Toàn thân bao trùm trong lân giáp màu đen, trên lân giáp màu đen có hào quang sâu kín lóe lên, ở sau lưng dưới tác dụng của Kỳ Lân Ẩn, Tề Nhạc lúc này, nhìn hắn như một ma thần.
Nhưng mà, trên mặt hắn cũng không có xuất hiện mặt hạ bảo hộ như các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác. Cánh tay phải đặc thù của hắn, cũng chỉ có vị trí cánh tay phải là không có lân phiến bao phủ, bởi vì bản thân cánh tay phải có lân giáp màu đen, nhưng trên lân giáp lại có đường vân màu bạc, đường vân màu bạc phi thường đặc thù, nó giống như vân tay của người ta, trên vân tay có gai nhọn hoắc, cảm giác, một vòng vân tay giống như mặt trời chói chan, hét to một tiếng, một cổ uy thế không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung đã hiện ra.
Tuy người gấu cuồng bạo và Ma Lang Nhân đều là sinh vật hắc ám của phương tây, dù chúng có thực lực rất mạnh nhưng cũng chỉ là dã thú, bất luận là sói hay gấu, đối mặt với khí tức thần thú như Kỳ Lân, thế tiến của bọn chúng trì trệ, cho dù người gấu sau khi cuồng bạo, trong tiềm thức cũng cảm giác được trước mặt nguy hiểm.
Trên người Minh Minh đã được lông vũ bảy màu bao trùm, trừ việc có thêm hai màu so với trước kia, thì trên lông vũ bảy màu của nàng còn bao trùm một tầng hào quang màu vàng.
Nàng rất rõ ràng, lông vũ bảy màu phải đạt tới Bản Chúc Tương Dị Hóa giai đoạn thứ hai mới xuất hiện, tuy lúc này không xuất hiện trạng thái Bản Chúc Tương Dị Hóa giai đoạn thứ hai, nhưng chỉ riêng lông vũ bảy màu cũng làm thực lực của nàng tăng lên trên phạm vi lớn, nhất là tầng kim quang vàng nhạt kia, khiến vân lực trong người nàng ngưng tụ hơn trước rất nhiều, mà những thứ này, đều do máu huyết Kỳ Lân của Tề Nhạc mang lại cho nàng.
Trước khi Tề Nhạc xuất hiện, Từ Đông vẫn là chiến sĩ có thực lực bài danh thứ hai trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, gần với Như Nguyệt, lúc này, hoàn thành Bản Chúc Tương Dị Hóa, hai cánh hổ của hắn mở ra, toàn thân khí tức của chúa sơn lâm, lông mao màu trắng vằn đen, trình độ cứng rắn không thua gì áo giáp.
Đột nhiên nhìn thấy ba người biến thân, đồng tử Hấp Huyết Quỷ Thân Vương Klinsmann co rút lại, trầm giọng nói:
- Là Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần của phương đông, không nghĩ tới bọn chúng cũng xuất hiện. Chúng ta lên, không thể để chúng gây tổn thương cho thủ hạ chúng ta được.
Thời điểm ba đại vương giả Hắc Ám Quốc Hội muốn gia nhập vòng chiến, một âm thanh lạnh như băng mang theo khí thế cường hãn ập tới.
- Đối thủ của các người là bọn ta.
Một tầng lân phiến màu trắng, hai cánh rộng mở ra sau lưng, lân phiến bao trùm mỗi một bộ vị trên người Hải Như Nguyệt, trên mặt nàng có mặt nạ màu trắng, mặt nạ là hình thai quang ảnh, nhìn nó có cảm giác hư ảo, mặt nạ cũng giống như mặt của nàng, chỉ lộ ra đôi mắt bắn tinh quang ra bốn phía, bao trùm mỗi bị vị thân thể, lân phiến màu trắng không ngừng lan ra, từ phần eo kéo dài xuống dưới là chiến váy tám thốn, nửa thân trên là lân giáp tràn ngập lân phiến, phác họa đường cong hoàn mỹ của nàng, chính giữa ngực, một hạt châu lớn như quả bóng bàn đang tản ra hào quang màu ngà sữa.
Mái tóc của nàng là màu xanh da trời kỳ dị, tóc dài rối tung ở sau lưng, trên đỉnh đầu có hai sừng, trên bờ vai áo giáp có hình tam giác bén nhọn, hào quang trong mắt long bén nhọn, từ lam chuyển sang hồng, giống nhau hai khỏa hồng bảo thạch, hoàn toàn đối lập với lân phiến màu trắng. Hai tay mở ra hai bên, trên ngón tay có lợi trảo dài ba thốn lóe hàn quang.
Bên người Hải Như Nguyệt, theo thứ tự là cầm tinh cẩu Quản Bình cùng cầm tinh thỏ Mạc Địch, đây là lần đầu tiên Tề Nhạc nhìn thấy hình dáng Bản Chúc Tương Dị Hóa của hai người này. Trên người Quản Bình xuất hiện bộ lông màu vàng, trên mặt có kim sắc quang mang che chắn, tứ chi của hắn tráng kiện hơn vài lần, cơ bắp toàn thân nổi lên, có chút tương tự như Ma Lang Nhân, tay chân của hắn có móng vuốt bén nhọn, khác nhau là, móng vuốt sắc bén càng thêm bén nhọn, thân thể cao tới hai mét năm, tóc dài gấp ba lần, tóc vàng rủ xuống hai bên, thân thể cao lớn phối hợp với kim quang toàn thân, nhìn hắn lúc này tràn ngập uy thế khiếp, hắn không phải cầm tinh cẩu bình thường, mà là Sư Ngao. Toàn thân tràn ngập lực lượng, cho dù ở bên cạnh Hải Như Nguyệt cũng không bị uy thế của nàng áp chế.
So sánh với Quản Bình, nhìn Mạc Địch nhu hòa hơn rất nhiều, sau khi Bản Chúc Tương Dị Hóa, toàn thân nàng bao phủ bộ lông màu trắng, thân thể óng ánh hồng nhuận như ngọc, nàng không có móng vuốt sắc bén, cũng không có thân thể cường trán, nhưng sau khi Bản Chúc Tương Dị Hóa, cặp đùi thon dài của nàng càng hoàn mỹ hơn trước. Bắp chân của nàng nhìn rất hư ảo, không cách nào thấy rõ thật thể, bạch sắc quang mang tuy không phát ra uy thế khiếp người, nhưng khiến người ta có cảm giác thần bí.
Lang Vương Gat mở miệng, đại biểu cho hành động, thân hình lóe lên, hắn trực tiếp lao tới, dù sao Lang Vương cũng là Lang Vương, khi thân thể lao tới, lập tức cho thấy hắn khác với người sói bình thường. Lang Hóa cũng không khiến thân thể của hắn chậm lại, tóc màu xám biến thành màu bạc, thân thể lập tức bành trướng đạt tới ba mét, mắt sói màu vàng lợt biến thành màu vàng đậm, phát ra tiếng hú vang vọng, sau khi Lang Hóa, tốc độ của hắn tăng lên gấp đôi. Hai chân trước mang theo quang nhận màu bạc, đánh thẳng tới bọn người Hải Như Nguyệt.
Quát một tiếng, lao tới đầu tiên là Mạc Địch, với tư cách cầm tinh thỏ, nàng không có năng lực phi hành, nhưng nếu như bàn về nhảy lên, trong chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần không ai sánh bằng nàng được, thân thể lập tức kề sát đất bắn lên, không chút do dự nghênh tiếp công kích của Lang Vương Gat, hai chân mang theo một chuỗi tàn ảnh ưu nhã, mười đạo bạch quang chuẩn xác nghênh tiếp công kích bằng trảo của Lang Vương.
Hai màu quang mang trắng, bạc lóe lên trên không trung, lập tức phát ra âm thanh xé rách không khí chói tai, Lang Vương Gat không có chút ảnh hưởng nào, mà thân thể Mạc Địch dừng lại một cái, nhưng nàng vẫn dũng cảm nghênh đón.
Hùng vương Basi Lu bị chiến đấu trước mặt dẫn phát hung tính, hai tay đánh lên cơ ngực hùng tráng của mình, sải bước xông lên, thân thể vốn cao lớn của hắn bành trướng trong nháy mắt, Hùng vương dị hóa khiến thân thể của hắn cao tới năm mét, giống như núi cao lao tới. Bộ lông màu đen trên người giống như bảo thạch, đôi mắt gấu tản ra hào quang hung tàn.
Kinh nghiệm chiến đấu của Quản Bình cũng không nhiều, nhưng tri thức lý luận của hắn cực kỳ uyên thâm, từ khi biết được mình là chiến sĩ cầm tinh, trong lần đi tới Tây Tạng, tu luyện gian khổ nhất chính là hắn. Hắn bình thường là người không ưa biểu lộ, nhưng trong lúc tu luyện còn khắc khổ hơn người khác.