- Lão đại, hãy mang bọn tôi theo.
Huyết dịch sôi trào, huyết dịch các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần hoàn toàn sôi trào, tất cả thành viên tiểu đội Sinh Tiếu đồng thời rống to một tiếng:
- Lão đại, hãy mang bọn tôi theo.
Nghe thấy thanh âm này, nhìn các chiến sĩ Sinh Tiếu trước mặt, Tề Nhạc tràn ngập vui mừng, hắn biết rõ cố gắng của mình không có uổng phí, tử tôn của Viêm Hoàng vĩnh viễn là ưu tú như vậy:
- Tốt. Cho tới khi tính mạng của chúng ta kết thúc. Vẫn là câu nói đó khi đối mặt với tiểu hành tinh, nếu như trong chúng ta có ai tử vong thì người chết đầu tiên sẽ là tôi.
Chỉ là một câu nói đơn giản, Tề Nhạc đã nói rõ mọi điều với các huynh đệ của mình.
Thở sâu một hơi, nhìn chiến sĩ Sinh Tiếu trước mắt, ánh mắt của Tề Nhạc trở nên nhu hòa rất nhiều, vẻ lăng lệ ác liệt trước đó biến mất:
- Hiện tại, tất cả mọi người nghe mệnh lệnh của tôi, trở lại trong lều vải của mọi người nghỉ ngơi. Tôi sẽ lập tức liên hệ cùng quân đội Viêm Hoàng. Sau đó sẽ đưa mỗi người trở lại gia tộc của mình. Tôi cho mỗi người ba ngày, sau khi trở về thì hảo hảo cùng người nhà của các ngươi đoàn tụ. Ba ngày sau tập hợp ở chỗ này. Nếu có người thay đổi chủ ý, không muốn trở lại cũng không sao, tôi tuyệt đối sẽ không trách trách người đó. Dù sao, mỗi người đều có được gia đình của mình, tôi tuyệt sẽ không yêu cầu mọi người cái gì. Được rồi, hiện tại hãy đi chuẩn bị đi. Ba ngày thời gian nghỉ ngơi, điều chỉnh tốt tâm tình của mình.
- Không, lão đại, chúng tôi không đi.
Phản ứng nhanh hơn một chút là một ít chiến sĩ Sinh Tiếu bọn họ vừa vừa nghe xong Tề Nhạc nói thì lập tức lên tiếng. Đám người đều sợ Tề Nhạc bỏ qua bọn họ chỉ mang theo các các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đi nghênh chiến.
Nhìn biểu lộ hồ nghi của mọi người, sắc mặt của Tề Nhạc trầm xuống, nói:
- Đây là mệnh lệnh. Lập tức trở về trong lều vải của mọi người, không muốn cũng phải muốn. Nếu như tôi bỏ rơi tất cả thì nói những lời vừa rồi làm gì? Được rồi, thi hành mệnh lệnh đi! Các chiến sĩ Tiểu đội Sinh Tiếu. Tất cả đội đội trưởng cùng đội viên tiến hành tạm thời tạm biệt.
Nói xong câu đó, Tề Nhạc trực tiếp xoay người trở lại biệt thự.
Mười hai vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ cộng thêm chúng nữ Thương Băng đều tập hợp cùng tiểu đội thập nhị Sinh Tiếu lưu luyến chia tay. Mọi người đều rất đồng ý cách làm của Tề Nhạc, đồng thời cũng cảm thấy kiêu ngạo khi không một ai rời khỏi tiểu đội quân đoàn Sinh Tiếu.
Biểu hiện của Xương Kiệt trực tiếp nhất, hắn đi đến tiểu đội của mình cười ha ha nói:
- Tốt, các huynh đệ, mọi người đều như thế mới tốt. Nếu như vừa rồi có ai quyết định rời khỏi thì tuy rằng tôi sẽ không ngăn ngăn hắn, nhưng tôi nhất định phải đánh cho hắn vài cái. . Khá tốt. Các huynh đệ của tôi không có một ai là hèn nhát. Cái khác không nói nhiều, lão đại không phải mới vừa nói đến sao, nếu như có một người chết, như vậy thì hắn sẽ tận lực là người thứ nhất, còn tôi làm đội trưởng của Tề Nhạc cũng là đại ca của mọi người. Nếu như trong tiểu đội chúng ta có ai gặp nguy hiểm tới tính mạng thì người thứ nhất cũng tuyệt đối là Xương Kiệt tôi. Tôi sẽ dùng thân thể của mình ngăn cản ở trước mặt mọi người, bởi mọi người đều là huynh đệ tốt nhất của tôi.
Nói xong câu đó, Xương Kiệt cười lên ha hả. Hào khí của hắn cũng đốt lên hỏa diễm trong lòng mỗi một vị chiến sĩ Sinh Tiếu. Trong lúc nhất thời, trong sân khắp khắp nơi đều là tiếng gọi ầm ĩ điên cuồng.
Trở lại gian phòng của mình, đứng ở cửa sổ nhìn chiến sĩ Sinh Tiếu bên ngoài vui mừng, hai hàng nước mắt của Tề Nhạc chảy ra. Đây không phải là nước mắt bi thương mà là cảm động. Có lẽ không sợ chết rất dễ dàng. Nhưng mà có thể đối mặt với chiến đấu sắp tử vong mà còn hoan hô như thế thì có bao nhiêu người có thể làm được? Đây không chỉ đơn giản như là thấy chết không sờn, nhìn đồng bọn của mình, trong lòng của Tề Nhạc tràn ngập kiêu ngạo. Đây mới thực sự là tử tôn của Viêm Hoàng ah. Mỗi người đều là anh hùng.
Cầm điện thoại lên, Tề Nhạc bấm số của Cơ thượng tướng:
- Bác trai. Cháu là Tề Nhạc.
- Tề Nhạc, tôi đã nghe nói chiến đấu bên kia của cháu. Bất quá năng lượng ba động quá cường liệt, người của Viêm Hoàng Hồn cũng không nhìn tới kết quả cuối cùng. Thế nào? Tình huống như thế nào rồi?
Cơ Trường Minh có chút vội vàng hỏi.
Trên mặt Tề Nhạc toát ra một nụ cười khổ đáp:
- Bác trai, vấn đề tạm thời đã giải quyết. Về phần sau đó thì bác yên tâm, chỉ cần cháu còn sống thì không để cho bất kỳ kẻ nào xâm lược gia viên của chúng tôi. Hiện tại cháu muốn bác giúp một việc, cháu cần máy bay đem chiến sĩ Sinh Tiếu để cho bọn họ cùng người nhà đoàn tụ vài ngày.
Cơ Trường Minh có chút nghi hoặc hỏi:
- Ở thời điểm này để cho bọn họ về nhà tựa hồ không tốt lắm đâu. Cháu không định lại đi Phương Tây sao? Hay là tình huống bên kia đã giải quyết xong?
Tề Nhạc thở dài một tiếng, nói:
- Hiện tại, chúng ta đã chẳng còn sức quan tâm Phương Tây nữa. Tương lai sắp tới, Viêm Hoàng chúng ta còn gặp phải nguy cơ lớn hơn. Bác trai, sau này cháu sẽ nói tỉ mỉ với bác. Hiện giờ cháu để các huynh đệ về nhà, chỉ là muốn bọn họ cùng người nhà đoàn tụ trước khi chiến đấu cuối cùng diễn ra. Bác giúp cháu được chứ?
Cơ Trường Minh không nói thêm gì nữa, trực tiếp đáp ứng thỉnh cầu của Tề Nhạc. Bây giờ đối với nước cộng hòa Viêm Hoàng mà nói, tầm quan trọng của Tề Nhạc thậm chí đã có thể cùng ngang với chủ tịch nước rồi. Cống hiến của hắn cho quốc gia đã không thể dùng hai từ công lao để hình dung. Cho dù là thượng tướng Cơ Trường Minh cao tầng quân đội cũng tự biết địa vị không bằng Tề Nhạc. Chủ tịch đã sớm hạ lệnh, chỉ cần là Tề Nhạc thỉnh cầu, như vậy nước cộng hòa Viêm Hoàng phải ủng hộ vô điều kiện.
Đúng lúc này, biệt thự Long Vực lại nghênh đón một đám khách nhân. Số lượng khách nhân chừng trên trăm người, khi bọn hắn xuất hiện trong hoa viên của biệt viện thì trước đó, thành viên tiểu đội Sinh Tiếu vui mừng lập tức yên tĩnh trở lại, trong mắt nguyên một đám đều lộ ra cảm xúc bất đồng. Bởi vì những người vừa xuất hiện này có đại bộ phận đều là thân nhân và trưởng bối của bọn hắn. Đúng vậy, người đến là thuộc về tứ đại gia tộc.
Trước đó, Tề Nhạc thay tứ đại gia tộc cùng người của Viêm Hoàng Hồn chống lại Xi Vưu về sau, đám người cũng không có rời đi mà đứng ở nơi xa quan sát. Giống như người của Viêm Hoàng Hồn, họ cũng không biết chiến đấu phát triển đến cuối cùng là kết quả gì. Bất quá về sau năng lượng kịch liệt nổ vang không còn thanh âm nào, đám người biết rõ chiến đấu đã xong. Dưới sự đề nghị của gia chủ thẩm gia đám người mới quyết định đến biệt thự Long Vực thử thời vận, nhìn xem có thể gặp tộc nhân của mình và Tề Nhạc hay không.