có quan hệ với Hắc Ám Quốc Hội hả.
Tề Nhạc nhẹ gật đầu, nói:
- Được rồi, nếu em đã muốn nghe, vậy thì phải nói lại từ đầu. Lần đầu anh gặp Thương Băng chính là ở nước Thái Dương ...
Hắn hiểu được Văn Đình đã nhượng bộ rồi, nàng chịu nghe giải thích của mình, đã chứng minh nàng cũng không chính thức tức giận, nói như vậy thì mâu thuẫn sẽ trở nên dễ giải quyết hơn nhiều. Lập tức, Tề Nhạc lại nói chuyện mình và Lục Thương Băng làm sao quen biết, về sau lại gặp nàng trong nước thế nào, cùng với phát hiện ra thân thế Lục Thương Băng, suýt nữa chết ở trong tay Lục Thương Băng, cho đến chuyện sáng nay kỹ càng lại một lần, mà ngay cả quá trình giải độc lúc ấy cũng hoàn toàn được nói ra.
Trợn mắt há hốc mồm nghe xong lời của Tề Nhạc, Văn Đình không khỏi nhếch chiếc miệng nhỏ nhắn lên:
- Không phải đâu, vật kia của Kỳ Lân còn có hiệu quả giải độc sao? Sao em lại chưa nghe qua?
Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:
- Em dù sao chỉ có một nửa huyết mạch Kỳ Lân, tự nhiên không thể gì cũng biết rồi. Như thế nào đây? Có hứng thú trúng độc một hồi không, anh nhất định sẽ không chút tiếc rẻ giúp em giải độc
- Anh không bằng đi chết cho khỏe.
Văn Đình thẹn thùng đẩy nước trước mặt mình tới, giội cho Tề Nhạc một đầu đầy nước.
Tề Nhạc cười ha ha, nói:
- Là chính em hâm mộ nha.
Văn Đình hừ một tiếng, nói:
- Sự tình trúng độc này mà cũng có thể hâm mộ hay sao? Bất quá, nếu anh đã nói như vậy thì cô bé kia cũng thật đáng thương. Tuy chúng ta là cô nhi, nhưng ít ra còn có cha mẹ của mình. Còn cô ấy...
Tề Nhạc cười khổ một tiếng, nói:
- Anh không biết anh có cha mẹ hay không đây này, em không thấy anh đáng thương sao? Nói không chừng anh còn là ra đời từ ống nghiệm a...
Văn Đình tức giận nói:
- Đừng tranh thủ sự đồng tình của em, anh là huyết mạch Kỳ Lân. Nếu nói không phải tự nhiên sinh ra thì chính là không thể nào. Cho nên anh nhất định có ba mẹ, chỉ là không biết lúc trước tại sao bọn họ lại vứt bỏ anh.
Trong mắt Tề Nhạc lóe ra một tia phiền muộn tối tăm, nói:
- Không nói những cái này nữa, hiện giờ không có anh thì cha mẹ cũng sống rất tốt. Được rồi, mỹ nữ hồ tiểu thư của anh, em không nên tức giận a. Chúng ta không phải nên bắt đầu sao? Anh chờ em đã lâu rồi, sớm chưa thỏa mãn dục vọng đây này.
- Chán ghét! Bắt đầu đi, anh phải tập trung tinh thần, hợp thể này do anh làm chủ, chỉ có anh tiếp nhận năng lượng của em thì mới có thể khiến chúng ta hợp thể dần dần, hơn nữa càng trở nên thêm hài hòa.
Tề Nhạc nhẹ gật đầu, nói:
- Đến đây đi.
Hồng sắc quang mang nhàn nhạt lóe lên trên người Văn Đình, độ ấm suối nước nóng lập tức bắt đầu tăng lên, Tề Nhạc cười khổ nói:
- Chỉ mong không bị nước đun sôi như lần hợp thể trước, nếu không thì chỉ sợ anh là con kỳ lân bị nấu sôi đầu tiên trong lịch sử a.
Văn Đình khẽ kêu lên:
- Tập trung tinh thần.
Tề Nhạc rùng mình trong nội tâm, hắn cũng biết hiện giờ không phải lúc nói đùa, vội vàng thu liễm tâm thần, tập trung tinh thần cảm nhận chấn động năng lượng trên người Văn Đình, hào quang không ngừng lập lòe trong mắt hắn, cùng đợi hợp thể.
Lần này có thời gian nguyên vẹn, Văn Đình cũng không nóng lòng hợp thể với Tề Nhạc, điều động đầy đủ năng lượng trong cơ thể, không hề giữ lại phương thức vận chuyển khí tức và năng lượng của mình, hiện ra trước mặt Tề Nhạc.
Ba động năng lượng càng ngày càng trở nên mãnh liệt rồi, nhìn Văn Đình nâng tay phải lên, Tề Nhạc thu liễm tâm thần, cùng đợi chưởng tay của nàng tiến đến. Đang lúc mấu chốt hai người sắp hợp thể, trong lúc bị khí tức năng lượng của Văn Đình ảnh hưởng, giác quan tăng lên phạm vi lớn của Tề Nhạc đột nhiên phát hiện trên không tựa hồ có một đôi mắt nhìn mình và Văn Đình chằm chằm.
Nhiệt độ trong không khí đột nhiên trở nên lạnh như băng, Tề Nhạc cả kinh trong nội tâm, hắn biết rõ lúc này tuyệt không thể chờ đợi thêm nữa rồi, vội vàng hưởng ứng với Văn Đình. Tề Nhạc cảm giác được, Văn Đình cũng tự nhiên cũng cảm giác được, tay phải mang theo ánh sáng màu đỏ của nàng mãnh liệt dán lên bả vai Tề Nhạc. Lúc hợp thể lần thứ nhất, hai người cần huyết dịch tương liên để hình thành quả cầu năng lượng nhưng bây giờ đã không cần nữa rồi.
Thân hình Văn Đình lập tức co rút lại, năng lượng màu đỏ lóe ra ánh địa quang mang, trong quang mang lóe ra thân thể Tề NHạc đã hoàn toàn dung hợp vào bên trong. Nơi bả vai, cánh tay có chứa lân phiến màu đỏ lại xuất hiện lần nữa, không biết từ lúc nào Kỳ Lân Ẩn trong Kỳ Lân Châu đã tự hiển hiện ra, choàng ở sau lưng Tề Nhạc. Toàn bộ nước trong bể đã bốc hơi, trong màn hơi nước màu trắng bao bọc, Tề Nhạc lặng yên không một tiếng động bay lên trời.