- Đợi cô ấy tỉnh lại thì các anh sẽ hiểu được lý do vì sao. Bất quá hiện giờ các anh phải nói cho tôi biết Tuyết Nữ đến tột cùng là có lai lịch gì. Vừa rồi tôi nói chuyện với cô ấy, tựa hồ cô ấy bị mất trí nhớ, nói năng cũng lộn xộn, cảm xúc chấn động phi thường kịch liệt, hẳn là đã bị kích động mãnh liệt.
Trong mắt Sát Hồn toát ra một tia bất đắc dĩ, nói:
- Chuyện này đều tại tôi. Tuyết Nữ bình thường không có gì, cô ấy tiến vào Viêm Hoàng hồn đã được mấy năm, bình thường đều chỉ chấp hành một ít nhiệm vụ cực kỳ đặc thù nhưng Tuyết Nữ cũng có tử huyệt của mình. Đó chính là không thể nhìn thấy lửa, mỗi một lần nhìn thấy lửa thì nàng đều bạo tẩu, trải qua một thời gian rất dài mới có thể khôi phục lại bình thường.
- Sáng nay lúc tôi đi toilet, ngậm một điếu thuốc vào buồng vệ sinh. Anh cũng biết nam nhân thì phần lớn đều có thói quen hút thuốc. Nhưng lúc tôi vừa tiến vào toilet thì đột nhiên đụng phải Tuyết Nữ vốn không có thói quen vào toilet buổi sáng, cô ấy nhìn thấy khói từ miệng tôi, lại nhìn thấy ánh lửa, cả người lập tức ngây ngẩn. Dù tôi phản ứng không chậm nhưng vẫn không kịp giữ cô ấy lại, khiến cô ấy thoáng cái đã chạy ra ngoài. Về sau chúng tôi bắt đầu tìm kiếm khắp nơi, một mực từ buổi sáng đến giờ. Hiện giờ rốt cục đã tìm được cô ấy, giờ có thể yên tâm rồi.
Tề Nhạc nghĩ nghĩ, nói:
- Thiên Hồn đại ca, chúng ta cũng không phải người ngoài. Từ một góc độ nào đó mà nói thì chúng ta đều ra sức vì quốc gia, đúng không?
Thiên Hồn nhẹ gật đầu, nói:
- Đương nhiên, anh là người đoạt giải huân chương thủ hộ Kim cương, theo chức vị mà nói thì cấp bậc anh còn trên tôi. Người anh em, có gì cứ việc nói thẳng a.
Hắn nói như vậy, tự nhiên là nhìn ra Tề Nhạc có chuyện muốn hỏi.
Tề Nhạc nhẹ gật đầu, nói:
- Tốt, vậy tôi nói thẳng. Hôm nay nhìn thấy cảm xúc Tuyết Nữ chấn động lớn như vậy, tôi nghĩ trước kia cô ấy nhất định đã trải qua chuyện không tầm thường. Cô ấy đã là một thành viên Viêm Hoàng hồn, như vậy các anh biết lai lịch cô ấy hay không? Còn nữa, trước kia nàng là như thế nào? Làm sao mà hôm nay tinh thần có chút không bình thường như vậy?
Thiên Hồn nghe câu hỏi của Tề Nhạc, cùng Sát Hồn bên người liếc nhìn nhau, sau khi do dự một lúc lâu, nói ra:
- Được rồi, tất cả mọi người đều không phải là người ngoài, nói cho anh biết cũng không sao. Thân phận của Tuyết Nữ là tuyệt mật tại Viêm Hoàng hồn chúng ta. Danh hiệu của cô ấy là Tuyết Hồn, trong Viêm hoàng hồn, cô ấy là dị năng giả bình thường chấp hành nhiệm vụ trong bốn tổ Thiên Địa Huyền Hoàng chúng ta.
- Mà trên chúng ta còn có bộ phận tổ chức khác, chính là nội hồn xã Viêm Hoàng hồn, thành viên Nội hồn xã không nhiều lắm nhưng đều là những dị năng giả có lực chiến vô cùng cường đại. Chỉ khi gặp phải nguy hiểm cực lớn, ví dụ như lúc Hấp Huyết Quỷ xuất hiện lần trước thì bọn hắn mới xuất động. Sát Hồn chính là một trong số đó, Tuyết Hồn cũng thế. Thân phận tám thành viên Nội Hồn Xã đều phi thường bí mật, thuộc về cơ mật cấp cao nhất của quốc gia, lai lịch bọn hắn đều không giống nhau.
- Bốn người tổ trưởng chúng ta cũng là hạch tâm Viêm Hoàng hồn, theo tôi được biết thì Tuyết Nữ xuất hiện hơn ba năm trước. Lúc cô ấy mới xuất hiện thì chỉ là một người du đãng trên đường. Không biết anh có nhớ tràng bạo tuyết mùa đông ba năm trước đây không. Vốn cục dự báo khí tượng của chúng ta dự báo căn bản không có tuyết rơi nhiều nhưng tuyết lại xuất hiện bất ngờ không hề có dấu hiệu.
Tề Nhạc nói:
- Chính là do cô ấy sao? Khi đó các anh nhìn chằm chằm vào cô ấy?
Thiên Hồn nhẹ gật đầu, nói:
- Đúng vậy, bản thân Viêm Hoàng chúng tôi là một nơi xử lý một ít tình huống không bình thường, gặp phải tình huống này tự nhiên phải tra xét rõ ràng. Chúng tôi thông qua báo động năng lượng phát hiện sự hiện hữu của cô ấy. Trên người cô ấy có năng lượng băng quá tinh khiết, rất dễ dàng ảnh hưởng đến thời tiết.
- Sau khi âm thầm quan sát một thời gian ngắn, chúng tôi phát hiện cô ấy cũng không có ý tứ phá hoại, chỉ là phi thường ưa thích hoàn cảnh băng tuyết mà thôi. Vì vậy bắt đầu thăm dò tiếp xúc với cô ấy. Tuyết Nữ vô cùng thống khoái, lúc cô ấy biết được mục đích của chúng tôi liền không chút do dự gia nhập vào Viêm Hoàng Hồn.
- Từ đó về sau Viêm Hoàng hồn chúng tôi liền có thêm một vị Tuyết Hồn thần bí. Trong thời gian ba năm này, Tuyết Hồn làm tổng cộng ba nhiệm vụ, mỗi một lần đều có một thành viên Viêm Hoàng hồn khác phụ trợ nhưng với năng lực băng tuyết siêu cường của cô ấy thì lần nào cũng đơn giản hoàn thành nhiệm vụ.
Tề Nhạc có chút thất vọng, nói:
- Anh chỉ biết những cái này thôi sao? Trước kia cô ấy có Bạo tẩu không?
Thiên Hồn cười khổ, nói:
- Đương nhiên là có, nhận thức của chúng tôi đối với Tuyết Nữ quả thật không sâu nhưng lúc trước nàng gia nhập Viêm hoàng hồn, chúng tôi cũng không biết cô ấy kiêng kỵ lửa. Lần thứ nhất cô ấy bạo tẩu đã đả thương hơn 10 thành viên. Hôm nay cũng như vậy, cảm xúc ở trạng thái cực kỳ không ổn định, cũng may là cường giả Viêm hoàng hồn lúc ấy cũng đông.
- Hồn chủ lại ra tay nên mới chế phục được cô ấy. Về sau khi cô ấy hồi phục lại, chúng tôi mới dần dần biết rõ cô ấy rất sợ lửa. Vì vậy chỉ có thể an bài cô ấy ở trong một hầm băng, bình thường rất hiếm khi Tuyết Nữ xuất hiện bên ngoài. Hôm nay không biết vì cái gì mà đột nhiên rời khỏi hầm băng vào tổng bộ, cho nên mới xuất hiện tình huống bạo tẩu. Chúng tôi cũng từng hỏi cô ấy về chuyện thân thế nhưng cô ấy không chịu nói.
- Bên trong Viêm Hoàng hồn, ngoại trừ Thực Vật hồn không thể nói chuyện ra thì chỉ sợ cô ấy là người ít nói nhất. Cô ấy ít khi nguyện ý tiếp xúc với bất kỳ ai, chỉ có hồn chủ ngẫu nhiên có thể nói mấy câu với cô ấy mà thôi. Nha, đúng rồi, hồn chủ là lãnh đạo tối cao của Viêm Hoàng hồn chúng ta, có cơ hội sẽ dẫn kiến anh, hắn cũng là một người đoạt giải huân chương kim cương.
Nghe được mấy chữ người đoạt giải huân chương kim cương này, Tề Nhạc không khỏi nhớ lại giai đoạn huấn luyện của mình ở tận cùng sa mạc Takla Makan kia, bộ dáng người kia không khỏi hiện lên trong đầu, hồn chủ này có phải là hắn không? Sự cường đại của hắn là thâm bất khả trắc, dù là dùng thực lực Ngũ vân bây giờ thì Tề Nhạc cũng không nắm chắc nhất định có thể thắng người kia.
- Tình huống là như vậy đấy, Tuyết Nữ chẳng phải là một quả bom hẹn giờ sao? Hiện giờ các anh định làm gì? Mang cô ấy trở về sao?
Tề Nhạc hỏi.
Thiên Hồn nghĩ nghĩ, nói:
- Bất luận nói như thế nào thì Tuyết Hồn cũng là đồng đội của chúng tôi, chúng tôi sẽ không bắt cô ấy làm cái gì. Đợi sau khi cô ấy tỉnh táo lại rồi nói sau, có lẽ cô ấy ngủ một giác thì cảm xúc cũng bình tĩnh lại một ít. Chỉ cần cô ấy trở lại bình thường thì hết thảy mọi chuyện đều dễ dàng hơn rồi.