Ngưu Ma Vương yên lặng cả buổi mới nói.
- Cám ơn tôi? Tôi cảm thấy anh nên hận tôi mới đúng?
Tề Nhạc lắc đầu, nói:
- Tại sao phải hận anh chứ? Kỳ thật anh cũng không làm ra chuyện gì bất lợi cho tôi cả, trái lại anh từng mấy lần trợ giúp tôi, thậm chí đã cứu mạng của tôi. Nghe anh nói tôi hiểu hơn rất nhiều. Tôi phát hiện những lời của anh nói chỉ có lợi cho anh, nhưng mà anh có nhớ hay không, những lời của anh vừa nói từ góc độ nào đó mà nói cũng có lợi cho tôi sao? Cho tới bây giờ tôi đã đem linh hồn của mình tăng lên cảnh giới hoàn toàn mới anh mới cảm giác được uy hiếp từ tôi. Thế nhưng mà anh có nghĩ tới hay không, lúc trước tôi thu anh làm sai khiến thì lợi dụng lĩnh vực Đồng Sinh Cộng Tử hạn chế anh thì anh cũng mang lại áp lực lớn với tôi, dưới tác dụng áp lực thật lớn thì động lực của tôi là mười phần, nếu không cho dù tôi có tiềm lực cũng không cách nào tăng thực lực lên trong thời gian ngắn như vậy.
Lão Ngưu sững sờ một chút, nói:
- Anh nói như vậy cũng không phải không có lý, chỉ có điều khi đó tôi không cảm thấy cái gì uy hiếp từ người của anh cả cho nên mới không chú ý tới.
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Sở dĩ tôi cảm tạ anh thì không chỉ có áp lực trước đó anh mang tới, đồng thời cũng vì anh nói ra quá đúng thời cơ, phong vân lực của tôi tăng lên tiếp cận cảnh giới đỉnh phong rồi nên tôi sinh ra cảm giác tự mãn. Tôi cảm thấy bản thân mình rất cường đại, dưới loại tình huống này anh nói thế đã mang lại đả kích cho tôi, nhưng đồng thời cũng mang lại động lực mới. Yên tâm đi, tôi sẽ cố gắng một ngày nào đó tôi và anh sẽ tiến hành đọ sức với nhau, đến lúc đó chẳng biết hươu chết về tay ai. Anh có tự tin có thể giãy giụa khỏi lĩnh vực Đồng Sinh Cộng Tử thì sao tôi không có tự tin chiến thắng anh chứ?
- Tốt.
Ngưu Ma Vương hét lớn một tiếng.
- Anh không hổ là nam nhân chân chính, tôi sẽ chờ ngày nào đó tới. Tề Nhạc, anh có thể nói những lời này quả thực đã làm tôi lau mắt mà nhìn. Có lẽ ông trời chú định chúng ta là địch nhân, nhưng mà dưới tình huống địch nhân tôi nguyện ý xem anh là bằng hữu, bởi vì anh là người đầu tiên mang lại cho tôi cảm giác này. anh đã cho tôi cảm xúc trước nay chưa từng có, không biết tôi có thể cảm ơn anh hay không.
- Cảm ơn bằng hữu, tôi cũng nghĩ như vậy. Lão Ngưu, tương lai không lâu chúng ta xem ai sẽ vượt qua ai.
Đột nhiên không gian chung quanh buông lỏng, mọi thứ biến thành bình thường, hào quang chung quanh lập lòe, không khí dồi dào chuyển động chung quanh thân thể của Tề Nhạc, tiếng sóng biển ầm ầm làm cho Tề Nhạc như nhìn thấy thiên đường, hắn biết rõ mình đã trở về, trở về địa cầu.
Lão Ngưu lại lâm vào ngủ say tu luyện, mà Tề Nhạc lúc này tin tưởng cường đại trước nay chưa từng có. Có Ngưu Ma Vương là uy hiếp tùy thời có thể xuất hiện thì trong lòng của hắn cảm giác vẫn mạnh như vậy. Hắn muốn trở nên càng mạnh hơn nữa, đây là suy nghĩ duy nhất trong lòng của Tề Nhạc hiện tại.
Lực lượng linh hồn phóng thích ra ngoài, giờ này khắc này tinh thần lực của Tề Nhạc cũng giống như vệ tinh ngoài vũ trụ, không cần làn ra nhiều phán đoán hắn đã tìm được con đường chính xác, hắn bay về phía phương đông.
Thời điểm Tề Nhạc trở lại biệt thự Long Vực đã là buổi chiều. Lúc này hắn từ vùng biển quốc tế đã phát hiện sau khi phong vân lực tăng lên thì tốc độ phi hành trước kia đạt tới bình cảnh đã tăng lên cấp độ kinh khủng. Chỉ dùng vài phút từ vùng biển quốc tế quay về biệt thự Long Vực.
Hào quang lóe lên Tề Nhạc phiêu nhiên hạ xuống biệt thự Long Vực, nhưng mà làm hắn sửng sốt bởi vì hắn phát hiện biệt thự Long Vực nay không hề xuất hiện khí tức năng lượng nào. Đây là chuyện gì? Mọi người không hề ở nhà chờ mình đều chạy đi đâu rồi.
Tề Nhạc nghi hoặc đi vào trong biệt thự, đúng lúc này cửa biệt thự mơ ra, Chu thúc ăn mặc mộc mạc từ bên trong bước ra ngoài.
Chu thúc nhìn thấy Tề Nhạc thì kinh ngạc nói:
- Tề Nhạc, ngươi trở về? Đến tột cùng phát sinh chuyện gì?"
Tề Nhạc nhìn qua Chu thúc nghi ngờ nói:
- Chu thúc, chuyện này là như thế nào? Người khác đâu rồi? Tại sao bọn họ không ở đây. Chẳng lẽ đi ra ngoài làm gì sao?
Chu thúc cười khổ nói:
- Ngày hôm qua bọn họ đã đi ra ngoài, cảm xúc của tiểu thư không bình thường, cảm xúc của những người khác cũng kích động. Bọn họ không nói với tôi cái gì. Nhưng trước khi đi bọn họ có nói là Hy Lạp, không biết lúc nào thì quay về.
- Không tốt.
Tề Nhạc thốt ra, đương nhiên hắn biết rõ mình và Vũ Mâu đi nơi nào. Mình chưa trở về thì bọn người Như Nguyệt đã nhận định mình bị Vũ Mâu giết chết, đi Hy Lạp hiển nhiên là đi báo thù, xem ra mình không thể nghỉ ngơi rồi. Chỉ có đi qua Hy Lạp mới được.
Bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
- Chu thúc, ngài thấy tôi đi lần này là bao nhiêu ngày?
Chu thúc nói:
- Hình như là năm ngày, ngày anh đi cụ thể tôi không có biết nhưng mà bắt đầu từ năm ngày trước tiểu thư trở nên vô cùng nôn nóng, tính tình không được tốt, mấy ngày nay thường xuyên phát tác thậm chí còn xung đột với những người khác. Bọn họ gần đây thường xuyên thương lượng cái gì đó với nhau. Ngày hôm qua đột nhiên mua vé máy bay đi Hy Lạp rồi vội vả rời đi, hiện tại chắc hẳn bọn họ đã qua Hy Lạp rồi, Tề Nhạc, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì. Chuyện này xảy ra chuyện gì?
Tề Nhạc cười khổ lắc đầu nói:
- Chưa, chuyện gì cũng không có xảy ra nhưng mà thời gian tôi đi quá dài. Bọn họ sốt ruột nên đi một chuyến tới Hy Lạp, Chu thúc, chuyện trong nhà nhờ ngài rồi.
Vừa nói Tề Nhạc thả người bay lên trong chớp mắt biến mất trên không trung. Dù sao Chu thúc đã sớm biết rõ bọn họ không phải là người bình thường nên nhìn thấy hắn bay lên cũng không có gì. Đối với Chu thúc thì Tề Nhạc có tín nhiệm tuyệt đối. Lúc trước thời điểm vừa tới biệt thự Long Vực thì Chu thúc là người đầu tiên quan tâm tới hắn.
Đúng vậy. Bọn người Như Nguyệt đi Hy Lạp. Hơn nữa là vô cùng nóng nảy đi báo thù.
Ngày đó Tề Nhạc cùng Vũ Mâu sau khi rời đi thì các chiến sĩ cầm tinh chờ đợi trong lo lắng. Đương nhiên bọn họ biết rõ thực lực của Vũ Mâu cường đại tới cỡ nào. Nhưng mà Như Nguyệt cũng biết thực lực của Tề Nhạc đã tăng lên tám vân toàn diện, thậm chí lôi vân lực còn sắp đạt tới chín vân. Từ thực lực này mà nhìn thì cho dù không có Hiên Viên kiếm Tề Nhạc cũng không bại bởi Vũ Mâu.
Nhưng mà cái gọi quan tâm quá bị loạn. Sau khi Tề Nhạc cùng Vũ Mâu rời đi một ngày thì mọi người cũng bắt đầu nghĩ ngợi lung tung, nhất là năm vị hồng nhan của Tề Nhạc thì nội tâm của bọn họ quá lo lắng. Khi đó Như Nguyệt còn bảo trì một ít tỉnh táo, mọi người an ủi và chờ đợi trong kiên nhẫn, phải tin tưởng thực lực Tề Nhạc không thể hoàn thành trong thời gian ngắn.
Tiếp tục chờ đợi lo lắng chỉ làm cảm xúc truyền bá và mấy ngày nay các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần thậm chí buông tha tu luyện, mỗi ngày đều phân tích thực lực đối lập của Tề Nhạc cùng Vũ Mâu, nhưng bất luận bọn họ phân tích thế nào cũng không thấy Tề Nhạc sẽ bại.