Tề Nhạc tinh thần lực đã cảm giác được rõ ràng Ngưu Ma Vương đánh tới, mà lúc này Hàn Băng Đống Tuyền lại có lực bài xích lớn như thế, nếu quả thật bị Ngưu Ma Vương đuổi theo, mặc dù có kỹ năng tàng hình của Kỳ Lân Ẩn, cũng chưa chắc có thể đào thoát hỏi độc thủ của hắn. Đối mặt tình huống này, Tề Nhạc trong lòng không khỏi khẩn trương.
Nhưng trong lúc lo lắng, trong đầu của hắn còn bảo trì vài phần thanh minh. Kim sắc quang mang lóe lên, trống rỗng xuất hiện dưới chân bốn người, đúng là Hiên Viên kiếm cực lớn. Tề Nhạc dùng năng lực khống chế thân thể bốn người xếp thành một hàng.
Phân biệt đứng ở một bên trên lưỡi kiếm Hiên Viên kiếm, lại nương tựa theo hình thái năng lượng Kỳ Lân huyễn huyễn hóa ra khiến lồng năng lượng biến thành hình bẹp, hợp lại cùng một thể với Hiên Viên kiếm. Như vậy, bọn hắn hiện giờ giống lưỡi của một thanh Cự Phủ vậy, không cần rót vào Vân Lực, sự sắc bén của Hiên Viên kiếm lập tức được phát huy vô cùng tinh tế.
Lực bài xích cường đại của Hàn Băng Đống Tuyền vừa gặp phải sự sắc bén của Hiên Viên kiếm, lực công kích đệ nhất thiên hạ lập tức liền tách ra, thân thể bốn người nhanh chóng phá nước mà xuống, trong chớp mắt, đã trầm xuống mấy chục thước.
Khí tức của Hiên Viên kiếm thật sự quá mạnh mẽ, mặc dù phương pháp này khiến thân thể bốn người Tề Nhạc bốn người nhanh chóng hạ thấp xuống, nhưng cũng chính vì dưới loại tình huống này nên khí tức của Hiên Viên kiếm cũng trực tiếp bại lộ phương vị của họ.
Lúc này, Tề Nhạc cúi đầu nhìn về phía dưới, mơ hồ chứng kiến Hàn Băng Đống Tuyền thanh tịnh phía dưới, dưới hào quang của Hiên Viên kiếm chiếu rọi xuống, tựa hồ có một mảnh màu xanh biếc tồn tại, nhưng Hàn Băng Đống Tuyền này rất sâu, lúc này tốc độ hạ thấp của bọn hắn tuy rằng đã sâu sắc tăng lên nhưng bích lục sắc quang mang nhàn nhạt bên dưới cũng chừng trăm mét.
Cho dù ở trong nước, nếu như là tình huống bình thường thì khoảng cách trăm mét đối với Tề Nhạc mà nói, chẳng qua chỉ ngay lập tức thôi. Nhưng nhưng bây giờ lại hoàn toàn không giống thế. Nhiệt độ trong Hàn Băng Đống Tuyền thấp hơn nhiều tưởng tượng của bọn hắn, đồng thời, trong Hàn Băng Đống Tuyền này, Tề Nhạc không chỉ phải chống lại rét lạnh, còn phải thúc dục Kỳ Lân Ẩn bảo hộ tam nữ an toàn, sở dĩ như vậy vốn cũng bởi vì hắn khoan thăm dò hầm băng đã tiêu hao đại lượng Vân Lực giờ đã có chút không chịu nổi gánh nặng nữa. Mà khoảng cách trăm mét này tuy rằng rất ngắn, nhưng trong Hàn Băng Đống Tuyền cũng đã nhiều hơn một thân thể tràn đầy hung hãn chi khí.
Ngưu Ma Vương căn bản không cần năng lượng hộ thể, trực tiếp liền từ không trung đâm vào trong Hàn Băng Đống Tuyền, con suối Hàn Băng Đống Tuyền tuy rằng rét lạnh, nhưng đối với thân thể cường hãn của hắn mà nói lại không đáng kể chút nào. Mới vừa vào trong nước, căn bản không cần dùng mắt nhìn, Ngưu Ma Vương lập tức đã cảm giác được sự tồn tại của bốn người Tề Nhạc, không, phải nói là lập tức cảm giác được sự tồn tại của Hiên Viên kiếm, trong ánh mắt hung quang lập tức đại phóng, gần như vô hạn ma lực lập tức tăng vọt, một quyền oanh ra, bổ ra ngăn cản từ Hàn Băng Đống Tuyền, ở trong nước vậy mà đạt tới tốc độ như tia chớp đuổi theo bốn người Tề Nhạc. Mà lúc này, cũng chính lúc Tề Nhạc phát hiện vòng xanh biếc biếc còn chừng trăm mét.
Ngưu Ma Vương trong mắt lộ ra hào quang dữ tợn, vào thời khắc này, tinh thần lực của hắn đã cường hãn xuyên thấu qua Hàn Băng Đống Tuyền bao vây bốn người Tề Nhạc lại, tuy rằng cảm nhận được khí tức sắc bén từ mũi Hiên Viên kiếm, nhưng hắn lúc này đã quyết tâm thủy diệt Tề Nhạc. Với thực lực tuyệt đối, hắn vượt xa Hắc Kỳ Lân tứ tướng vân này, nhưng cũng dưới tình thế hoàn toàn áp đảo hắn lại mấy lần bị Tề Nhạc đào thoát, hơn nữa hắn còn chiếm được Hiên Viên kiếm, ở sâu trong nội tâm, Ngưu Ma Vương đã thật sâu cảm nhận được uy hiếp mà Tề Nhạc mang cho hắn đang không ngừng tăng lớn, hắn tuyệt không hi vọng trong thần thú xuất hiện một tồn tại cường đại đủ chống lại hắn, cho nên, hắn hiện giờ đã không có bất luận ý định trêu đùa Tề Nhạc nữa, chỉ muốn bóp chết hắn khi còn trong trứng nước.
Trong nhắt mắt Ngưu Ma Vương vào nước, thì Tề Nhạc cũng cảm giác được rồi, tuy rằng thân thể của bọn hắn tại rất nhanh hạ thấp, nhưng Tề Nhạc lại bị tinh thần lực của Ngưu Ma Vương trực tiếp phong bế, hắn biết rõ, tai nạn đã đến gần. Mà vào thời khắc này, nếu như bị Ngưu Ma Vương đuổi theo, như vậy kết cục ra sao hắn rất rõ.
Đừng nói hắn hiện giờ cũng không ở vào trạng thái tốt nhất, coi như là trạng thái tốt nhất cũng xa xa không phải đối thủ của Ngưu Ma Vương. Có lẽ, hạ thấp khoảng cách này không đến 10s, nhưng thời gian ngắn ngủi này cũng đủ để khiến bốn người mình bị hủy diệt mấy lần rồi.
Cơ hồ không có chút gì do dự, Tề Nhạc đã làm tốt công tác chuẩn bị dốc sức liều mạng, trong nội tâm nghĩ đến, coi như mình chết rồi, cũng phải bảo vệ 3 người Văn Đình. Mà lúc này, Văn Đình tam nữ ở trong năng lượng của Tề Nhạc bảo hộ ở bên cho nên, cũng không cảm giác được nguy tiếng đến.
Ngưu Ma Vương đã đến, ám lam sắc hào quang, như một cái võng cực lớn bao phủ mà xuống, năng lượng khổng lồ, liền tách Hàn Băng Đống sang hai bên, chỉ cần đụng phải thân thể bốn người Tề Nhạc là đủ để xé thành bọn hắn mảnh nhỏ.
Hắc, ngân lưỡng sắc quang mang từ trên người Tề Nhạc phát sáng lên, năng lượng bổn nguyên của Kỳ Lân lập tức bị hắn tăng lên tới cực hạn, cánh tay phải của hắn, đã bắt đầu lóng lánh nổi lên từng đạo điện quang màu bạc vặn vẹo, năng lượng của Chung Cực Kỳ Lân Tí đã bắt đầu thúc dục rồi.
Lập tức bên trong, Hiên Viên kiếm rơi vào trong tay Tề Nhạc, dưới Kỳ Lân Vân Lực rót vào, kim quang sáng lên, nước chảy phía dưới ở trước mặt vô số năng lượng sắc bén lập tức bị chém ra, Thiên Kỳ Bách Biến Toàn Cơ Giới Pháp dưới sự thúc dục của Tề Nhạc cưỡng ép bao tam nữ vào trong, còn bản thân Tề Nhạc thì cầm trong tay Hiên Viên kiếm phóng lên trên.
- Tôi thật đáng thương ah! Tề Nhạc, vĩnh viễn giúp tôi bảo hộ Bạch nương tử của tôi a.
Ngay tại Tề Nhạc chuẩn bị dốc sức liều mạng với Ngưu Ma Vương thì một thanh âm ca thán từ trong lòng của hắn vang lên, ngay sau đó, hào quang màu đen nhập vào cơ thể mà ra, một thân ảnh cực lớn đã chui vào nước chảy phía trên lúc trước hắn xông tới, đúng là Thâm Hải Minh Xà.
Không đợi Tề Nhạc kịp phản ứng, thanh âm của Bạch nương tử đã vang lên trong nội tâm Tề Nhạc:
- Vương, ngài bảo trọng!
Lại một đạo quang ảnh từ trong cơ thể Tề Nhạc bay ra, bất quá lần này là màu trắng, thân thể Bạch nương tử khôi phục nguyên hình chỉ chậm hơn Thâm Hải Minh Xà có một bước liền xông ra ngoài, thanh âm bi thương lan tràn trong nước:
- Ngươi cam lòng để mình ta đơn độc sao?