Lãnh Nhi nhìn thấy đôi cánh sau lưng Tề Nhạc thì vô cùng sửng sốt kêu lên, ánh mắt kỳ dị càng thêm lóe sáng. Còn ngài chủ tịch thì tỏ ánh mắt ngưng trọng, hắn ngấm ngấm cảm giác được rằng con người phương đông xâm nhập vào Hắc Ám Hội Nghị này tuyệt đối không phải đơn giản.
Hư ảnh Mặc Kỳ Lân màu đen đạp trên không trung xuất hiện trước mặt Tề Nhạc, chiếc sừng Kỳ Lân nhô cao, cánh tay phải sắp phình to của Tề Nhạc lúc này bị những vòng đường văn màu bạc bao phủ, cảnh tượng vô cùng đáng sợ, Kỳ Lân Huyễn trên tay hắn lúc này đã biến thành một ngọn trường đao, là trường đao mà Tề Nhạc phỏng theo Thanh Long Yểm Nguyệt Đao mà võ thánh Quan Vũ sử dụng hắn thấy trên tivi.
Hoành đao trước mặt, sau khi song trọng dị hóa, sức mạnh của hắn đã không hề thua kém hoàng đế Hắc Võ Sĩ. Dòng năng lượng khổng lồ không ngừng ngưng tụ trên thân đao, những vòng sáng màu bạc càng làm lộ rõ cánh tay phải Tề Nhạc.
Năng lượng khổng lồ vây quanh người không ngừng xoay tròn, dòng khí trong người lại càng thêm mạnh, ánh mắt chằm chằm nhìn hoàng đế Hắc Võ Sĩ, hắn chuyển sang dùng hai tay nắm lấy chuôi dao, hết tầng hỏa diệm này đến tầng hỏa diệm khác không ngừng tản phát hồng quang.
Hoàng đế Hắc Võ Sĩ lúc này không còn dùng tốc độ để tấn công Tề Nhạc nữa, bởi tốc độ của nó đã bị Tề Nhạc nhìn thấu, nếu tiếp tục ra đòn như vậy thì hiệu quả sẽ không được như lần đầu. Hai tay nắm chắc Địa Ngục Ma Kiếm, ánh mắt hoàng đế Hắc Võ Sĩ chuyển từ màu nâu sang màu đỏ sẫm, tiếng gầm nhẹ như tiếng sấm nổ vang lên, bộ áo giáp trên người không ngừng phát ra âm thanh vù vù, năng lượng trong người đang nhanh chóng gia tăng.
Năng lượng khổng lồ, khí tức mạnh mẽ, hoàng đế Hắc Võ Sĩ bắt đầu ra đòn rồi.
Hỏa Vân Lực, toàn bộ Hỏa Vân Lực được chuyển hóa thành, dưới tác dụng của bản thuộc tương dị hóa thứ hai đã chuyển từ mày đỏ sậm sang màu hồng kim, Tề Nhạc từ từ giương Thanh Long Yểm Nguyệt Đao trong tay lên, hắn quyết định không né tránh nữa mà trực diện quyết trận thắng bại với hoàng đế Hắc Võ Sĩ. Cũng có thể Thiên Cơ Vạn Bách Tuyền Ki Giới Pháp có thể giúp hắn dễ dàng chạy thoát nhưng đó là pháp bảo cuối cùng, chưa đến đường cùng Tề Nhạc sẽ không dùng đến nó, vì dù sao hoàng đế Hắc Võ Sĩ không phải là kẻ địch cuối cùng mà hắn phải đối phó.
Hoàng đế Hắc Võ Sĩ từ từ nâng trọng kiếm trong tay. Tử nhật chiếu rọi thành Địa Ngục trong không trung bắn ra một đường hào quang tử sắc, trong phút chốc đã bao phủ lên người hoàng đế Hắc Võ Sĩ, tản phát ra dòng khí vô cùng đáng sợ, năng lượng màu đen dần dần có sự biến đổi, giọng nói trầm thấp nhưng vô cùng đáng sợ của hoàng đế Hắc Võ Sĩ vang lên:
- Nhân loại nhỏ bé, là ngươi ép ta đấy nhé. Ta muốn thấy người chết một cách thê thảm trước mặt ta. Ngươi cũng là con người đầu tiên thấy ta đến nhân gian này.
Dưới ánh mặt kinh ngạc của Tề Nhạc, trọng giáp của hoàng đế Hắc Võ Sĩ đó nhanh chóng biến mất dưới ánh sáng chiếu rọi của tử nhật, cùng lúc đó một dòng năng lượng khủng khiếp bọc lấy cơ thể nó, sự khủng khiếp này ngay đến Tề Nhạc cũng chỉ cảm nhận được trong lúc thi triển cánh tay Kỳ Lân cuối cùng và từ mấy vương giả hung thú ở thời Viễn Cổ Cự Thú. Năng lượng hắc ám khổng lồ này làm dịu cơ thể hoàng đế Hắc Võ Sĩ.
Cơ thể hoàng đế Hắc Võ Sĩ đang có sự biến đổi. Cơ thể vốn đã khổng lồ của hắn nay lại cao thêm một mét. Bắp thịt toàn thân không ngừng dãn nở, điều khiến Tề Nhạc hoảng sợ nhất là hoàng đế Hắc Võ Sĩ xấu xí này đột nhiên lại xuất hiện một đôi chân trên đỉnh đầu, chiếc sừng đen, ở khóe miệng trên khuôn mặt giữ tợn mọc ra một cặp răng nanh, ba đôi cánh màu tím sẫm mọc sau lưng đầu tiên mở ra, sau đó lại thu lại rồi dựng đứng lên, dòng năng lượng khổng lồ khiến Tề Nhạc có cảm giác ngạt thở. Ánh mắt màu đỏ lúc này đã hoàn thành chuyển thành mày tím sậm, đến cả lớp da trên người hắn cũng biến thành mày tím sậm, lớp áo giáp màu đen chỉ che kín chỗ lồng ngực và những vị trí quan trọng phần thân dưới, nhìn có vẻ như sức mạnh của nó đã đạt đến một tầng bậc mới, đủ để khiến Tề Nhạc phải hoảng sợ.
Mục đích ban đầu của Tề Nhạc vốn chỉ là muốn thăm dò thực lực của hoàng đế Hắc Võ Sĩ, nhưng hắn không thể ngờ tới sau khi được tử nhật bao phủ hoàng đế Hắc Võ Sĩ lại trở nên mạnh mẽ đáng sợ như vậy, cảm giác như có thể che lấp bầu trời vậy, thậm chí còn mạnh hơn cả Hỗn Độn Vương của thời Viễn Cổ Cự Thú. Năng lượng khổng lồ vẫn đang không ngừng phát tán ra, cơ thể hắn như một khối bọt biển khổng lồ, đang hấp thụ năng lượng to lớn đến từ Tử Nhật, ánh mắt hung giữ nhìn Tề Nhạc như muốn nuốt sống hắn vậy.
Khủng khiếp, quả là khủng khiếp. Khí thế Tề Nhạc vừa được nâng lên nhờ giai đoạn thứ hai của bản trúc tương dị hóa thì lập tức bị áp chế hoàn toàn.
Đây, đây không phải là hoàng đế Hắc Võ Sĩ sao? Không, tuyệt đối không thể. Hoàng đế Hắc Võ Sĩ sao có được sức mạnh lớn thế này? Không thể nào. Tề Nhạc bắt đầu thấy run sợ, một sinh vật mạnh mẽ đến vậy, hắn biết hôm nay mình khó có thể sống sót rời khỏi đây.
Ngay lúc này, giọng nói yếu ớt của Vũ Mâu vang lên trong đầu Tề Nhạc, “cẩn thận đấy, hãy dùng Hiên Viên Kiếm của anh đi. Đây là Khủng Bố Đại Ma Vương, là hóa thân của một trong ba Khủng Bố Đại Ma Vương dưới trướng Địa Ngục Ma Vương Sa-Tăng. Anh phải cẩn thận. Còn nhớ hạo kiếp mà em đã từng nói với anh không? Có liên quan đến bọn chúng đó, nếu như hạo kiếp thật sự xuất hiện, Khủng Bố Ma Vương thật sự sẽ theo sự dẫn dắt của Sa-Tăng đến nhân gian, đến lúc đó thì thật sự sẽ…” Giọng nói của Vũ Mâu biến mất, Khủng Bố Đại Ma Vương là gì Tề Nhạc thật sự không biết, nhưng hắn biết đối thủ của mình vô cùng mạnh. Đối mặt với hoàng đế Hắc Võ Sĩ sau khi biến đổi này hắn đã không còn chút bảo đảm nữa rồi.
Khủng Bố Đại Ma Vương nhìn Tề Nhạc nhưng lại thu lại Địa Ngục Ma Kiếm trong tay, đôi mắt màu tím đó của nó phát ra hào quang đầy ma lực, đầu óc Tề Nhạc bỗng chốc trở nên hôn mê, vừa khẽ lắc người mà chút nữa thì té ngã. Với tinh thần lực của hắn thì đây là lần đầu tiên xảy ra chuyện thế này, ngay cả Vũ Mâu ngày đó cũng không thể gây ra áp lực tinh thần lớn như vậy cho hắn.