Mục lục
Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn không có quá nhiều cảm giác với cà phê, chủ yếu là không đủ thưởng thức và quán cà phê thế này hắn chưa từng tới bao nhiêu lần, hắn không muốn mất mặt với Lãnh Nhi cho nên gọi bia mà mình quen thuộc nhất.

Nhân viên phục vụ đi xuống làm đồ uống và Lãnh Nhi đem thân thể nghiêng về phía trước, dùng hai tay chống mặt và đôi mắt kiều mị nhìn qua Tề Nhạc, mỉm cười nói:

- Có phải rất kỳ quái vì sao tôi tìm ra anh không?

Tề Nhạc thành thật gật đầu một chút.

Lãnh Nhi cười hì hì, nói:

- Cho anh biết cũng không sao cả nhưng mà anh phải trả lời vấn đề của tôi trước mới được.

Tề Nhạc sững sờ, nói:

- Vấn đề gì?

Lãnh Nhi chỉ vào trái tim nói:

- Có nhớ tôi không?

Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn qua mỹ nhân bạo dạng này.

- Cái này, cái này...

Tuy hắn rất am hiểu mỹ nữ nhưng không biết vì cái gì nhìn thấy Lãnh Nhi, hắn thật sự không biết nên nói dối hay nói thật đây. Đúng là trong lòng của hắn không có nhớ Lãnh Nhi ah!

Lãnh Nhi mân mê cặp môi động lòng người.

- Đã biết rõ anh không có lương tâm đi tới tìm tôi mà. Hừ, anh nên đền bù tổn thất của tôi thế nào đây?

Tề Nhạc cười khổ nói:

- Cô không nên nói như thế, nhưng tại sao cô tìm được tôi? Lúc trước thật sự xin lỗi, bởi vì nhiều chuyện này vừa xảy ra cho nên tôi chưa thể trở lại Hắc Ám Quốc Hội tìm cô, sau khi trở về cộng hòa Viêm Hoàng thì tâm tình của tôi không cách nào bình tĩnh được, xin lỗi.

Lãnh Nhi cũng không có chút thần sắc bất mãn nào, gương mặt vẫn mỉm cười nhìn qua Tề Nhạc nói:

- Chuyện cũng đã qua rồi. Nhưng mà hiện giờ anh có thể nói cho tôi biết anh có muốn gặp tôi không?

Tề Nhạc kinh ngạc nhìn qua nàng.

- Không phải cô đang ngồi đối diện tôi sao? Vì cái gì hỏi như vậy.

Lãnh Nhi ngây thơ nói:

- Mặc kệ, anh phải nói anh có muốn gặp tôi không.

Tề Nhạc bất đắc dĩ nói:

- Muốn. Dĩ nhiên muốn, cô xin đẹp như vậy.

Tuy ngoài miệng nói như vậy nhưng mà trong lòng hắn lại vô ý thức xuất hiện cảm giác kỳ lạ, từng có kinh lịch với Vũ Mâu thì hiện tại Tề Nhạc không giống như trước kia. Hắn hiện giờ không phải vừa nhìn thấy mỹ nữ liền sinh ra tâm tình ham muốn, ngược lại có cảm giác sợ hãi tránh còn tránh không kịp. Mỹ nữ giống như Lãnh Nhi lực sát thương quá lớn a.

Lãnh Nhi mỉm cười, nói:

- Xem như anh khôn khéo, vài ngày trước đột nhiên tôi mấy lần cảm thấy khí tức của anh không ổn định, có đôi khi thậm chí hoàn toàn biến mất. Đây là tại sao chứ? Thẳng đến mấy ngày nay tôi mới cảm thấy khí tức của anh xuất hiện, người ta lo lắng cho nên anh mới đặc biệt tới tìm anh.

Tề Nhạc nghe nàng nói lời này thì kinh hãi trong lòng, phải biết rằng Lãnh Nhi ban đầu ở Hắc Ám Quốc Hội chính là ở nước Đức, khoảng cách của nước Đức với nước cộng hòa Viêm Hoàng là phi thường xa xôi ah! Nàng có thể cảm nhận khí tức của mình thì thực lực cường đại cỡ nào. Nếu như nàng có thực lực cường đại như thế thì sao bị Hắc Ám Quốc Hội khống chế đây? Nghĩ tới đây trong nội Tề Nhạc cảnh giác tăng lên rất nhiều, trầm giọng nói:

- Rốt cuộc cô là người nào?

Lãnh Nhi che miệng, nói:

- Làm gì mà hung vậy? Người ta cố ý tới nước cộng hòa Viêm Hoàng gặp anh, anh không muốn sao?

Nhìn qua bộ dáng ủy khuất của nàng bất luận trong nội tâm Tề Nhạc có bao nhiêu cảnh giác cũng thật sự nói không nên lời, bất đắc dĩ nói:

- Tốt, là tôi không đúng. Nhưng mà Lãnh Nhi tiểu thư, cô không cảm thấy cảm giác của cô khiến tôi kinh hãi bao nhiêu sao? Cô là người thế nào? Nếu như tôi đoán không sai lúc trước tôi trốn khỏi Hắc Ám Quốc Hội có bàn tay điều khiển của cô a. Nếu cô đã từng cứu tôi thì tôi rất hy vọng có thể đối đãi với cô như bạn. Thế nhưng mà nếu như ngay cả bạn mình là ai tôi không biết thì ta tôi làm sao yên tâm làm bạn đây?

Lãnh Nhi tức giận nhìn qua Tề Nhạc nói:

- Anh cho rằng tôi là Athena kia sao? Tôi cũng không hư hỏng như nàng ta a.

Nghe những lời này của Tề Nhạc thì sắc mặt đại biến, hắn từ vị trí đứng lên lạnh giọng nói:

- Sao cô biết chuyện của tôi và Vũ Mâu?

Lúc này vừa vặn nhân viên phục vụ đi tới đặt đồ uống của bọn họ lên mặt bàn, nhìn qua sắc mặt bất thiện của Tề Nhạc thì ánh mắt nhân viên phục vụ quái dị, buông đồ uống liền rời đi, thì thào tự nhủ:

- Nam nhân hiện tại a! Có bạn gái xinh đẹp như vậy còn không biết điều, lại còn nổi giận, thật sự là...

Lãnh Nhi nhìn qua Tề Nhạc liền nhíu mày, khoát khoát tay nói:

- Được rồi, anh ngồi xuống trước đi, tôi tới tìm anh đương nhiên là có chuyện, đợi tí nữa tôi nói xong thì anh sẽ biết tôi là người thế nào. Anh không biết sắc mặt của mình bây giờ với một cô gái là vô lễ sao?

Tề Nhạc thở sâu, dù sao Vũ Mâu vĩnh viễn là đau đớn trong lòng của hắn, đột nhiên nghe đối phương nhắc tới hơn nữa Lãnh Nhi trong lòng hắn quá thần bí, cho nên mới sinh ra phản ứng kích động như vậy lúc này nghe Lãnh Nhi nói thì cảm xúc của hắn thu liễm rất nhiều, chậm rãi ngồi nguyên vị trí cũ, hào quang nhàn nhạt trong mắt hắn lóe lên. Tận lực giữ tỉnh táo:

- Tốt, vậy thì tôi chờ nghe giải thích. Nếu cô có thể biết nhiều chuyện như vậy thì chắc hẳn lúc đầu ở trong Hắc Ám Quốc Hội có địa vị cao, tôi nhất đinh là vẽ vời cho thêm chuyện a?

Lãnh Nhi mỉm cười, nói:

- Sao anh lại nói như vậy? Tôi cũng cảm kích anh rất nhiều đấy! Ít nhất chứng minh anh là người thiện lương a. Trước kia tôi không thích người thiện lương a, nhưng không biết vì cái gì lần đó sau khi anh cứu tôi xong tôi có cảm giác không đúng. Cho dù khi anh cho tôi đóa sen phụ trợ tu luyện thì tôi cũng không có tức giận. Cuối cùng còn thả anh rời đi.

Lúc này Tề Nhạc đã hiểu rất nhiều, Lãnh Nhi đã có thể làm chủ trong Hắc Ám Quốc Hội thì có thể thấy địa vị của nàng cao bao nhiêu, ít nhất trong Hắc Ám Quốc Hội có địa vị chỉ thấp hơn Hắc Ám Quốc Hội mà thôi.

- Vậy xin hỏi tiểu thư, địa vị của cô trong Hắc Ám Quốc Hội là như thế nào? Là hắc ám chủ tịch hay là con gái của hắn?

Ánh mắt Tề Nhạc nhìn qua Lãnh Nhi trở nên lạnh như băng.

Lãnh Nhi khinh thường hừ một tiếng, nói:

- Chỉ bằng hắn cũng xứng sao? Tôi không thuộc về Hắc Ám Quốc Hội, nhưng mà tôi có thể chi phối tất cả. Nói như vậy anh cũng hiểu được cái gì rồi chứ?

Trong mắt của hắn có sát cơ hiện ra, Tề Nhạc trầm giọng nói:

- Nói như vậy lúc trước bắt Đế Tâm Tuyết Liên Vương đi hơn nữa hại một nhà Đế Tâm Tuyết Liên Vương chính là cô sai sử?

Lãnh Nhi sững sờ một chút, nói:

- Tôi sai sử? Khi đó tôi thậm chí còn chưa từng đi Hắc Ám Quốc Hội đấy?

Sát cơ trong mắt Tề Nhạc càng mạnh hơn trước.

- Cô nói dối. Nếu là như vậy tại sao cô lại nương tựa vào thiên địa linh khí của Đế Tâm Tuyết Liên Vương để tu luyện chứ? Mà không phải người khác của Hắc Ám Quốc Hội?

Hào quang tức giận trong mắt Lãnh Nhi hiện ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK