Mấy người Vũ Mâu rời đi, tất cả các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đều xúm lại đến bên người Tề Nhạc. Trát Cách Lỗ đơn giản kiểm tra một chút tình huống thân thể của Tề Nhạc. Hiện giờ người duy nhất còn có thể gắng giữ tỉnh táo chỉ sợ cũng chỉ có hắn.
- Từ Đông, thương thế của Tề Nhạc rất nghiêm trọng. Tạm thời không thích hợp đi xa. Như Nguyệt tiêu hao năng lượng quá lớn, bản thân lại nhận lấy bị thương. Như vậy đi, ngươi tạm thời lưu lại cùng Minh Minh chiếu cố mấy người. Đợi đến lúc thương thế Tề Nhạc ổn định rồi mới trở lại kinh thành. Các ngươi mang mấy người về lữ điếm trước, những người khác theo ta trở lại Sùng Thánh Tự. Sùng Thánh đại sư chỉ sợ. . . a di đà Phật, Phật tổ phù hộ.
Mười ngày sau.
Biệt viện Long Vực ở Kinh thành!
Tề Nhạc duỗi thân thể mình, từ trên giường ngồi dậy.
Ánh mặt trời tươi đẹp từ ngoài cửa sổ bắn vào, mang đến trong phòng tình cảm ấm áp mà nồng đậm. Ngoài cửa sổ bầu trời màu canh như bảo thạch khiến người ta cảm thấy vô cùng thoải mái.
Trở lại Long Vực biệt viện đã là ngày thứ ba.
Ngày đó đánh một trận xong, Tề Nhạc lâm vào trong ngủ say, thẳng đến sau khi trở về mới thanh tỉnh lại.Các Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần ngoại trừ thương thế của Quản Bình còn nghiêm trọng đang chữa thương thì đại bộ phận đã khôi phục lại. Chỉ là từ khi thanh tỉnh qua đi, Tề Nhạc biết rõ, mình đã xong. Cũng không phải là tánh mạng mà chung kết, mà là lực lượng biến mất.
Chung cực Kỳ Lân Tí cơ hồ hấp thụ hết mỗi một phần năng lượng cùng mỗi một phần tiềm lực, hai ngày này đến nay, hắn mỗi một lần dò xét thân thể của mình đều có một loại cảm giác trống rỗng. So với Sinh Tiếu Kỳ Lân Vương tràn ngập lực lượng lấy trước kia thì chính mình lúc này cũng đã trở thành người bình thường. Hoặc là nói ngay cả người bình thường cũng không bằng. Ít nhất, người bình thường còn có hai cái cánh tay.
Đi đến phía trước cửa sổ, có chút ngốc trệ nhìn cảnh sắc tiêu điều mùa đông bên ngoài, trong lòng Tề Nhạc vô cùng bình tĩnh. Hắn giơ tay trái lên vuốt một ít tóc dài hơi tán loạn:
- Hết thảy đều đã xong sao? Có lẽ, với ta mà nói, hết thảy thật sự cũng đã kết thúc.
Đơn giản vận động thân thể của mình một chút, cảm giác bủn rủn vô lực vẫn như cũ truyền đến.
- Ah! Anh thức dậy làm gì, mau trở lại trên giường nằm xuống, hiện giờ anh cần nghỉ ngơi mới có thể để cho thân thể sớm khôi phục lại.
Tiếng kinh hô truyền đến. Tề Nhạc có chút bi ai phát hiện, ngay cả người ta tiến vào như thế nào mình cũng không có phát giác. Sau khi sử dụng Chung cực Kỳ Lân Tí, không chỉ có năng lượng trong cơ thể biến mất, đồng thời, ngay cả tinh thần lực cũng hạ thấp trên phạm vi lớn rồi.
Quay đầu lại nhìn lên, chỉ thấy Văn Đình từ bên ngoài đi vào, mười ngày sau nàng đã hoàn thành một lần biến hóa cuối cùng của Cự Thú Hoạt Xá Lợi. Khí tức năng lượng trong cơ thể hoàn toàn thu liễm. Không sợ lại bị bất luận kẻ nào ngấp nghé rồi. Và chính cô ta mãnh liệt yêu cầu xuống, những ngày này, Văn Đình thủy chung làm bạn bên người Tề Nhạc chiếu cố cho hắn.
- Không cần nằm a, lại nằm xuống, thân thể của anh sắp gỉ sét hết rồi.
Văn Đình nhìn sắc mặt Tề Nhạc có chút tái nhợt, trong lòng kịch liệt co rút đau đớn.
Bước nhanh đi tới bên người Tề Nhạc, nàng vịn cánh tay trái còn sót lại của Tề Nhạc trở lại bên giường, để cho hắn ngồi xuống.
- Đều tại em, đây hết thảy đều tại em, nếu như không phải em, anh cũng không biến thành cái dạng này.
Vành mắt của Văn Đình đỏ lên, nàng vốn là tuyệt sắc mỹ nữ, lúc này bộ dáng đó lại càng khiến cho người ta thương yêu.
Tề Nhạc mỉm cười cầm chặt tay của Văn Đình nói:
- Chị hai à! Em tha cho anh đi, em mỗi ngày đều lặp lại mấy lần, tai của anh nghe mà mòn hết cả rồi đây. Anh không phải đã nói với em rồi sao? Bất luận Cự Thú Hoạt Xá Lợi là ai, anh đều làm như vậy. Điều đó không có bất kỳ quan hệ gì với em cả, huống chi Tái ông mất ngựa làm sao biết không phải phúc. Em nhìn xem, hiện giờ đã mất đi những năng lực kia, nhưng mà anh vẫn có thể bay a.
Vừa nói, sau lưng của hắn ngưng tụ kim sắc quang mang nhàn nhạt, một đôi cánh năng lượng màu vàng kim nhạt màu vàng kim nhạt bỗng nhiên xuất hiện sau lưng Tề Nhạc, nhẹ nhàng vỗ một cái khiến thân thể của hắn trôi nổi lên.
Nguyên lai, ngày đó Tề Nhạc đang thi triển chung cực Kỳ Lân Tí thì kinh ngạc phát hiện, chung cực Kỳ Lân Tí của Hắc Kỳ Lân còn có một cái đặc điểm đặc thù. Đó là năng lực Kỳ Lân bình thường không thể sở hữu, loại năng lực này tên là Đoạt Thần (làm tinh thần hoảng hốt).
Kim Sí Đại Bằng Điêu bị chung cực Kỳ Lân Tí của Tề Nhạc hủy diệt, nhưng đồng thời Tề Nhạc cũng lập tức bộc phát toàn bộ năng lượng. Từ ý nào đó mà nói lại đem thân thể của Kim Sí Đại Bằng Điêu hoàn toàn cắn nuốt. Không phải là đơn giản thôn phệ, mà là đem tất cả kể cả nội đan của Kim Sí Đại Bằng Điêu hết thảy đều thôn phệ vào trong cơ thể mình.
Kim Sí Đại Bằng Điêu chính là hung thú vạn năm, cũng chỉ có năng lượng kinh khủng kia của chung cực Kỳ Lân Tí có thể làm được hết thảy. Tại Đoạt Thần (làm tinh thần hoảng hốt) về sau Kim Sí Đại Bằng Điêu hóa thành năng lượng tinh khiết bị Tề Nhạc nhiếp vào thể nội, thân thể của Tề Nhạc hấp thu bộ phận năng lượng của Kim Sí Đại Bằng Điêu bổ sung trong cơ thể mình, lúc này mới duy trì ở tánh mạng. Đoạt Thần cũng là nhân tố trọng yếu nhất sau khi thi triển chung cực Kỳ Lân Tí mà có thể sống sót.
Đoạt Thần làm cho Hắc Kỳ Lân đoạt lấy toàn bộ năng lực của người khác, nhưng mà đây chỉ là điều trên lý luận mà thôi. Tề Nhạc đối với Kim Sí Đại Bằng Điêu tiến hành Đoạt Thần, ngoại trừ hấp thu năng lượng duy trì tánh mạng của mình thì năng lượng còn lại của Kim Sí Đại Bằng Điêu dùng nội đan của nó làm trung tâm ngưng kết thành một viên Kim Đan, chìm vào bên trong đan điền của Tề Nhạc. Lúc này, Tề Nhạc hấp thu chín viên Lam Hải lôi châu còn thừa bảy viên, hiện tại chúng chậm rãi quay quanh đan điền của hắn.
Những năng lượng này cường đại, nhưng lại cũng không thể nói Tề Nhạc có thể có được năng lượng của bọn hắn. Trát Cách Lỗ sau khi tra xét rõ ràng thân thể của Tề Nhạc thì đã từng đã nói với hắn, muốn điều động những năng lượng này, trừ phi Tề Nhạc có năng lực khôi phục đến thực lực bốn vân trước kia, dựa theo vân lực của mình thôn phệ dần những năng lượng này. Điều đó tương đương với trừ phi dùng trăm năm thời gian hồi phục, nếu không những năng lượng đó chỉ có thể nhìn mà không thể nào chính thức sử dụng.
Bất quá năng lượng của Kim Sí Đại Bằng Điêu dù sao bị Tề Nhạc hấp thu không ít, tại mấy ngày cố gắng thăm dò. Tề Nhạc phát hiện, mặc dù mình đã mất đi toàn bộ Vân Lực, nhưng ở dưới sự kích thích của tinh thần lực miễn cưỡng có thể từ phía sau lưng huyễn hóa ra một đôi cánh cùng loại với Kim Sí Đại Bằng Điêu.